Chi Nông Tức Không Chịu Nổi

Chương 8: Số bạc đầu tiên



Mấy ngày sau, Vương Lam Yên cứ rảnh rỗi là đi tìm Vương Khiết tỷ trò chuyện, kết quả khi đến thì thấy Vương Khiết đang ngồi thêu thùa, chợt nảy ra suy nghĩ.

Đúng rồi, nàng được kế thừa tay nghề của nguyên chủ, thêu hoa cỏ cũng rất đơn giản, tuy ràng nàng thêu có chút không quen, nhưng tài nghệ đã nắm chắc, cho nên luyện tập nhiều một chút thì tốt rồi.

Hơn nữa, trong đầu nàng có rất nhiều mẫu thêu mà nơi này không có, cái này chắc chắn có thể kiếm được tiền đi, không cần kiếm nhiều bạc, có thể đủ chi tiêu hàng ngày là được rồi.

Càng nghĩ càng nôn nóng, Vương Lam Yên ngồi không yên, ở nhà tỷ tỷ không lâu liền đứng dậy đi về.

Vừa về tới nhà, Vương Lam Yên vào phòng mình, bắt đầu tưởng tượng ra mẫu thêu rồi vẽ ra giấy, sau đó lấy ra kim chỉ im lặng ngồi thêu.

Thấy nàng có hành động khác thường Lăng Tử Viêm có chút không yên lòng nên đi tới trước phòng nàng nhìn xem, sắc mặt không hiểu nhìn Vương Lam Yên đang chăm chú viết chữ vẽ tranh rồi thêu thùa.

Sau một hồi lâu, Lăng Tử Viêm thở ra một hơi, âm thầm suy nghĩ: Xem ra, nương tử của hắn cũng có bí mật nha, nhưng cho dù có như thế nào hắn sẽ không bao giờ buông tay.

Vương Lam Yên tập trung ở trên tấm vải đang thêu, nên không có phát hiện ngoài cửa có người đang chăm chú nhìn nàng.

Lăng Tử Viêm lại nhìn thoáng qua Vương Lam Yên, bất đắc dĩ cười, rồi xoay người trở lại phòng bên cạnh.

Mấy ngày sau, Vương Lam Yên nghe nói Vương Khiết muốn đi thị trấn bán mấy bức tranh thêu, ánh mắt sáng lên, nói muốn đi theo xem, thuận tiện đem đồ thêu mấy ngày nay theo.

Lát sau, hai người đứng đợi ở cửa Lăng Gia thôn, thấy xe trâu của Ngô gia đang vội vã đi tới, Vương Lam Yên cùng Vương Khiết mỗi người đưa 2, 3 tiền đồng cho Ngô gia rồi lên xe ngồi chờ.

Đợi đến khi có vài người đi đến xe trâu, Ngô gia thu hết tiền đồng, lúc này mới chậm rì đánh xe trâu đi.

Đi ngang qua một rừng cây nhỏ, Vương Lam Yên có cảm giác, quay đầu nhìn, đằng sau mấy cái cây như có cái gì màu xám xuất hiện, chờ lúc Vương Lam Yên nhìn kĩ lại, nhưng không phát hiện được gì.

Vương Lam Yên lắc lắc đầu, có thể là nhìn lầm rồi, không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục cùng Vương Khiết trò chuyện.

Đợi xe trâu đi qua chỗ đó được một khoảng đường xa, chỗ Vương Lam Yên mới vừa nhìn kia cây cối rung lên vài cái rồi mới trở lại bình thường.

Vào cửa thành, xuống xe trâu, Vương Lam Yên cùng Vương Khiết cũng không đi nơi khác mà đi thẳng tới cửa hàng thêu, đúng lúc chủ tiệm cũng ở đây, trong cửa hàng tạm thời không có khách, nên không có ồn ào.

Vương Lam Yên nhìn chủ tiệm nói chuyện với tỷ tỷ, hình như hai người rất quen thuộc.

Quả nhiên, chủ tiệm nhìn Vương Khiết lấy ra hầu bao và thêu khăn, vừa lòng gật đầu, khẽ cười nói.

“Muội tử, ngươi thường xuyên bán hầu bao với khăn thêu cho ta, theo như thỏa thuận cũ, hầu bao ba văn tiền một cái, khăn thêu năm văn tiền một khăn, ngươi xem có được không?”

Vương Khiết nghe xong, biết chủ tiệm không có lừa nàng, cười gật đầu đồng ý.

“Uh, bán.”

Một lát, chủ tiệm liền đưa 80 văn tiền đồng cho Vương Khiết, hai bên thoả thuận xong, nhìn ra đối phương đều rất hài lòng.

Vương Khiết xong việc, mới quay đầu nhìn Vương Lam Yên nhỏ giọng hỏi: “Lam Yên, ngươi nói ngươi muốn bán hầu bao và khăn thêu đâu, lấy ra cho chủ tiệm xem đi!”

Vương Lam Yên gật đầu, đem hầu bao và khăn thêu trong túi nhỏ đeo sau lưng lấy ra, đưa cho chủ tiệm xem xét.

Nhìn ra được, chủ tiệm này là một thương nhân trung thực đi, có thể bán thử một lần.

