Khi nó trở về lớp thì đã là giờ ra chơi , bước vào lớp quăng cặp xuống ghế , rồi nằm bò ra bàn một cách chán chường , ở lớp nhìn thấy thì một ánh mắt ngạc nhiên với nó cũng không có , vì nó thế này là chuyện bình thường xảy ở chợ huyện vậy , không có cái gì đáng chú ý cả . Một gói bim bim bay đến trước mặt nó kèm theo câu hỏi của đứa bạn thân
_ “ Sao lão Hùng hôm nay phạt mày cái gì ? ”
Nó nhăn nhó ngồi thẳng dậy , chộp lấy gói bim bim không thương tiếc xé toạc ra , cầm vài cái bỏ vào mồm chuyên tâm ăn chứ không thèm để ý đến câu hỏi của nhỏ bạn thân bên cạnh ( Hoàng Yến Nhi bạn từ ngày xửa ngày xưa nói chung là cũng lâu lắm rồi , nó cũng chẳng nhớ nó gặp nhỏ từ khi nào nữa , bố mẹ nhỏ là bạn của bố mẹ nó nên hai nhà cực kì thân nhau , nhỏ còn một ông anh đang học đại học nữa . Vì có thể chơi với nó lâu như vậy nên cũng không phải dạng tầm thường cũng như bình thường được )
_ “ Hôm nay lớp mình có học sinh mới chuyển đến ”
Câu nói của Nhi cuối cùng đã thành công khơi dậy sự tò mò của nó , nó dừng lại việc ăn và nhìn quanh quất xung quanh , nhìn thấy biểu hiện của nó , Nhi liền nói :
_ “ Ở dưới căn tin ý ”
Không được chiêm ngưỡng người thật nó đành miễn cưỡng quay qua hỏi nhỏ bạn thân
_ “ Sao ? ”
Nhi nhăn mặt trước cách hỏi của nó , nhưng vẫn trả lời
_ “Học sinh nam , là du học sinh từ Mỹ về , nhà có về giàu , là một chàng bước từ tiểu thuyết bước ra chính hiệu ”
Nhi nói xong ánh mắt vẫn còn chứa vẻ dại trai thấy rõ , thấy được vẻ mặt của đứa bạn nó không khách khí trao tặng cho một ánh mắt đầy khinh thường , bỏ miếng bim bim cuối cùng rồi mới chậm chạp nhả một câu :
_ “ Liệu bằng mấy phần em trai tao ? ”
_ “ Lát nữa là mày sẽ biết bằng mấy phần ngay thôi ấy mà ” _ Nhi chẳng thèm để ý đến ánh mắt đầy khinh bỉ của nó mà thản nhiên trưng ra cái bộ mặt của mấy tên dê già háo sắc .
Quả nhiên mồm con Nhi này linh thật nha , sau này đi gọi hồn đảm bảo không thể chết đói được , vừa nói đến một cái mặt lạ hoắc mà nó chưa hề gặp bao giờ nó ra từ cửa , nó nheo mắt lại , dán mắt lên người hắn và bắt đầu quét từ trên xuống dưới một lượt mà đánh giá , ờm ngoại hình cũng không tệ , có vẻ là con lai , khuân mặt cũng có thể nói là đẹp hiếm gặp , đặc biệt là hắn có đôi mắt màu tím nhìn rất nổi a , phong cách ăn mặc được gói gọn trong một chữ “ duyệt ” , quả thật đủ trình để làm cho không những con bạn thân nó mê mẩn mà đảm bảo làm cho không ít bạn nữ trong trường đổ rầm rầm . Hắn nhìn thấy ánh mắt nó nhìn hắn chằm chằm thì trong lòng không khỏi kiêu ngạo , hắn vẫn luôn được mọi người chú ý mà . Nhấc chân đi về phía nó trong ánh mắt chú ý của mọi người trong lớp . Hắn dừng bước trước mặt nó nhàn nhạt hỏi :
_ “ Sao thấy đẹp lắm phải không ? ”
Nó cũng rất hồn nhiên theo phản xạ mà nói :
_ “ Không tệ ”
Nhận được câu trả lời từ nó , hắn không mấy hài lòng , “ không tệ ” chứ không phải rất đẹp sao . Hắn nhìn nó bằng ánh mắt đầy kiêu ngạo vì trong trí nhớ của hắn những cô gái hắn từng gặp qua không người nào là không siêu lòng với hắn , nên trong tiềm thức của hắn nó cũng như vậy .
