Chí Cao Ngự Linh Sự

Chương 67: Bên ngoài bí cảnh



Càng về thời gian cuối củ sự kiện bí cảnh, quảng trường Kim Tước Thành cũng vì thế mà càng lúc càng đông.

Hầu như tất cả mọi người, và các thể lực ở trong thành, đều đã tụ tập hết ở nơi này.

Do sự phối hợp chặt chẽ giữa các bên, nên dù có người có đông đúc, chén lấn đến không còn chỗ đứng.

Nhưng trật tự và an toàn nơi này, vẫn giữ được sự ổn định nhất có thể. 

Nhìn các thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi, lục tục đứng lên, đầy vui vẻ hào hứng, liên tiếp khoe khoang lấy các linh sủng mình ký kết được.

Làm cho không khí càng trở nên náo nhiệt, sôi động hơn rất nhiều.

“Kia có phải Hỏa Nhiệt Lang không, nghe nói linh sủng đó cực kỳ hung tàn ah.”

_Hừ, hung tàn cách mấy cũng không bằng linh sủng của thiếu niên kia, nhìn xem, đó chính là Sơn Lâm Phong Hổ, mộc phong địa, ba thuộc tính.

“Kia kìa, nhìn thấy thanh đao đó không, là Mạnh Mẽ Liêm Đao trong truyền thuyết đó.”

“Có cả Thích Huyết Phong, Vân Trung Lang Chu, Cô Độc Mộc Thụ, toàn những linh sủng đụng vào tức tử nữa ah.”

_Con voi kia to lớn thật nha, là Man Tượng Vương sao?

Người bên ngoài nhìn linh sủng của các thiếu niên thiếu nữ, không nhịn được buông lời bàn tán, khen ngợi lấy.

Những trưởng lão, gia chủ, môn phái các phương, khi nghe được những lời này, cũng không ít người nở nụ cười, vuốt râu tự hào.

“Xem ra, lứa tiểu bối năm nay, tiềm lực đúng là không tồi đâu.” Một vị gia chủ cảm thán nói.

_Các ngươi nghĩ, năm nay, ai có thể sẽ trở thành người nổi bật nhất đâu rồi? – Một vị trưởng lão vui đùa nói.

“Tất nhiên là cháu của ta ah, nhìn đi, nàng thế mà đã thành công ký kết khế ước với Man Tượng Vương rồi, tương lai sau này, chắc chắn sẽ cực kỳ sáng lạn đâu.”

“Tỉnh mộng đi, Man Tượng Vương cao lắm, cũng chỉ là lực lượng và phòng hộ, có đôi chút lớn hơn, so với các linh sủng bình khác mà thôi ah.” Một vị trưởng lão châm chọc nói.

_Nhìn Quân thiếu gia kìa, hắn vậy mà thành công, ký kết khế ước tới tận ba con linh sủng. Một trong số đó, lại còn là Nhiên Linh Hỏa Ưng của Liên Hỏa Quân Đoàn, ẩn giấu thực sực rất sâu đâu rồi.

Một người khác cũng không nhịn được thái độ tự cao của vị trưởng kia, lên tiếng nhắc khéo.

Bởi trước khi tham gia sự kiện bí cảnh này, đa phần các gia tộc, môn phái ngồi ở nơi đây, đều ít nhiều có sự cọ xát, hợp tác với nhau.

Thực lực, tiềm năng của hậu bối mình và đối phương như thế nào, nhiều ít cũng là nắm rõ đôi chút.

Nên ai trông đây cũng hiểu, rằng ngoài tiềm lực, thì thực lực tương lai hậu bối có được như bây giờ và thậm chí sau này.

Còn là dựa vào một phần không nhỏ, bởi sự góp sức của hậu phương mà chúng đang có.

Và điển hình nhất, chính là vị Quân thiếu gia.

Khi trước đó, hắn vốn đã ký khế ước với Nhiên Hỏa Linh Ưng, nay lại an toàn đi vào bia cảnh, còn thu phục được hai con linh sủng khác.

Hậu trường, đích thật là to lớn, vững chắc đâu.

Người ngoài nhìn vào, có thể không biết cái gì, nhưng đám lão cáo già nơi đây, không ai là người ngu đâu rồi.

