Chị Gái Yêu Tôi

Quyển 1 - Chương 77: Vương gia có nữ vô địch thiên hạ



Editor: 21302766



Vương An không xác định con trai bình thường lần thứ nhất xuất tinh sẽ đến từ lúc nào, khả năng trước kia càng trễ một chút, hiện tại thiếu nam thiếu nữ phổ biến phát dục sớm, rất có thể mười một mười hai tuổi liền sẽ bắt đầu xuất hiện xuất tinh, đây là hiện tượng bình thường, khả năng 15 16 tuổi là muộn, 17 18 cũng là có.

Vương An cảm thấy mình khẳng định là thuộc về loại sớm, hắn thậm chí hoài nghi mình sẽ rất rất sớm, 10 tuổi, 9 tuổi, vậy cũng có chút quá sớm, hơn nữa còn không thể giấu diếm Đạm Đài Tĩnh, cảm thấy rất lúng túng.

"Ngươi không cần để ý... đứa bé thông minh như ngươi, so với con nít phổ thông sớm một chút là rất bình thường, huống chi có ta xoa bóp xúc tiến hiệu quả ở bên trong.""." Đạm Đài Tĩnh nháy mắt, đỏ ửng nhàn nhạt cùng thiếu nữ ngượng ngùng cũng không có ngăn trở nàng dùng giọng nói ôn hòa, cùng một đứa bé trai đàm luận vấn đề sinh lý.

"Đại khái sẽ sớm bao nhiêu?" Vương An lo lắng mà hỏi thăm, hắn cảm thấy loại chuyện này tới sớm cũng không tốt, chẳng lẽ để phát dục sớm còn là chuyện tốt?

"Trương Cảnh Nhạc nói bình thường lấy thiếu niên nhiều dục vọng, hoặc lòng có ý nghĩ xằng bậy, hoặc bên ngoài có gặp bậy, cho nên Quân Hỏa cuộn lên, cùng Hỏa Sí ở dưới, thì nước không thể giấu, mà tinh theo để tiết. Người lần đầu tiết, không lưu tâm, tới lần thứ ba, dần dần tới không ngừng, cùng với ống tinh dài trượt theo tiếp xúc với hai bên.""." Đạm Đài Tĩnh giống như thầy trò lạnh nhạt luận thuật.

Vương An nhìn xem gò má của nàng, ánh nắng làm da thịt của nàng tăng thêm một tầng sáng bóng trơn mềm, nghe nàng giống như suối nước chầm chậm lưu động đọc lấy văn tự trong sách cổ, luôn có một loại cảm giác nhìn thấy cô gái đến từ ngàn năm trước, tựa như trong 《 Tân Bạch Nương Tử Truyện Kỳ 》, Bạch nương tử bồi tiếp Hứa Tiên mở tiệm thuốc.

"Ngươi đang nhìn cái gì?" Đạm Đài Tĩnh lại gần, nhìn con mắt của hắn hỏi.

Nàng như cũ mặc áo ngủ sợi bông trắng thuần, bởi vì thân dưới rủ xuống ánh nắng từ mặt bên chiếu xạ qua đến, làm nổi bật nội y thật mỏng của nàng, bao quanh hình trọn đầy đặn kia, quang ảnh gian hương sắc mê người, Vương An không khỏi nghĩ Trương Cảnh Nhạc nói thực sự quá đúng.

"Ngươi tâm tư tỉ mỉ, nghĩ nhiều sự tình, mặc dù không phải chuyện nam nữ, nhưng cũng có thể nói là nhiều dục vọng. Ngươi hiểu chuyện sớm, đối với chuyện nam nữ cũng sớm rõ ràng... Đối với mẹ ngươi hoặc là Vương Tiểu Mạt, bản năng của ngươi sẽ xem nhẹ bộ phận thần bí khác phải của các nàng, mà ta đi vào trong cuộc sống của ngươi, tương đương với có một đối tượng khác phái để ngươi hiếu kỳ mà lĩnh hội, cũng nói lên được là vọng ngộ."" Đạm Đài Tĩnh cúi đầu nhìn áo ngủ của mình, khóe mắt có chút ý cười thản nhiên, bàn tay đè xuống bụng dưới, không để cho nắng chiếu qua càng lộ hơn.

