Chỉ Muốn Bên Anh Như Thế Mãi Cho Đến Già

Chương 4



Đến khi tay Cố Triệt sờ đến phía sau cậu mới biết là không đúng ở đâu.

“Cố Triệt, tay anh sờ đi đâu!”

“Sẽ khiến em thoải mái, Lục Xuyên.”

“Không được. Em vẫn chưa sẵn sàng để làm chuyện đó vào hôm nay.” Lục Xuyên vừa nói xong liền phát hiện đùi trong của mình bị thứ gì đó cưng cứng chĩa vào, xem ra tên kia cũng đã hưng phấn, giọng điệu có chút mềm hơn, “Em dùng tay giúp anh.”

“Không phải em thích anh sao? Thích anh vậy tại sao không làm với anh?”

“Nhưng anh muốn em làm người bị đè, vậy cũng phải cho em một ít thời gian để chuẩn bị tâm lý chứ!” Mặc dù từ trước đến nay Lục Xuyên đều không muốn mình phải đảm đương vai trò của người phụ nữ, nhưng cái dáng vẻ kia của Cố Triệt, hình như còn không thích hợp hơn cậu. Có câu nói, hai thụ gặp nhau ắt có một công, hai công gặp nhau tất có một thụ. Thế nhưng anh ấy phải cho mình chút thời gian chứ, chuyện này cũng phải cần dũng khí rất lớn, mà nói yêu đương với đàn ông càng phải cần nhiều dũng khí hơn, thoáng cái đã bắt cậu chấp nhận sự thật mình bị đè, thật sự là làm khó nhau.

Còn Cố Triệt lại nghĩ mình nhịn đủ lâu rồi, “Không phải nên nghĩ tốt loại chuyện này kể từ khi yêu nhau hay sao? Tại sao vẫn luôn luôn nói là muốn chuẩn bị tâm lý?”

“Em không phải đồng ý yêu anh vì muốn lên giường với anh! Không có chuyện gì thì ai lại nghĩ tới loại chuyện này!”

Dù sao… Lục Xuyên cũng sẽ không tự nhiên nghĩ đến chuyện này, nhưng những khi không có chuyện, Cố Triệt sẽ nghĩ đến chuyện này.

“Vậy thì rất tốt, bây giờ nghĩ đi!” Nói xong, Cố Triệt lại cúi người xuống, bắt đầu khiêu khích.

Lục Xuyên có chút tức giận, tại sao người này cố chấp như vậy? Đâu phải nói không làm, thậm chí còn không có hứng thú so đo vị trí trên dưới với anh, vì sao anh ấy vẫn luôn không hiểu mình, không phải chỉ ngày hôm nay không thể thôi sao? Khó trách cậu không nổi nóng.

“Ý của anh là hôm nay không thể không làm đúng không?”

“Đúng. Hôm nay anh nhất định phải làm.” Giọng điệu của Cố Triệt rất kiên định. Anh biết, đôi khi chuyện này có chút bốc đồng, đặc biệt là lần đầu tiên, bởi vì có rất nhiều chướng ngại tâm lý cần phải phá bỏ, nếu hôm nay không làm, vậy đợi đến lúc thiên thời địa lợi nhân hoà tiếp theo không biết là khi nào.

Không phải anh không muốn dịu dàng, mà là anh không muốn đợi. Anh thật sự rất thương Lục Xuyên, vội vã hy vọng cậu trở thành một bộ phận của cơ thể mình.

“Vậy anh tìm người khác mà làm, hôm nay em không làm.”

Lục Xuyên cũng có tính bướng bỉnh. Cậu không muốn làm chuyện ép buộc lẫn nhau.

Nói cũng đã nói đến mức này, cậu lập tức tăng lực trên tay, mà Cố Triệt vốn không dùng nhiều sức đè cậu, bị cậu đẩy như vậy suýt chút nữa rơi xuống giường.

“Lục Xuyên… Em, lời này của em là có ý gì! Anh là bạn trai của em, em bảo anh đi tìm người khác? Muốn anh tìm ai hả?”

“Ý ở trong lời nói. Nếu anh muốn làm, đừng tìm em.”

“Em là bạn trai anh, anh không tìm em làm thì tìm ai?

“Anh thích tìm ai thì tìm người đó!”