Từng người, từng ngời lần lượt ra khỏi bí cảnh, từ từ đứng lên.

Và không biết là đám nhóc nhỏ này, như muốn thể hiển lấy cái gì, thế mà cứ hết đứa này, đến đứa khác, đều triệu hoán tất cả linh sủng của mình đi ra, phô trương cho thiên hạ nhìn.

Đến cả các trưởng lão, gia chủ của các phương, đều không nhịn được nhăn lại mày.

Bởi thái độ như thế, thật sự là quá tự đại rồi. 

Đến cả linh sủng áp đáy hòm, vốn ký kết trước khi vào bí cảnh, thế mà bọn nhỏ cũng triệu hồi đi ra.

Lỡ như Lâu Chủ của Hương Tương Mộng Lâu trách phạt, thì phải làm sao đây.

“Không, không ổn rồi.” Một vị gia chủ thấy tình cảnh này, run sợ nói.

_Đúng là thật sự không ổn, đám nhóc này kiêu ngạo, tự tin thái quá lắm rồi, như thế này thật rất mất mặt chúng ta ah. – Một người khác đồng tình đáp.

“Haizzzzzzz Chuyện đã lỡ rồi, Lâu Chủ như muốn trách phạt, chủng ta cũng chỉ có thể nhượng bước, chịu đau, bỏ ra đại giới mà thôi, làm sao được hơn.”

“Không, ta không phải có ý đó.” Vị gia chủ chia mồ hồi tuôn như mưa, chằm chằm nhìn quảng trường nói.

“Các ngươi nhìn đi, trên quảng trường, ai còn chưa thức tỉnh, ra khỏi bí cảnh vậy.”

Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, khó hiểu, đồng loạt chăm chú nhìn xuống phía dưới.

Ở dưới quảng trường lúc này, như tính ra, chỉ còn khoảng 10 người là chưa thức tỉnh.

Một trong số đó có Hạ Y Dung, cùng Quân Chiêu Cơ, cùng Tử Vũ.

Hạ Y Dung vốn là quận chúa của Đại Hạ Quốc, tiềm lực không cần phải bàn cãi.

Nhất là khi nàng đã thành công, ký kết khế ước với một linh sủng kỳ vật loại, trông cực kỳ bá đạo và phát phạt.

Còn Chiêu Cơ, cũng không kém cạnh là bao, khi ký kết khế ước với một cổ xe ngựa hoa lệ, to lớn không thua gì Man Tượng Vương, cùng một con cơ quan linh sủng hình người có trí tuệ.

Ở đây nói thêm.

Linh sủng sau khi ký kết khế ước ở trong bí cảnh.

Thì sẽ được đưa về, nằm trong không gian linh sủng.

Riêng kỳ vật loại, và cơ quan khôi lỗi loại, sẽ tự động cụ hiện hóa thẳng ra bên ngoài.

Nguyên nhân là vì linh trí chúng thấp, thường không tự chủ được trở về linh sủng không gian.

Đồng thời, còn là để che chở, bảo vệ cho chủ nhân, khỏi các nguy hiểm, khi tiềm thức, vẫn còn đang ở bên trong bí cảnh.

Nên thế mới nói, kỳ vật, cơ quan loại linh sủng, là loại trung thành trung thành và tận tâm với chủ nhân mình nhất.

“Đại sự, không hay rồi.” Một vị trưởng lão theo đó rung tay nói.

_Y Dung, Chiêu Cơ mấy đứa này không có gì để nói, riêng tên nhóc Tử Vũ kia, thế mà giờ này vẫn còn chưa ra ah.

“Ta từng nghe loáng thoáng đám hậu bối có đang bàn luận kế hoạch, dùng linh sủng ký kết từ trước, âm thầm ở trong bí cảnh cản trở, hung hăng chèn ép lấy hắn một phen.”

_Ta cũng đã nghe cháu ta nói về vấn đề này, lúc đó cũng chỉ xem như tranh chấp nhỏ mà thôi, không để ý quá nhiều.

_Nhưng xem ra, chuyện này đã không còn nhỏ nữa rồi.

Nhìn đám hậu bối im im lặng lặng, cẩn trọng đổ dồn ánh mắt về phía Tử Vũ, vị gia chủ phát hiện điều bất thường đầu tiên, nhỏ giọng nói.

