Đảm bảo cho kế hoạch không bị người phát giác, Kha lão đã đích thân, dùng hư không xuyên toa, hộ tống Hương Lan trở về tổng bộ.
Trong nhất thời không thể về sớm.
Đóng kín cửa phòng, Tử Vũ tiến về giá sách trong thư phòng.
Như tùy tiện chuyển động lấy vài quyển sách.
Cạch~~~Cạch~~~~~
Giá sách từ từ lùi về sau, mở ra một lỗi đi bí mật.
Tiến vào bên trong, Tử Vũ xuất hiện tại một căn phòng khác.
Kết cấu căn phòng rất đơn sơ, cũ kỹ, ánh nắng cũng không thể chiếu vào được, chỉ có thể dựa vào đèn đuốc và các loại quang thạch mà thắp sáng lấy nơi này.
Lớn gấp ba lần so với phòng ngủ của Tử Vũ.
Bên trái căn phòng bày biện đủ lấy các loại công cụ rèn đúc, cùng phía bên phải được đặt cố định một chiếc đỉnh ba chân to đùng, và một số ngăn hộp dùng để chứa đựng.
Phía trước mặt thì đặt những mộc nhân, thiết mộc nhân, phục vụ cho quá trình luyện tập.
Đây chính là phòng, mà Tử Vũ cùng Mạc Nhi, chuyền dùng để luyện dược, đoán tạo và rèn luyện vũ kỹ.
Không nôn nóng đụng chạm vào mấy thứ này.
Tử Vũ từ từ xếp bằng ngồi xuống, rồi lại lấy ra từ trong trữ vật, vô số loại tài liệu, vật phẩm.
Đã hơn một tháng, kể từ sau lần thám hiểm kia.
Nhưng vì bận bịu thiết lập lên kế hoạch trên, lại bôn ba liên hệ khắp nơi để mua lấy một số nguyên vật liệu thiết yếu.
Nên Tử Vũ vẫn không có thời gian trống, để kiểm định lại một lần nữa, tất cả mọi việc.
Trước hết là [Kỳ Lân Thủ], cùng kiếm ý.
Cái trước đã phần nào thu thập đủ hết các tài liệu cần dùng, chỉ thiếu vài thứ nữa là có thể bắt tay vào tu luyện.
Cái sau thì vẫn không có tiến triển gì mới, vì cũng chẳng có thời gian để đào sâu nghiên cứu.
Tiếp theo thì là Phá Bổng.
Cái thứ này lai lịch quá mức xa xưa, theo như ký ức của Đường Mộ Hoa.
Chỉ biết nó là trấn môn chi bảo, được gia chủ đời thứ ba của Đường Môn truyền xuống.
Công dụng chính của Phá Bổng, là có thể phá hủy được tất cả các loại trận pháp, bẩy rập, phòng hộ. Truyền vào linh lực các nhiều, phẩm cấp nó phá được sẽ càng cao.
Nói về lý do tại sao Tử Vũ lại có ký ức của Đường Mộ Hoa.
Một phần là vì lão già ấy, sợ rằng sau khi đoạt xá, sẽ khiến một số ký ức của ông ta bị mất.
Nên để đảm bảo, Đường Mộ Hoa đã ghi chép lại tất cả mọi thứ mà ông ta biết vào hết vao luôn trong [Đường Môn Bảo Lục].
Những thứ này tuy đều bị dùng khiếu môn che dấu lại, cần có phương pháp đặc biệt mới có thể mở ra.
Nhưng nhờ lý do thứ hai, nên Tử Vũ đã biết được phương pháp này.
Đó là khi Y Nha, ngưng tụ lấy tinh thần thức hải của Tử Vũ để đánh linh hồn của Đường Mộ Hoa.
Linh hồn và thức hải của Tử Vũ, nhờ có sự giúp đỡ, dẫn dắt của nàng.
Mà đã thành công lật ngược thế cờ, trực tiếp thôn phệ, đoạt xá đi linh hồn của ông ta.
Qua đó, mà tất cả các ký ức, lịch luyện của Đường Mộ Hoa, hầu hết đều bị hắn thành công tiếp thu.
Đồng thời, tinh thần của Tử Vũ, cũng vì vậy mà lấn thêm một bước, phá tan gông xiềng, thành công tăng lên một mảng lớn.
Rõ ràng nhất chính là tinh thần lực của hắn, lúc trước có tu luyện hết mức, cao lắm cũng chỉ đạt tới 1000 điểm.
Nhưng giờ đây, lại nhảy lên thẳng tới 1700, thậm chí bản thân hắn, còn cảm giác rằng, mình còn có thể tăng đi lên thêm, ít nhất cũng phải là 3000 chi số. Thật sự là quá quá khủng khiếp đi mà.
Không dừng lại ở đó.
Tinh thần lực thành công phá tan, cũng kéo theo những loại lực lượng khác nhao nhao đột phá.
Dù là đã cố gắng khắc chế, một tháng liên tục chạy đông chạy tây.
Nhưng bản mệnh linh lực, bản mệnh châu, mệnh hồn các loại phương pháp tu luyện, đều vẫn không ngừng tăng trưởng, thấp nhất cũng là 1500.
Y Nha sau sự kiện đó, chắc do tiêu tốn quá nhiều năng lượng, nên đã lâm vào ngủ say, đến bây giờ chưa thấy có dấu hiệu tỉnh lại.
Nghi hoặc nhưng không có lời giải đáp, Tử Vũ chỉ có thể tự mình đoán đại.
Rằng là phẩm cấp, chất lượng thần hồn của Đường Mộ Hoa quá cao, khiến tinh thần của hắn ăn không tiêu, nên đã giống như bản mệnh linh lực, tự động chuyển hóa thành các dạng nặng lượng khác để hấp thu.