"Ai... Ta cảm thấy như vậy thật không tốt, mặc dù ta vẫn là đứa bé trai, thế nhưng là ngươi đây rõ ràng có đủ tính chất người trưởng thành a... Vương An mặc dù tiếc nuối, nhưng hiển nhiên không có quá nhiều lo lắng nói:"" Chồng của người mà biết khẳng định tức chết.""

"Mặc dù ta không cảm thấy phụ nữ bây giờ còn muốn tuân thủ cổ huấn việc nhỏ sinh con, việc lớn thất trinh, nhưng là đàn bà vẫn phải có điểm mấu chốt của mình."" Đạm Đài Tĩnh lắc đầu, "Tư liệu của ta đều là thật, chỉ có hôn nhân là giả."

"Ngươi không kết hôn?" Đạm Đài Tĩnh tuổi không lớn lắm, vừa đi nước Mỹ mấy năm, thật muốn kết hôn vậy cũng là mười mấy tuổi, nhưng bản thân vợ của Vương An khi lấy về cũng chỉ 16 tuổi, cũng không thấy có gì, huống chi Đạm Đài Tĩnh xuất sinh ở nông thôn Tứ Xuyên, vùng miền lạc hậu kết hôn sớm đã là bình thường.

Vương An nghĩ nghĩ, còn là minh bạch: "Ngươi giấu diếm hôn nhân cũng là có đạo lý... Đối với mẹ ta mà nói, phụ nữ đã kết hôn đương nhiên so với không có kết hôn thì càng ổn thỏa một chút, cô gái chưa kết hôn dễ dàng ảo tưởng, cũng có nhiều suy nghĩ không an phận... Ngươi nếu như không có kết hôn, coi như mẹ ta đáp ứng lưu ngươi lại, không thiếu được thỉnh thoảng nhàn rỗi giới thiệu đối tượng cho ngươi, đó cũng là phiền phức.""

"Ngươi thật là một đứa bé thông minh."" Đạm Đài Tĩnh đứng lên, do dự một chút hỏi: "Ngươi bây giờ có hay không một loại cảm giác hiếu kỳ đối với thân thể phụ nữ thành thục như ta?""

"Không có." Vương An trả lời ngay, trên thực tế Đạm Đài Tĩnh tự nhận làm phụ nữ thành thục, mà ở trong mắt Vương An, nàng còn vô cùng non nớt, cách thành thục có chút quá xa.

"A, vậy là tốt rồi... Chúng ta có thể bắt đầu phân biệt huyệt vị cụ thể." Đạm Đài Tĩnh nhẹ gật đầu, có chút bất đắc dĩ mà mím môi 

"Chờ ngươi có một ngày bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác vô cùng hiếu kỳ thân thể của người khác giới, nhất định phải nói cho ta biết.""

"Ta ở trước mặt ngươi có phải hay không hoàn toàn không có tư ẩn gì đáng nói?"" Vương An rất bi ai nói ra.

Có chiếm được, liền muốn có trả giá, ngươi cũng không thể chỉ nghĩ lấy được gì đó, lại không nghĩ đến trả giá từng chút một cái gì." Đạm Đài Tĩnh cười một tiếng, "Lúc đầu ta còn lo lắng thời gian dài làm bạn với một đứa bé trưởng thành, có thể sẽ có chút cô đơn, nhưng hiện tại ta hoàn toàn không cần lo lắng, ta cảm thấy khi cùng ngươi nói chuyện, đã quên đi tuổi của ngươi."

Vương An không ở trước mặt Đạm Đài Tĩnh tận lực giả bộ như một đứa nhóc, Đạm Đài Tĩnh là người thứ hai, điều này khiến hắn có thể buông lỏng rất nhiều, dù sao càng ở trước mặt nhiều người, giả dạng làm một đứa bé, ngữ khí cùng tư thế, cũng thật mệt mỏi.

