Lần đầu tiên Tạ Ninh trải nghiệm được cảm giác được nhiều người vây quanh đến như vậy.
Không chỉ có phóng viên mảng giải trí còn có cư dân mạng hiếu kỳ và fan hâm mộ của hai vị minh tinh kia chen chúc lao lên khi vừa nhìn thấy bóng dáng Tạ Ninh lấp ló ở cửa chung cư.
“Cậu đoán không sai, bây giờ chỉ cần ló mặt ra một cái thế nào cũng bị bọn họ xâu xé đến mức không ra hình người.”
Tưởng Y tháo mũ và kính xuống, tuyệt vọng than thở.
“Cho nên lát nữa, đợi đến đêm khuya, tớ còn cần phải nhờ cậu giúp đỡ một chút.”
Tạ Ninh đã đoán trước giờ này ra sân bay chắc chắn sẽ không thể thoát nổi đám đông phía dưới, cho nên cô đã mua vé máy bay chuyến muộn nhất trong ngày.
Trước tiên, Tưởng Y cùng Tô Tiểu Lam sẽ mặc đồ giống như Tạ Ninh ban ngày, theo cổng chính của khu chung cư đi ra để thu hút nhóm người kìa.
Cho đến khi bọn họ đã rời đi, Tạ Ninh sẽ theo một lối khác đi đến chỗ xe của Tiểu Kiệt đã chờ sẵn để đi đến sân bay.
Lúc này đã gần nửa đêm rồi, khu chung cư đã chìm vào bóng tối, nhịp sống ban ngày quá hối hả để con người cần phải dành thời gian để nghỉ ngơi và hồi phục, không gian xung quanh cũng vô cùng yên lặng.
Tạ Ninh không dám mở điện thoại, cô dò dẫm đi trên đường mòn bên hông tối om, bước chân có chút gấp gáp.
Cho đến khi nhìn thấy bóng dáng một chiếc sedan màu đen nằm dưới tán cây đen xì, Tạ Ninh mới thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ còn mươi bước là đến nơi, Tạ Ninh rút điện thoại ra muốn thực hiện một cuộc gọi.
Một bóng người nhanh chóng lao về phía cô, theo sau đó là thứ chất lỏng có mùi hăng hắc ngay lập tức đổ ập vào người.
Tạ Ninh kinh hoàng hét lên, cánh tay theo bản năng giơ lên che mặt.
“Á!!!”
Nhưng may mắn thay, đến phút cuối Tạ Ninh đã không một mình đối mặt với nó mà lại rơi vào một vòm n.g.ự.c rộng rãi chắc chắn.
“Không sao, có anh đây rồi.”
Chất giọng trầm ấm quen thuộc, hôm này lại càng thêm mạnh mẽ đáng tin cậy khiến Tạ Ninh không nhịn được ôm chầm lấy anh òa khóc.
“Đã bắt được người chưa?” Hạ Huyễn Thần vừa xoa lưng Tạ Ninh an ủi, vừa quay đầu sang hỏi.
Trương Bình ra tay nhanh gọn đã giữ được người đàn ông lạ mặt đội mũ lên sụp xuống đến tận mắt đang kêu gào chửi bới bằng những từ ngữ thô tục.
Trên tay hắn ta vẫn còn nửa can sơn đỏ có pha thêm tạp chất chưa tạt hết.
Một mùi kỳ lạ vừa khét vừa chua nồng nặc bốc lên, bộ trang phục hàng hiệu đắt tiền trên người anh giờ đây nhoe nhoét màu đỏ còn đang chảy nước, coi như chỉ có thể vứt thùng rác.
“Còn một người nữa, đang đậu xe ở đằng kia, Trần Xuyên đã đi đến bắt người rồi.”
“Nói với Hứa Phi, dùng biện pháp mạnh với loại người này, nhất quyết không thể tha.” Hạ Huyễn Thần mím môi phân phó.
Tạ Ninh lúc này đã qua cơn hoảng loạn: “Những người này thật sự quá điên cuồng, là fan only hay fan couple của anh và Châu Sa?”