Chủ tiệm cầm lấy đồ thêu của Vương Lam Yên xem xét cẩn thận, sau đó nhìn Vương Lam Yên sảng khoái nói.

“Này Lam Yên muội, tuy tay nghề của ngươi không có tinh tế bằng tỷ ngươi, nhưng hầu bao cùng khăn thêu này hình thêu thật độc đáo đa dạng, trước kia ta chưa có thấy qua đâu, cho nên ta mua hầu bao bốn văn tiền một cái, khăn thêu bảy văn tiền một khăn, giá này là ta có tâm mua, ngươi có đồng ý bán cho tỷ tỷ ta không?”

“Đương nhiên có thể, chủ tiệm đồng ý mua cho ta, ta đã thật vui vẻ!”

Vương Lam Yên không nói hai lời liền gật đầu đồng ý, giá tiền này tương đối công bằng.

Chủ tiệm tâm tình rất tốt, nhanh chóng đem 110 văn tiền đồng cho Vương Lam Yên.

Cầm tiền đồng, Vương Lam Yên cười tủm tỉm nhìn chủ tiệm, như đang nhìn một gốc cây rụng tiền.

“Chủ tiệm, ta còn có cuộc mua bán nhỏ khác muốn cho ngươi xem, nếu người cảm thấy được, chúng ta lại tiếp tục trao đổi?”

Lời nói vừa dứt, Vương Lam Yên đem mấy gấu bông nhỏ ra, đưa toàn bộ cho chủ tiệm, cho nàng nhìn xem.

Nhìn thấy mấy con gấu bông kia trong nháy mắt, ánh mắt chủ tiệm liền sáng, lập tức yêu thích, cầm trong tay không buông.

Vương Lam Yên thấy như vậy, càng tin tưởng.

“Chủ tiệm, đó là một loại thú nhồi bông nhỏ, cô nương hay trẻ nhỏ đều có thể ôm nó chơi, kích cỡ cũng có thể làm to nhỏ tùy ý, dựa theo người ta yêu thích lcó thể àm những con vật khác,...”

Lão bản nương gật đầu, nhìn Vương Lam Yên hỏi.

“Uh, không sai. Lam Yên muội, cho nên ngươi muốn đem mấy con gấu bông nhỏ này bán cho ta? Nhưng là số lượng quá ít đi, có mấy con, cũng không có nhiều lợi nhuận!”

Vương Lam Yên lắc đầu.

“Mấy con này ta sẽ đưa cho ngươi, ta muốn cùng ngươi hợp tác. Nếu như ngươi cảm thấy này đồ này sẽ bán tốt, ta có thể bán bản vẽ cho ngươi, chủ tiệm có sự nghiệp lớn, có tú nương, có nguồn tiêu thụ, nếu là dựa vào bản vẽ có thể chế tạo rất nhiều đồ, chắc chắn sẽ kiếm rất nhiều bạc.”

Chủ tiệm nghĩ, chuyện này có lợi nhuận.

“Lam Yên muội, đồ này tuy rằng đáng yêu độc đáo, nhưng cũng rất dễ dàng bị bắt chước, cho nên như vậy đi, ta trả 2 lượng bạc một bản vẽ của ngươi, ngươi thấy thế nào?”

Vương Lam Yên nghe vậy, lắc đầu, có chút không vừa lòng.

“Bản vẽ của ta là duy nhất không nơi nào có, hơn nữa cũng không lo lắng không bán được, về việc người khác dễ dàng bắt chước được, chuyện này có gì đâu, ta có không ít các bản vẽ, tùy ý có thể vẽ ra hơn trăm tấm, về việc muốn vẽ nhiều chỉ cần có thời gian là được.

Mỗi lần lão tỷ chỉ cần chế tạo hơn mười hình dạng thú nhồi bông khác nhau, chờ người khác bắt chước tạo ra đồ vật, ngươi lại chế tạo mười hình dạng khác, mỗi lần đều có thể dẫn đầu người khác, đồ cũng đa dạng hơn nhiều so người khác, thời gian sau, mọi người đều sẽ biết đồ chơi này là do nhà lão tỷ chế tạo chính thống, chỉ có ngươi mới có sản phẩm mới, như vậy sẽ có nhiều người biết đến tiệm nhà ngươi, rồi đến mua đồ ở tiệm, cho nên, ngươi xem cái này là tiện cả đôi đường!”

Vương Lam Yên nhìn chủ tiệm đã dao động, tiếp tục nói.

“Như vậy đi, ta hôm nay vừa khéo vẽ được sáu bản vẽ, hôm nay ta lần đầu tiên tới chỗ này, cho chủ tiệm chút ưu đãi giá theo ngươi nói hai lượng bạc một bản vé, ngươi làm thử, nếu ngươi bán tốt có thể kiếm bạc, lần sau ta đến thị trấn sẽ mang các bản vẽ khác cho ngươi, đến lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện sau, ngươi xem có được không?”

Chủ tiệm nghe lời này, thấy có thể làm, gật đầu, vui vẻ trả lời.

“Lam Yên muội đã nói vậy, thì cứ làm như vậy đi!”

Vừa nói, chủ tiệm cầm sáu bản vẽ sau đó trả 12 lượng bạc cho Vương Lam Yên, hai bên đã thoả thuận xong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.