Lục Xuyên có chút nóng giận, đương nhiên cậu không muốn Cố Triệt đi tìm người khác, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, hết cách rồi.

Cố Triệt cũng nổi giận thật, suýt chút nữa bị đẩy văng xuống giường là đã đủ nổi cáu, vậy mà em ấy còn bảo mình đi tìm người khác, vậy là muốn chia tay sao? Đơn giản là muốn làm loạn! Xem ra bình thường mình đối xử với em ấy quá tốt, có lúc em ấy thiếu suy nghĩ nói ra những lời khiến người khác vô cùng đau lòng. Nếu tật xấu này của cậu vẫn không thay đổi thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ chia tay! Không yêu nhau nữa rồi chia tay thì không nói, nhưng nếu vì vấn đề tính cách mà không thể ở bên nhau, Cố Triệt nhất định sẽ điên mất. Cái tính này, nhất định phải sửa đổi!

Cố Triệt không dịu dàng, đè lên lần nữa.

“A, anh làm gì vậy…”

Lục Xuyên bị tập kích không trở tay kịp. Hai tay cậu bị Lục Xuyên kéo lên đỉnh đầu, Cố Triệt dùng một tay giữ lấy, Cố Triệt dùng một chân mạnh mẽ chen vào giữa hai chân cậu, khiến cậu nằm trong tư thế rộng mở hai chân đánh xấu hổ, Lục Xuyên có hơi muốn khóc, Cố Triệt muốn cường X mình sao?

Mà cũng không tính là cường X. Bởi vì môi Cố Triệt vẫn cố lấy lòng cậu, để lại dấu hôn ướt nhẹp trên cổ cậu.

“Cố Triệt, em cảnh cáo anh lần cuối, anh…”

“Cảnh cáo cái gì, hôm nay anh nhất định phải làm! Anh không tin hôm nay anh không trị được em.”

Hoá ra dục vọng chiếm giữ và khống chế của Cố Triệt mạnh như vậy? Lục Xuyên có chút ngạc nhiên. Trước đây anh ấy luôn luôn dịu dàng, mặt cười híp mắt nhìn mình, nói dù làm gì anh cũng sẽ mặc em đánh mắng tuyệt đối không cãi lại, hoá ra làm vậy chỉ để cho cậu xem thôi? Nắm được trong tay rồi sẽ bắt đầu hiện nguyên hình? Xem ra… bạn bè và bạn trai, thật sự vẫn khác nhau.

Nhưng lúc này Lục Xuyên không nghĩ nhiều như vậy, nếu cậu lại không làm gì thì sẽ ‘khó giữ trinh tiết’ mất!

Không phải Lục Xuyên rất quan tâm đến cái gọi là ‘trinh tiết’ này, dù sao cũng là người mình thích, cho anh thì cũng chẳng sao. Lúc đó yêu nhau cậu đã suy nghĩ kĩ, mình đồng ý ở bên người đàn ông này, vậy đương nhiên là đã sẵn sàng ở bên anh suốt đời. Làm việc này chẳng qua chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Nhưng cậu hy vọng lần đầu tiên của bọn họ không phải được thực hiện dưới tình trạng này.

Thấy Lục Xuyên không phản ứng, Cố Triệt cho là cậu đã ngoan ngoãn nên hôn lên miệng cậu một cái, “Đúng rồi, như vậy mới ngoan…”

Nhưng giây tiếp theo…

“A————” Cố Triệt hét lên thảm thiết.

Nguyên nhân đương nhiên là do Lục Xuyên vừa mới không chút do dự đột nhiên phát lực, nhấc chân đạp lên người Cố Triệt. Nhưng cậu không biết là… một đạp này của cậu, bởi vì góc độ đặc biệt, tư thế kỳ quái, không hề nghiêng lệch mà đá vào nơi giữ con cháu của Cố Triệt. Đây là bộ phận yếu ớt nhất của đàn ông, Cố Triệt hét thảm một tiếng xong, lập tức lộn xuống khỏi người Lục Xuyên.

Cố Triệt chỉ lo ôm lấy cái cây chứa đựng con cháu. Bị đạp đã đủ thảm rồi, mà lại còn bị đạp đang lúc nửa cương, không biết sau này có bị liệt dương hay không!