Hạ Huyễn Thần híp mắt đánh giá, trang phục của người này gọn gàng, hung khí gây án cũng chuẩn bị rất chỉn chu, lại biết cách ẩn nấp vô cùng kín kẽ, người chịu khó nhẫn nại chờ lâu như vậy dưới chung cư nhà Tưởng Y, lại còn biết chia nhau ra để canh chừng thì nhất định không phải là fan hâm mộ bình thường.
Có khi là bị người khác giật dây sau lưng.
“Yên tâm, đã rơi vào tay Hứa Phi thì sớm muộn cũng tra ra được thôi. Bây giờ anh đưa em về, mọi việc còn lại cứ để anh lo liệu ổn thỏa.” Hạ Huyễn Thần không trả lời ngay, anh đưa tay ôm lấy Tạ Ninh rồi dìu cô về chiều xe việt dã đang được Trần Xuyên lái đến.
“Tôi tính trở về thành phố F…” Tạ Ninh run giọng nói.
“Không được, em chỉ có một mình, ở nơi nào cũng không an toàn, chi bằng đi với anh, anh sẽ bảo hộ em thật tốt, chuyện này nếu xảy ra một lần chắc chắn sẽ có lần thứ hai.” Hạ Huyễn Thần nghiêm giọng khuyên nhủ.
Đã đến nước này, Tạ Ninh cũng không dám ở nhà của Tưởng Y, cô không muốn đem lại rắc rối cho cô ấy.
Người ở Đô Thành để Tạ Ninh cậy nhờ bây giờ chỉ có Hạ Huyễn Thần cứng rắn mạnh mẽ, với tiềm lực của mình, Tạ Ninh ở bên cạnh anh ít nhiều cũng sẽ tránh được những nguy hiểm không đáng có như ngày hôm nay.
“Được, chúng ta đi thôi.”
Một lần nữa trở về căn hộ ở Phúc Điền nhưng Tạ Ninh cảm thấy đã nửa đời người trôi qua.
Dì Lệ vẫn có mặt ở đó, trên bàn là một mâm cơm đầy ắp đồ ăn, toàn là món Tạ Ninh thích, vừa nhìn thấy cô, dì ấy chạy ào đó nắn bóp tay chân, vẻ mặt đầy xót xa.
“Sao lại gầy thế này, biết bao công sức chăm bẵm cho có da có thịt một chút, giờ lại thành công cốc rồi.”
“Đâu đến nỗi đâu, tại cháu thích ốm một chút mặc đồ mới đẹp.”
Dì Lệ không nhịn được cười, tay đánh nhẹ lên lưng Tạ Ninh, nhìn không khác gì người thân trong gia đình.
“Được rồi, ở đây an toàn, từ giờ trở đi em không cần phải lo gì nữa, mọi thứ còn lại để anh, hiểu không?”
Hạ Huyễn Thần quen thuộc ôm Tạ Ninh ngồi lên đùi rồi hôn lên trán cô ấy một cái, sau đó nhanh nhẹn mở máy tính cá nhân lên chuẩn bị mở một cuộc họp online với Hứa Phi.
Tạ Ninh nhìn màn hình, đột nhiên nghiêm túc nói Hạ Huyễn Thần: “Tôi có chuyện này muốn nhờ anh giúp tôi.”
“Em chắc muốn làm điều này không? Có thể gây phản ứng ngược đó.”
“Tôi không phải là người mạnh mẽ, nhưng nhất quyết không để người ta bôi nhọ mà không dám lên tiếng.”
Sáng hôm sau, cư dân mạng phát hiện trang cá nhân của Tạ Ninh bị khóa mấy ngày trước đã được mở, trên đó còn có một bài cập nhất mới nhất được đăng tải dưới dạng video.
“Xin chào, tôi là Tạ Ninh, người đang bị cộng đồng mạng chửi bới mấy ngày hôm nay. Có nhiều người khuyên tôi là đừng nên xuất hiện trong thời gian này, chờ đợi mọi chuyện lắng xuống, thanh giả tự thanh. Nhưng tôi không muốn, tôi không làm điều gì khuất tất, không thẹn với lương tâm nên tôi càng không sợ. Trong video này tôi xin phép khẳng định một điều, tôi không làm tiểu tam, không phá hoại tình cảm của người khác, trong tay tôi có bằng chứng chứng minh chuyện này. Nếu tôi có lời nào dối trá thì sẽ bị trời mưa bị sét đánh chết, ra đường bị xe tông chết, ăn uống bị nghẹn chết. Tôi đặt video này ở đây và chờ các bên liên quan cùng nhau lên tiếng trả lời rõ ràng với các bạn fan và cư dân mạng. Xin cám ơn.”
