Chỉ Một Cú Điện Thoại... Vận Mệnh Bắt Đầu Rồi!

Chương 59: Mù hai mắt



" Xin lỗi đã đường đột tới đây" Lam Diệp Phù sau khi tẩy trang xong tiến vào phòng, cười khách sáo nói

Phong Triệt nhìn về phía cửa, tức khắc cảm thấy hai mắt mình sắp mù rồi

Ơ đệt, Lam tiểu thư đâu rồi? Nữ nhân này là ai?

Anh cần tiêu hóa vấn đề a

" Xin lỗi, cô là..." Phong Triệt ngập ngừng hỏi

Nam Cung Tử Phi thắc mắc 

" Ai nhô~~ Hóa trang đi vào công ty của cậu vui thật đấy!" Cô tiến lên ngồi vào ghế sofa

Hóa....Hóa trang?

Phong Triệt khóe miệng giật giật nhìn nữ nhân người lai đang cười đến quỉ dị

" Lam tiểu thư, cô mang bộ dạng này đến đây có lẽ sẽ tránh phiền phức!" Anh đỡ trán ảo não

Vậy mà lúc nãy chính mình còn đánh giá vị thiếu phu nhân tương lai này nhan sắc tầm thường

Đây là nhan sắc quá phi phàm rồi

" Phiền phức nhiều ấy chứ! Bộ dạng của tôi kì quái như vậy, rất dễ bị chú ý. Mà gia đình tôi đều đang ở gần đây. Nếu biết tôi đi vào một vương quốc thương mại khả ái như vậy, chắc chắn sẽ bị cấm cửa" Lam Diệp Phù rùng mình nhớ đến khuôn mặt của cha mình, cùng với người chú đáng kính

" Hơn nữa, bộ dạng này với lúc cải trang cũng đều tầm thường cả thôi. Vả lại hóa trang rất vui"

Lam tiểu thư! Cô có thể bớt vô sỉ không? Nhan sắc của cô thật sự tầm thường chứ?

Phong Triệt luôn là người suy nghĩ cẩn thận

Tốt nhất đối với ngoại hình của Lam tiểu thư không nên nói gì

Thiếu gia không nhìn thấy, như thế không khác gì chọc tức người ta a!

" Tôi xin phép!" Anh biết điều lui ra ngoài

Không nên làm bóng đèn, anh còn quý mạng sống lắm a

Trong phòng liền chỉ còn Lam Diệp Phù cùng Nam Cung Tử Phi

" Vừa mới xuất viện xong liền chạy tới đây?" Hắn nhíu mày, giọng nói có chút không vui

" Tôi rất khỏe mà!" Cô thanh minh

Sao cứ cảm thấy những lúc thế này Thiên Phi lại là ngưòi nghiêm khắc

Hắn không phải thường rất dung túng cô sao?

" Hơn nữa hôm nay tôi đến đây... là đi tìm nguồn an ủi a" 

Lam Diệp Phù kể lể về việc bản thân chuẩn bị phải nhập học tại Mĩ, và việc chia tay những ngưòi bạn ở Việt Nam, cũng như việc cô không thể nói điều này với người mẹ hiền từ

Lam Mạn Ly dù sao cũng phải chuyển tới, cho nên cô không nghĩ tới con bé

Cô chấp nhận chuyện này, bất quá có vài điều hơi khó khăn thôi

Điều duy nhất cô muốn chỉ là nói với ai đó

" Mà, tôi có làm phiền cậu không?" Lam Diệp Phù nghiêng đầu hơi ái ngại hỏi

Cô bất quá chỉ là một kẻ nhàn rỗi, không dám làm phiền người mang trọng trách lớn a

Hôm nay là cô có chút liều mạng

" Không có! Đang nhàm chán"

Cô đến, hắn liền vui vẻ

Hắn thích nghe giọng nói của cô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.