Chi Diện Than Vương Vs Hỏa Bạo Dao

Chương 19



"A, sao cô đẩy tôi" Trương Dao ngồi dưới đất căm thù nhìn Vương Khiết


"Ai bảo em hư, đáng đời" Vương Khiết đứng một bên không xa nhìn Trương Dao nói.


"Tôi không cẩn thận cũng không hư như em"


"Cô ......" Trương Dao buồn bực muốn chết, lần nào cũng bị Vương Khiết chiếm hết thượng phong, nàng tức giận nói không ra lời .


"Được rồi, mau ngồi dậy, trên đất lạnh" Vương Khiết vừa nói bế Trương Dao từ dưới đất lên.


Trương Dao ngồi dưới đất, một cước đá vào trên mông cô, làm Vương Khiết lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xấp xuống , cô xoay người nhìn Trương Dao "Em..."


"Tôi, tôi như thế nào a, mắng tôi, đánh tôi đi" Dáng vẻ Trương Dao không sợ nhìn Vương Khiết.


Vương Khiết đi nhanh tới trước mặt Trương Dao, cặp mắt gắt gao nhìn chằm chằm nàng, lúc này đột nhiên Trương Dao lại sợ, cảm giác Vương Khiết thật sẽ dùng một quyền đem mình đánh bay ra ngoài, nhưng nàng cũng không chịu thua, trợn to hai mắt nhìn Vương Khiết.


"Cô ......"




Sau một giây, Vương Khiết dùng nụ hôn ngăn lại đôi môi đang muốn nói chuyện của Trương Dao, dùng sức hút lấy sự ngọt ngào của nàng, Vương Khiết cạy mở hàm răng nàng, dùng đầu lưỡi mềm nóng khiêu khích đầu lưỡi Trương Dao......


Trương Dao quên mất sợ hãi, đưa tay đặt trên bả vai Vương Khiết, đòi hỏi nụ hôn triền miên hơn, lưỡi cùng lưỡi kịch liệt dây dưa nhau, tựa như muốn đem không khí của đối phương hoàn toàn cướp đi .


Trương Dao tựa vào ngực Vương Khiết dùng sức thở hào hển, chờ thoáng bình phục một ít mới ngẩng đầu nhìn VươngKhiết, lấy tay chỉ chỉ vào mặt Vương Khiết "Giận rồi hả?"


Vương Khiết nhìn Trương Dao không nói gì .




"Ghét, hẹp hòi " Trương Dao vừa nói liền ôm cổ của Vương Khiết bất ngờ Moah"  một tiếng, hôn thật mạnh lên mặt cô "Em đói bụng" Trương Dao nhìn Vương Khiết làm nũng nói.


"Ba"


"A"


Vương Khiết đánh một cái lên mông Trương Dao, ngay sau đó nàng quát to một tiếng "Tại sao đánh em"


"Em mới đánh tôi"


"Em chỉ hôn một cái, coi như huề nhau mà"


"Moah" một tiếng nữa, Vương Khiết cũng in trên mặt Trương Dao ấn ký riêng thuộc về cô.


"Lưu manh" Trương Dao mắng.


"Em nói cái gì?" Vương Khiết híp mắt nhìn Trương Dao hỏi .


"Không có ... không có gì, chúng ta đi ăn gì có được không, em đói bụng" Trương Dao vội vàng đi tới cửa thang máy.




Thang máy nối thẳng với nhà để xe, hai người đang đi tới chỗ đậu xe của Trương Dao, Trương Dao đột nhiên hỏi "Này?"


"Sao?" Vương Khiết quay đầu nhìn Trương Dao hỏi.


"Vừa rồi có giận em không?"


"Không có" Vương Khiết lên tiếng phủ nhận nói.


"Vậy làm gì khí thế hung hăng nhìn em, em còn tưởng rằng Vương muốn đánh em" Trong lòng Trương Dao vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ ngực nói.


"Dọa em một chút, xem sau này em còn dám nữa không"


"Hừ, chỉ giỏi làm em sợ. Họ Vương, nghe em nói đây, bất kể như thế nào, cũng không được hung dữ với em, không được mặt mày khó coi nhìn em, lại càng không cho động thủ đánh em, nghe không? " Hai tay Trương Dao chống nạnh nhìn Vương Khiết quát.


"Tại sao?"


"Cái gì tại sao, không có tại sao, dù sao cũng sẽ phải nghe vậy, có nghe em nói không" Trương Dao tiếp tục nhìn về phía Vương Khiết.


"Để tôi tính một chút"


"Cái gì mà tính một chút a, cứ quyết định như vậy đi" Trương Dao cũng không chờ Vương Khiết đáp lại liền đem chuyện này coi như xong.




Lúc tâm trạng tốt thì ăn cái gì cũng thấy ngon, Trương Dao ăn cơm xong thì ăn hết một phần bánh ngọt của mình, còn vụng trộm ăn một nửa của Vương Khiết.