Bất quá đối mặt Đạm Đài Tĩnh so với đối mặt Vương Tiểu Mạt thì thoải mái hơn một chút, bởi vì hắn có thể cùng Đạm Đài Tĩnh giao lưu bình thường, Vương Tiểu Mạt thì không giống, Vương Tiểu Mạt luôn có ý đồ để Vương An tiếp nhận một chút đạo lý tào lao của nàng, nhưng cho tới giờ không thèm nghe lời người khác phản bác.

"Như vậy rất tốt... Ta muốn biết chính là, ngươi hướng Shanna báo cáo tình huống của ta sao?" Vương An hỏi.

Đạm Đài Tĩnh lắc đầu, "Nàng cũng không có nói ra yêu cầu như vậy, nếu như ngươi không nguyện ý, nếu nàng có hỏi đến chuyện của ngươi, ta có thể dựa theo lời ngươi mà trả lời."

"Cái kia cũng không có quan hệ, chỉ cần nàng không quá mức chú ý ta là được rồi." Đạm Đài Tĩnh có tâm cảnh lạnh nhạt, giống như giếng cổ không gợn sóng, đối mặt với việc Vương An biểu hiện ra sự thành thục viễn siêu tuổi của hắn, nàng vẫn không có ngạc nhiên, chẳng qua cảm thấy cao hứng... Shanna thì khác rồi, tâm tư của nàng không ít, huống chi nàng một mực canh cánh trong lòng đối với việc Vương An tránh mà không gặp nàng, không bảo đảm có một ngày nàng bông nhiên vui buồn thất thường mà cho rằng Vương Thiếu chính là Vương An... Mặc dù đây là sự thật, nhưng người bình thường nghĩ vậy cũng có chút điên cuồng.

Tương lai Vương An còn có thể để Đạm Đài Tĩnh giúp bản thân làm một ít chuyện, Shanna dù sao không ở bên người, không phải thuận tiện như vậy.

"Đúng rồi, Vương Tiểu Mạt đâu? Hôm qua nàng tuyên bố mình đã võ công đại thành, vô địch thiên hạ, hôm nay nàng không luyện công sao?" Vương An nhìn đồng hồ, hiện tại giờ này hẳn là thời điểm Vương Tiểu Mạt chạy tới gọi Đạm Đài Tĩnh đi luyện công.

"Đúng vậy a, nàng cho là mình đã đánh khắp trẻ em cư xá, không địch thủ, cho nên hôm nay hẹn người quyết đấu." Đạm Đài Tĩnh nghiêm túc cau mày, "Nàng làm như vậy là không đúng, người luyện võ, không nên ưa thích tranh cường háo thắng như thế, hơn nữa nàng căn bản cũng không có võ công đại thành, cách vô địch thiên hạ càng là có chênh lệch rất lớn."

Vương An nhìn thoáng qua Đạm Đài Tĩnh, cần phải nghiêm túc như vậy mà bình luận lời nói cùng hành động của Vương Tiểu Mạt sao?

Vương An nghĩ nghĩ, khả năng duy nhất Vương Tiểu Mạt hẹn quyết đấu là Triệu Đại Đồng, Triệu Đại Đồng từ lúc bị Vương Tiểu Mạt nhục nhã về sau, liền từ bắt đầu biết xấu hổ sau đó lại gan dạ, hiện tại đã là đội viên chủ lực của đội bóng chuyền ở trường bọn hắn, Vương Tiểu Mạt chẳng lẽ dựa vào việc lấy tinh thần áp chế là có thể đánh thằng người khác sao?

Cho dù lại một lần nữa cảm giác Vương Tiểu Mạt không để người ta bớt lo, nhưng Vương An cũng không thể để nàng bị người khi dễ, bò khỏi giường chuẩn bị đi ngăn Vương Tiểu Mạt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.