“Nhìn biểu của chúng đi, tất cả như vô tình hay cố ý, đều nhìn lấy vị Kim Hộ Pháp đó.

Đứa biết chuyện lại âm thầm kể cho đứa không biết gì, rồi tên đó cũng triệu hồi hết linh sủng của mình đi ra.

Như vậy, có thể nói, cái kế hoạch của bọn nhỏ, đã bị Kim Hộ Pháp phản sát ngược trở lại ah.” Một trưởng lão làm ra phán đoán.

“Coi mấy con linh sủng mà bọn nhỏ ký kết được, ta đoán rằng, Kim Hộ Pháp đã tha cho bọn chúng. 

Khiến chúng có cơ hội đi ký kết khế ước.

Đó là điều tốt, nhưng bây giờ, không khác gì là thuốc độc ah.” 

_Đá, mài, đao. – Một trưởng lão trầm trọng nói ra ba từ này.

“Không sai, chính là đá mài đao.

Thằng nhóc Tử Vũ đó tha cho bọn nhỏ, chính là muốn dùng chúng, để làm đá mài đào, từ đó đả kích thế lực của chúng ta.

Đồng thời danh chính ngôn thuận, ngồi lên vị trí quan vương tiếp theo ah.”

Cả đám đều là kẻ lão luyện trong sự đời.

Phân tích một hồi, đã thành công đoán được tám chín phần, ý định của Tử Vũ.

“Ngăn cản sao?” Một người trong số họ lo lắng hỏi.

_Có Lâu Chủ ở đây, ngươi dám ngăn sao? – Một người khác đáp.

“Thôi thôi thôi, chuyện hậu bối, để cho hậu bối lo đi.

Đây có thể xem như, là bài học đắt giá đầu tiên, cho bọn chúng vậy.” Một người có uy vọng khá cao trong đám, như tin chắc Tử Vũ sẽ thành công đạt được mục đích, nói.

“Ta vừa truyền âm cho đệ tử của ta, hắn nói, Kim Hộ Pháp trước khi đi vào, cũng là có một linh sủng cực kỳ cường đại đi theo.

Đến cả hắn bây giờ, cũng không thực sự tự tin, có thể đối đầu một một với Kim Hộ Pháp đâu rồi.”

_Thì đã sao, tất cả đều do bọn chúng tự mình chọn lựa, quyết định lấy chuyện này. Nếu chúng hỏi ý chúng ta, chắc chắn cũng sẽ không thảm như ngày hôm nay ah.

“Kim tiền rơi xuống đất, thủ cấp khó giữ được.

Việc chúng ta có thể làm, chính là giữ được mạng cho tụi nhỏ mà thôi.

Còn việc chúng sau đó sẽ suy sụp, tuyệt vọng như thế nào, đứng lên lại được hay không, toàn là ở bọn chúng.”

Mọi người ở đây, đều đã từng tự trải nghiệm lấy nổi đáng sợ thông thiên, mà Tử Vũ mang lại cho họ.

Cái cảm giác đó, chính bản thân họ cũng không muốn trải qua lần thứ hai.

Nên ai trông số họ, cũng đều nghĩ tiêu cực, đến kết quả ở phía sau.

Đang lúc các trưởng lão, gia chủ bận trò chuyện về vấn đề trên.

Thì Y Dung, Chiêu Cơ, cùng những người còn lại, đã lục tục thức tỉnh.

Rồi một luồng khí xoáy, được ngưng tụ bởi linh khí, dần dần trở nên mạnh mẽ xuất hiện.

Nó từ từ, chầm chậm mở rộng phạm vi ảnh hưởng của mình ra, thổi tung hết tất cả bụi trần, dù che xung quanh quảng trường.

Đồng thời, điên cuồng, không kiêng nể gì mà lôi kéo, thôn phệ hết tất cả linh khí có ở chung quanh.

Đại trận từ chiến thuyền trên trời theo sau, cũng sáng đầy pháp trận, từ đó tuông đi ra vô số linh khí, cung cấp cho vòng xoáy đó hút.

Trong cơ cuồng phong, loạn bụi, một bóng hình ngồi xếp bằng từ từ đứng người lên.

Vị quân vương đã trở về, báo hiệu một sự kiện sắp xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.