Vương Khiết đưa Trương Dao về đến nhà, nhìn nàng vào phòng bật đèn sáng thì Vương Khiết mới rời khỏi nhà nàng. Vương Khiết mới vừa về tới nhà cô liền nghe thấy chuông điện thoại giống như đòi mạng kêu lên, Vương Khiết nhíu mày một cái, điện thoại phòng cô chỉ có một người gọi tới mà thôi.


Vương Khiết nhận điện thoại .


"Alo, Vương Khiết, Vương về đến nhà chưa" Thanh âm của Trương Dao từ đầu điện thoại kia vang lên .


"Uhm, vừa tới " Vương Khiết vừa nghe điện thoại vừa thay đồ.


"Ngày mai Vương có đi đâu không?"


"Không"


"Vậy thì Vương làm gì"


"Ngủ, lên mạng"


"Không có sức sống, đều là chuyện của mấy lão nhân. Ngày mai theo em đi dạo phố đi, rất lâu rồi em không có đi dạo" Trương Dao ôm điện thoại dáng vẻ mong đợi đáng tiếc Vương Khiết không nhìn thấy được, nếu Vương Khiết nhìn thấy chắc chắn sẽ muốn ném cho nàng một miếng bánh quy cho cún, bởi vì lúc này dáng vẻ Trương Dao ngồi như một chú cún con, còn thiếu không vẫy đuôi nữa thôi.


"Được rồi, tôi tới đón em"


"Được, ngủ ngon. Bye!"


"Ngủ ngon!"


Trương Dao vui vẻ  lên giường đi ngủ. Vương Khiết một người mình trên ghế sa lon, suy nghĩ về nụ hôn của Trương Dao dành cho mình lúc nảy. Kể từ sự kiện kia về sau, Vương Khiết vẫn luôn một mực không để lộ tình cảm quá nhanh của mình.


Vương Khiết nghĩ khi nàng biết được tình cảm của cô thì sẽ nhanh chóng đá cô một cước rồi tránh xa cô, nhưng điều làm Vương Khiết hoàn toàn kinh ngạc là Trương Dao cũng không bài xích tình cảm của cô. Vương Khiết ngửa đầu nhìn trần nhà, tựa hồ như quyết định chuyện gì, cô xoayy người đi vào phòng tắm.


---


Vương Khiết cho rằng Trương Dao cũng giống như những cô gái khác, một khi đi dạo phố liền điên cuồng mua sắm, nhưng mà Trương Dao cũng không có như vậy, nàng đi dạo xong một cửa hàng rồi lại một cửa hàng, nhưng cũng không mua gì, điều này làm cho Vương Khiết cảm thấy kỳ lạ.


"Không thích gì sao?" Vương Khiết hỏi.


"Có, thích rất nhiều thứ"


"Vậy sao em không mua?"


"Em muốn đi dạo xong cả con đường, sau đó mới bắt đầu mua" Trương Dao cười gian đem đại kế của mình nói cho Vương Khiết nghe.


Mặt Vương Khiết đầy hắc tuyến, mới vừa rồi còn tưởng rằng Trương Dao cùng phụ nữ khác không giống chứ, nguyên lai là như vậy nha, Vương Khiết bắt đầu lo lắng cho đôi chân của mình.


"Vương Khiết, em muốn ăn kem" Trương Dao ngồi ở một chiếc ghế không chịu đứng lên


"Lạnh như vậy còn muốn ăn kem?" Vương Khiết khó hiểu nhìn Trương Dao


"Có làm sao, thời đại này mùa đông ăn kem mặc váy ngắn, mùa hè ăn lẩu mặc quần dài cũng là chuyện bình thường. Hiểu chưa, đi mua cho em nhanh lên" Trương Dao ngồi trên ghế chỉ huy.


Vương Khiết không để ý tới Trương Dao nói gì nhưng vẫn xách ví đi mua kem.


"Tiên sinh, ngài muốn kem hai màu hay là một màu?" Cô gái bán kem xấu hổ nhìn Vương Khiết hỏi. Hôm nay trên mặt Vương Khiết nhu hòa cả người nhìn cũng thoải mái hơn.


"Loại nào cũng được" Cho tới bây giờ cô cũng không có ăn những đồ ăn vặt thế này cho nên không có khái niệm gì về kem một màu hai màu.


"Hả?" Cô gái bàn kem có chút kinh ngạc .




Vương Khiết thấy một cô gái đứng bên cạnh đang ăn cây kem hai màu liền nói với cô gái bán kem "Giống loại này đi"


"Được, chờ một chút" Cô gái bán kem tay chân nhanh nhẹn nói.




"GIGI, cậu xem người kem có phải Vương Khiết không?" Trầm Đình chỉ vào cửa hàng bán kem nói


GIGI nhìn vào đó một chút, quá nhiều người, hơn nữa Trầm Đình chỉ người kia cũng một mực đưa lưng về phía mình, cho nên căn bản không thấy rõ .