Nó bắt gặp ánh mắt không mấy thiện ý của hắn , trong lòng nhoáng một cái bao nhiêu ý nghĩ tốt đẹp của hắn đều biến mất thay vào đó là một cỗ khó chịu xông lên nghẹn lại ở trong lòng . Nhìn thấy vể mặt lúc nãy còn si ngốc nhìn hắn mà nhoáng một cái đã giở mặt đầy khó chịu như gặp kẻ thù thì hắn cũng bất ngờ , vẻ mặt nó cũng thay đổi quá là nhanh đi . Còn mọi người ở lớp thì trầm xuống không gian liền lập tức lắng đọng , làm con người ta cảm thấy không thoải mái chút nào .
Hắn chưa kịp phản ứng gì , thì nó đã mở miệng với giọng điệu đầy chán ghét và cũng tỏ ra như chợt hiểu ra điều gì mà nói với hắn :
_ “ Nhưng xem ra cũng chỉ là một cái vỏ rỗng bên ngoài hào nhoáng nhưng bên trong chẳng có gì ”
Nó sinh thời đã rất ghét những kẻ kiêu căng không coi ai vào mắt nên khi nhìn thấy ánh mắt đó của hắn làm nó không khỏi sinh ra chán ghét .
Còn hắn khi nghe thấy nó nói vậy đôi mày kiếm khẽ xô lại , không khí càng ngột ngạt và căng thẳng các cán bộ lớp cứ nhấp nhổm không yên muốn vào can ngăn nhưng lại không muốn bị phiền phức , còn Nhi từ nãy vẫn ngồi yên không hề xen vào ai bảo nhỏ hiểu nó đến là như vậy chứ .
_ “ Cô nói ai là cái vỏ rỗng hả ? ” _ Hắn đang tức giận lên trong giọng nói không khỏi tránh chút to tiếng .
_ “ Tôi nói you chứ ai , mà tôi cũng không chỉ có muốn nói đâu ” _ Nó cũng không vừa hướng ánh mắt đầy khiêu khích về phía hắn làm cho các cán bộ lớp không khỏi toát mồ hôi lạnh , không phải họ vô trách nhiệm , nhưng … con mẹ nó , cái gì cũng phải biết mình trước đã “ thà chết bạn cũng đừng làm tổn thương mình ” , đạo lí này có ai mà không biết chứ .
_ " không thì cô định làm gì chứ hả " _ Hắn cũng không vừa đưa ánh mắt thách thức nhìn nó
_ " Đối với cái loại như anh thì phải thế này " _ Vừa nói nó vừa không thương tiếc giơ chân dùng hết sức đập vào dóng chân của hắn làm hắn đau đớn ôm chân , đau đến mức anh ta không thể nói gì chỉ có thể trừng mắt nhìn nó .
Nhìn thấy bộ dạng thảm thương của hắn , trong lòng nó liền lập tức hô to hai chữ " thoải mái " sau đó nghênh ngang bỏ đi khỏi hiện trường , như việc xảy ra vốn không có liên quan tới nó vậy . Nhi thấy nó bỏ đi cũng nhanh chân đuổi theo khi đi qua hắn còn vỗ vỗ vai hắn và bỏ lại một câu :
_ " Cô ấy mà anh thấy chính là chị hai của trường "
Sau đó cũng nhanh chân rời khỏi hiện trường , tuy trong lòng có chút xót xa cho anh bạn đẹp trai kia nhưng dù sao đó cũng là một phút say nắng thôi còn với nó thì là tình bạn từ khi nói khố nha , bên nặng bên nhẹ rất rõ ràng .