Lục Xuyên này…

Lục Xuyên dường như cũng cảm thấy không xong, không chỉnh lại quần áo, lập tức xoay người xem Cố Triệt. Thấy đầu anh toàn những giọt mồ hôi to cỡ bằng hạt đậu, môi hơi trắng bệch, giống như rất khó chịu.

“Cố… Cố Triệt, anh có ổn không?”

“Ổn? Em thật sự rất lợi hại. Rốt cuộc là em không muốn làm với anh nhiều như vậy sao!” Cố Triệt vốn muốn nói là “Em để anh đạp vào nơi chứa con cháu của em thử xem có ổn không”, nhưng nhìn vẻ mặt hối lỗi của Lục Xuyên, cuối cùng anh vẫn không nói ra. Uầy, ai bảo anh thích cậu chứ.

Cho dù em ấy có đá thằng em nhỏ của mình, mình vẫn thích em ấy.

“Em.. em không cố ý.” Lục Xuyên đưa tay sờ trán Cố Triệt, “Vẫn còn đau sao?”

“Đau đến muốn bay mất hồn.”

“Vậy… vậy chúng ta đi bệnh viện nhé?”

“Anh không đi, rất mất thể diện.”

“Vậy… Em đi mua thuốc cho anh thoa?” Thật ra Lục Xuyên cũng có tư tâm, nếu Cố Triệt là bạn trai cậu thì thân thể của anh cũng dành riêng cho cậu, nếu không cần, cậu cũng không muốn thằng em trai của bạn trai mình bị người khác nhìn. Bác sĩ cũng không được.

Rõ là muốn chiếm làm vật riêng đến hỏng.

“Không biết bây giờ hiệu thuốc đóng cửa chưa.”

“Chắc là không. Anh chờ em, em đi một lát sẽ về.”

Nói xong. Lục Xuyên lập tức mặc quần áo vào, trước khi ra ngoài còn hôn Cố Triệt một cái, “Xin lỗi, em sẽ về ngay.” rồi mới chạy đi. Có lẽ là bắt đầu từ khi đó, giữa bọn họ xuất hiện thói quen trước khi ra cửa nhất định phải hôn một cái.

Lần đầu gần gũi, đến bây giờ, hoàn toàn tuyên bố thất bại.

Lục Xuyên ra khỏi bếp, nhìn Cố Triệt còn đứng trước cửa, có chút bực mình, “Sao còn chưa đi?”

Cố Triệt nhìn Lục Xuyên, chỉ mỉm cười, sau đó chỉ chỉ vào môi mình, ý là: em vẫn chưa hôn anh mà.

Rõ giống con nít, Lục Xuyên lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn có chút cưng chiều, lần nào cũng như thế, nếu hôm nào cậu bận quá quên mất chuyện này, Cố Triệt cũng không nói gì, chỉ đứng đó chờ cậu, sau đó phải hôn một chút mới chịu ngoan ngoãn ra ngoài.

Lục Xuyên đi tới, vươn tay kéo đầu Cố Triệt xuống, hôn lên.

Nhưng lần này không phải là chỉ hôn một chút là xong, mà Cố Triệt ôm Lục Xuyên vào trong ngực, đặt hai tay lên hông cậu, ôm chặt không buông, hai thân thể dán chặt vào nhau không một kẽ hở. Nụ hôn cũng càng hôn càng mãnh liệt, Lục Xuyên cảm thấy có hơi hoa mắt.

“Ưm…”

“Xem ra em cũng rất muốn anh.”

“Nói… nói bậy.”

“Uầy, thân thể thành thật hơn người nhiều.”

Thật ra Cố Triệt rất muốn đến thẳng, nhưng đành chịu vì sáng nay có một cuộc họp rất quan trọng, nhất định không thể đến trễ, anh cũng chỉ có thể nhịn. Trước khi buông tay, Cố Triệt còn liếm tai Lục Xuyên, dùng âm thanh quyến rũ nói, “Tối nay… Tối nay chờ anh về. Lần này tuyệt đối không thể nhịn.”

Lục Xuyên dù sao cũng thích người này lẫn thân thể này, hơn nữa sống chung lâu như vậy, rất ít khi gần một tuần không làm, thân thể cũng có hơi cô đơn.

Đã vậy thì cũng không phải già mồm, “Biết rồi, anh mau đi làm đi.” Nói xong liền đẩy Cố Triệt ra khỏi cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.