"Cậu cảm thấy Vương Khiết sẽ tới những chỗ này mua kem ăn sao?"GIGI nhìn Trầm Đình hỏi.


"Uhm ... chắc là không, nhưng ... nhưng có phải cô ấy giúp người khác mua không?" nói xong Trầm đình liền hối hận, Vương Khiết kia có đánh chết cô thì cô cũng không đi mua kem cho người khác, cho nên Trầm Đình nhìn GIGI le lưỡi một cái .




Vương Khiết cầm que kem đi về chỗ Trương Dao đang ngồi "A? Vương Khiết, làm sao lại biết em thích ăn kem hai màu vậy?" Trương Dao vừa nói vừa nhận lấy que kem trong tay Vương Khiết.


Vương Khiết không lên tiếng, ngồi bên cạnh Trương Dao nhìn nàng ăn kem. Trương Dao phát hiện Vương Khiết nhìn nàng, giơ lên que kem nói "Vương cũng ăn một miếng đi, rất ngon đó"


"Không ăn, mình em ăn đi" Vương Khiết lắc đầu một cái nói.


"Nếm thử một chút thôi, đi mà, bảo đảm ăn rồi sẽ khen ngon" Trương Dao không chịu tha, cầm que kem đưa tới trước mặt Vương Khiết.


"Em cũng liếm qua "


"Thế nào, Vương sợ bẩn hay là chê có vi khuẩn, em cho Vương biết nha nước bọt có thể trừ độc, em là vì muốn khử độc cho Vương mới ăn trước, ngại đông ngại tây cái gì, cẩn thận em làm thịt Vương nha" nói xong nàng đưa ra một quả đấm quơ quơ trước mặt Vương Khiết.




"Mau nếm thử đi" Trương Dao lại đem kem giơ đến trước mặt Vương Khiết. Vương Khiết chấp nhận  nếm thử một miếng, nồng nặc hương sữa cùng socola nhè nhẹ chảy vào trong khoang miệng.


"Ngon không?" Trương Dao một bên liếm kem một bên hỏi .


"Ngon" Vương Khiết gật đầu một cái nói.


"Em đã nói rồi mà, làm sao em gạt Vương chứ, cắn miếng nữa đi" Trương Dao lại đưa que kem tới trước miệng Vương Khiết.


Lần này Vương Khiết rất vừa lòng cắn một miếng to, hai người ngồi trên ghế, em cắn một miếng Vương cắn một miếng, ngọt ngào ăn que kem, người qua đường thì ngưỡng mộ còn hai người khác lại hoàn toàn ngây người.


Lúc Vương Khiết đi mua kem cho Trương Dao, GIGI cùng Trầm Đình liền thấy rõ ràng người kia  xác thực là Vương Khiết , vì vậy tầm mắt một mực đi theo Vương Khiết, khi thấy Trương Dao đút Vương Khiết ăn kem thì thiếu chút nữa hai mắt rớt xuống đất, người này là Vương Khiết họ biết sao? Mấy tháng ngắn ngủi thôi mà sao thay đổi lớn như vậy? Điều này làm cho GIGI cùng Trầm Đình rất nghi ngờ.


GIGI một bước nhanh đi tới sau lưng hai người kêu lên "Vương Khiết"


Trương Dao ăn đang vui vẻ, đột nhiên nghe được sau lưng có người gọi Vương Khiết, quay đầu lại liền thấy hai nữ nhân đứng ở phía sau nàng nhìn nàng cùng Vương Khiết .


Một người trong đó có mái tóc cuồng dã xõa trên vai, trong tóc đen nhuộm vài sợi đỏ, trong gió nhẹ chợt ẩn chợt hiện lộ ra phá lệ đẹp đẻ .


Người kia giữ lại một mái tóc dài thẳng tắp, nhìn rất phù hợp với dáng người.


"Này" Trương Dao dùng chân đá đá chân Vương Khiết  nói "Gọi Vương kìa"


Vương Khiết quay đầu lại nhìn GIGI cùng Trầm Đình một chút cũng không lên tiếng, điều này làm cho Trương Dao không hiểu, nhìn hai nữ nhân này xác thực là đang gọi Vương Khiết, nhưng nhìn dáng vẻ Vương Khiết giống như không biết họ, Trương Dao liếm liếm cây kem nhìn ba người họ.


Lúc này GIGI không nhịn được mở miệng nói "Vương Khiết, mấy tháng không gặp cũng không nhận ra ai sao"


Vương Khiết quay đầu lại nhìn GIGI cùng Trầm Đình gật đầu một cái, lúc này Trương Dao mới xác định là ba người họ quen biết nhau.




"Không giới thiệu với chúng tôi sao?" GIGI vuốt tóc nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.