Nên mới có sự gia tăng không đồng đều, nhưng cực kỳ điên cuồng này.
Nếu hỏi vì sao, mà Tử Vũ không nhờ Kha lão giải đáp cho mình.
Thì một là hắn sợ tâm linh của Kha lão không chịu nổi sự trùng kích đó.
Hai là vì……… hắn đã thức tĩnh.
Người bình thường có ba hồn bảy vía (tam hồn bảy phách)
Nhưng do sự kiện trên, ngoài ký ức của Đường Mộ Hoa, trong đầu Tử Vũ còn xuất hiện những đoạn hình ảnh, tin tức vừa rất lạ lẫm, lại thân quen, như thể chính hắn là người đã trực tiếp trải nghiệm, kinh lịch đi qua, và đây chính là ký ức của hắn.
Cũng vì thế mà thông qua số ký ức kia, Tử Vũ thế mới biết được, là hắn lại hơn người.
Có thêm ra tới 9 hồn 12 thể.
Thoạt đầu hắn cũng rất bất ngờ, khiếp sợ, khó tin.
Không biết chuyện gì đang diễn ra.
Nhưng nhờ số ký ức thức tỉnh được này, lại may mắn thuộc về một vị luyện dược sư, nên hắn mới phần nào hiểu được mọi chuyện.
Sự là đời thứ nhất của hắn, là một tên tuyệt thế biến thái siêu cấp yêu nghiệt.
Hắn hoành hành một đời, một thế, đánh tận thiên hạ không có địch thủ.
Tự cho là đã đạp chân đến cảnh giới cao nhất của việc tu luyện.
Nên tên điên này đã nảy ra ý định tự sát, để luân hồi kiếp khác, nhằm trùy cầu một lần được bại, cùng các cảnh giới cao hơn.
Nào ngờ linh hồn tên này quá mức bá đạo, mạnh đến không tưởng, nhân quả luân hồi, cũng không thể nào loại bỏ được hắn.
Nên hắn đã bắt tay vào sáng tạo một quyển linh quyết, có thể giúp hắn luân hồi.
Bằng việc phế hết tu vi, phong ấn đi ký ức của mình, tên điên đó thành công luân hồi chuyển thể.
Thành công đầu thai là vậy.
Nhưng qua mỗi một lần đầu thai, đời tiếp theo của hắn tuy không thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, song lại cứ thế hoành hành bá tuyệt, trấn áp lấy một thế.
Để đến khi thức tỉnh, cả đám vẫn nổi bước theo chân đời đầu, mà luân hồi chuyển thế.
Linh quyết, võ kỹ, dù luyện cao tới đâu, cũng có những mặt khuyết điểm, giới hạn của nó.
Và công pháp này cũng vậy.
Một người khi tu luyện lấy công pháp này, tối đa cũng chỉ có thể luân hồi chín lần, tức mười thế.
Và ở thế thứ mười này.
Do phong ấn đã bắt đầu trở nên không ổn định.
Nên mỗi khi Tử Vũ tu luyện và đột phá, các ký ức đó sẽ lần lượt thức tỉnh từng chút, từng chút một.
Cảnh giới càng cao, ký ức thức tỉnh sẽ càng nhiều, lượng tin tức càng lớn.
Như lúc này.
Ngoài việc thông báo cho Tử Vũ biết chuyện gì đang xảy ra.
Ký ức trong đây chỉ nói đến các loại phương pháp luyện đan, cùng các loại đan phương, từ vô phẩm đến tam phẩm đan dược mà thôi, không hơn.
Đồng thời.
Do sợ từng đời có khi lại nhờ thiên phú huyết mạch của bản thân mà trở nên bất bại, không thua nổi.
Vì không thể xoa bỏ được mấy thứ này, hay nỡ động tay chân với chính mình.
Nên đời thứ nhất đã nghĩ ra một biện pháp.
Đó chính là lấy thiên phú huyết mạch đã được tinh luyện đến mức cùng cực của mình, để tạo đi ra thêm một phong ấn, có tác dụng đè ép đi thiên phú huyết mạch của đời sau.
Đời hai, đời ba, có thể chẳng cảm giác được gì.
Nhưng đời thứ mưới.
Với 9 kiếp, tương ứng với chín đạo phong ấn như vậy thi nhau đè xuống.
Trừ phi thiên phú huyết mạch của ngươi còn nghịch thiên hơn cả chín người chúng ta, hoặc tu luyện tới cảnh giới nhất định để nhận truyền thừa huyết mạch của từng người.
Không thì ngươi đừng mơ mà bất bại.
Đời thứ chín thân gửi.
“Mã m**** các người a.”
Tử Vũ nghe đến đây, chỉ muốn xúc động tự sát, chết quách cho rồi.
Chẳng trách thiên phú tu luyện của ta phế thải đến vậy, học cái gì cũng khó khăn gấp ngàn lần thường nhân.
Ch*** **** bất bại.
Các người rảnh rỗi quá, không việc gì làm, sao không đi cứu nhân độ thế đi.
Cái gì mà chín kiếp 12 thể bất bại, ta đậu ngươi nha.
………
… Khoang đã, từ từ 12 thể????
Không phải chỉ có 9 thể thôi sao.
P/s: Mọi người như đọc được tới đây, tác giả-kun thự sự là cảm động và vui mừng.
Tác giả-kun tự cảm thấy những chương đầu có vẻ như hơi dài, đọc buồn chán. Nên từ sau sẽ cố gắng rút gọn lại khoảng 1500 đến 2000 chữ trong vòng.
Đồng thời, NVC sắp chọn lựa linh sủng đầu tiên cho mình, ai có ý kiến nào không.