[Người trong cuộc đã chính thức lên tiếng, mọi người nói xem tôi phải theo phe ai đây?]
[Thề độc như vậy, có vẻ đáng tin nhỉ?]
[Thời đại nào rồi còn dùng lời thề để chứng minh mình trong sạch nữa hả, có con tiểu tam nào bị lôi ra ánh sáng mà thừa nhận mình phá hoại gia đình người khác không?]
[Cô nói có bằng chứng, vậy đăng lên đi, chúng tôi phải thấy thì mới tin được.]
Tình hình đúng là không khả quan hơn bao nhiêu như lời Hạ Huyễn Thần nói, nhưng dường như Tạ Ninh đã không còn quan tâm như lúc đầu.
“Tôi làm vậy để cho người nào đó thấy thôi mà.”
“Không cần đến em, tự tay anh vẫn có thể nghiền ép bọn họ.”
Tạ Ninh đảo tròng mắt, cười hắc hắc: “Nhưng mà người ta đã réo tên tôi như vậy rồi, không nói mấy câu thì tôi không chịu nổi. Ít nhiều cũng phải khiến cho bọn họ lo lắng mất ăn mất ngủ mấy hôm chứ."
Hạ Huyễn Thần thở dài xoa tóc cô, nhịn không được lại cắn nhẹ vào vành tai cô: “Em đó, sao anh không biết em có tính bướng bỉnh không chịu thua ai thế này chứ?”
Từ sau khi Tạ Ninh trở về sống chung với Hạ Huyễn Thần, tần suất anh muốn thân mật với cô càng ngày càng tăng, hết ôm thì sẽ hôn nhẹ mấy cái khiến Tạ Ninh phiền gần chết.
“Đừng hôn nữa, mòn hết mặt tôi rồi.” Tạ Ninh phát cáu đẩy cái đầu đen xì của Hạ Huyễn Thần ra.
“Có đâu, da mặt mịn màng thế này, đợi anh chăm bẵm một thời gian lại tròn trịa đầy đặn như xưa.” Hạ Huyễn Thần nhướng mày, giả vờ vươn tay ra nhéo nhéo hai gò má của Tạ Ninh, trêu chọc nói.
Tạ Ninh liếc anh một cái sắc lẹm, không nghĩ Hạ Huyễn Thần lại có thể mặt dày vô sỉ như thế.
Thật là hết nói nổi.
Bài viết đăng lên thu hút một lượng lớn tương tác và bình luận chưa từng có.
Hạ Huyễn Thần cùng trang chủ của công ty Thần Uy Bạo Vũ lần lượt share lại bài, bên dưới còn cập nhật trạng thái mới.
Từ câu nói nhẹ nhàng ẩn ý: “Không hề có chuyện người thứ ba, từ đầu đến cuối chỉ có một người.”
Đến lời lẽ đanh thép nặng nề: “Chúng tôi đã liên hệ với luật sư, tất cả những người tung tin đồn giả hoặc có ý bôi nhọ xúc phạm nhân phẩm của người khác đều được tổng hợp để gửi lên tòa án. Mong mọi người hãy có chọn lọc khi tiếp nhận những thông tin trên mạng.”
Dưới bài viết còn là hình ảnh danh sách các tài khoản quá khích trong thời gian qua kèm văn bản khởi kiện có đóng dấu mộc đỏ.
Không để cho Tạ Ninh đợi lâu, ngày thứ ba cuối cùng cũng có một tin nhắn gửi đến số điện thoại cũ của cô.
“Gặp nhau đi, chúng ta nói chuyện cho rõ ràng.”
Tất nhiên, Tạ Ninh đồng ý.
Địa điểm ngày giờ hẹn nhanh chóng được đối phương gửi đến.
Là phòng VIP kín đáo ở nhà hàng nổi tiếng Thượng Thực ở Đô Thành.