Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ Nở

Chương 74: Vụ án kinh dị p.1



Anh dường như cảm nhận được sự bất bình thường từ giọng nói của người yêu mình nhưng vẫn không muốn hỏi mà chỉ nhẹ nhàng nói:

- Ừ vậy em ăn cơm ngon miệng nhé. Lát sau anh sẽ gọi lại, yêu em.

Đóa Lệ vội vàng tắt máy và tiếp tục kể tiếp:

- Con cứ cắm đầu cắm cổ chạy thật nhanh cho đến đoạn ngã tư kia con dừng lại... Vì quá đuối sức thì trong lúc dừng lại để thở, lão đó bất thình đứng đằng sau lưng con và cười đầy ghê tởm rồi... Nói “Sẽ không đau đớn gì cả đâu, ha ha ha.. Tao chỉ xin mày chút máu thôi, chỉ một chút thôi... Ha ha ha ngoan ngoãn đứng im cho tao lấy máu của mày nào.”... Con la hét toáng lên và mở túi xách ra lấy bình xịt khí cay xịt thật mạnh vào mắt lão ta,... Rồi cứ thế cắm đầu chạy thật xa sau đó là bắt xe chạy về đồn của Mạc Bảo... Xe vừa mới dừng trước cửa cảnh sát là con nhét vội tiền vào tay tài xế sau đó phóng như bay vào đồn, A Bảo thấy con như vậy bèn tức tốc đi tới thật nhanh hỏi ngọn ngành mọi chuyện như thế nào, con cũng cố gắng hết sức bình tĩnh để kể lại sự việc, cái điều kinh khủng nhất tới bây giờ khi nhớ lại câu nói của anh ấy đó chính là “người đàn ông đó đã từng ra tay sát bao nhiêu người một cách không thương tiếc, mỗi khi lão ta hít đá hoặc có kèo khủng về buôn bán nội tạng + máu người” và bên phía cảnh sát đang truy lùng lão ấy để tử hình nhưng đến bây giờ đã có rất nhiều chiến sĩ đã hy sinh khi đang thi hành công vụ này. Và theo như anh ấy biết thì rất hiếm khi ông ta về nhà mình lắm trừ khi quá nhớ cô con gái và vợ của mình thì mới về thôi.

Đóa Lệ dần dần bình thường trở lại và cầm chén cơm lên ăn, vừa gắp thức ăn vừa kể tiếp:

- Anh ấy bảo con là về vụ xe con gửi ở chỗ gửi xe kia thì sáng mai sẽ có người xuống đó lấy về, còn riêng về vụ lão kia thì sẽ lập tức cho người bắt gấp, đang nói chuyện giữa chừng thì có người chạy vô báo tin “có một gã đàn ông tầm 40 tuổi đang làm loạn đường phố khu B và hiện tại lão ấy đã đâm chết một vài người ở đó”, nghe thấy như vậy anh Bảo liền sai người chở con về bằng xe cao cấp nhất của đồn và sau đó phân công người đi theo anh ấy để ra đó giải quyết nhưng mà...

Ba người kia cùng nhau đồng thanh cau nhàu nói:

- Nhưng mà đã đòi đi theo để xem vụ tình như thế nào đúng không hả? - Mẹ của cô tiếp lời - Cái con bé ngốc này, mẹ bó tay với con rồi đó. Không hiểu con nghĩ sao mà đòi đi theo vậy hả?

Đóa Lệ đặt chén xuống bàn lắc đầu giải thích:

- No no no, con không có đi theo mà con chỉ yêu cầu là chở con ra bệnh viện để mua liều thuốc tiêm an thần loại mạnh để đem theo tới hiện trường mà xử lý, anh ấy đồng ý rồi chở con đi mua thuốc sau khi mua thuốc xong con là người chỉ ãnh cách sử dụng như thế nào rồi sau đó con mới về. Khi về tới nhà mình rồi thì không hiểu sao con bắt đầu cảm thấy mệt và rất khó thở nên khi vào tới đây là con đừ người ra là như vậy.

Mẹ cô ngồi nhìn con gái lắc đầu thở dài và nói:

- Thật tình con làm mẹ suýt nữa là ngất xỉu rồi đó con bé ngốc này, từ nay trở đi làm ơn đừng có làm gia sư gia diết gì hết cả, đi học xong thì đi về nhà ngay cho mẹ. Nếu con không nghe lời mẹ thì mẹ sẽ lên trường xin cho con thôi học và sẽ tống con qua bên Kỳ Tường để nó chăm sóc cho con đó, nghe chưa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.