Lạc Thanh Đồng quay đầu lại, thấy bộ dáng khẩn trương của Lạc lão gia tử, liền cười: "Gia gia, con vẫn còn chưa kịp nói với người, sau khi đôi mắt này bị mù, đột nhiên con lĩnh ngộ được một bí thuật, có thể dựa vào tinh thần lực tạo thành đồng thị để quan sát, cho nên mới có thể từ núi Cửu Vu nguy hiểm tứ về chạy ra được."
"Lúc trước con còn không nghĩ ra tại sao lại có chuyện như vậy, không biết nên nói với người thế nào, hiện tại con mới phát hiện, thì ra là có liên quan đến truyền thừa của gia tộc Lạc gia chúng ta."
Lạc Thanh Đồng khéo léo liên kết chuyện mình biết đồng thuật cùng phương pháp tu luyện đồng thuật của Lạc gia lại với nhau.
Cô vừa mới nhìn sơ qua, phát hiện đồng thuật của Lạc gia có lẽ thập phần cao thâm đối với những người ở thế giới này.
Nhưng đối với nàng lại quá mức dễ hiểu.
Nàng trời sinh một đôi đồng tử màu máu, đối với đồng thuật, nàng thành thạo như được khắc vào trong xương cốt.
Những quyển bí tịch về đồng thuật của Lạc gia ở trước mặt nàng, căn bản là không đủ xem.
Nhưng mà những lời này Lạc Thanh Đồng sẽ không nói ra.
Tổ tiên Lạc gia tu luyện đồng thuật chính là một cái cớ hoàn hảo cho nàng, về sau cho dù nàng có thi triển đủ loại đồng thuật, cũng không có ai có thể hoài nghi nàng.
Mượn xác hoàn hồn quá mức phi lý, cho dù ở dị giới việc là gì cũng có, nhưng Lạc Thanh Đồng cũng không muốn để cho người khác biết bí mật này của mình.
"Thì ra là có chuyện như vậy!".
Lạc lão gia tử trong lòng thập phần kích động.
"Khó trách ngươi có thể tìm được đường sống trong chỗ chết! Thật là ông trời phụ hộ Lạc gia ta!".
Lạc lão gia từ không có chút nghi ngờ nào với những gì Lạc Thanh Đồng nói.
--Editor: Autumnnolove--
Nguyên chủ vốn dĩ chính là người có khả năng được chọn để kế thừa bí thuật tu luyện đồng thuật của tổ tiên truyền lại nhất.
Nàng có một đôi mắt trong vắt sâu thẳm, cực kỳ phù hợp với tiêu chí "đồng sinh dị tượng" của tổ tiên.
Nghe nói người như vậy có thiên phú tu luyện đồng thuật từ trong trứng.
Ngày sau tuyệt đối sẽ tu luyện thành tài, gây dựng lại một Lạc gia huy hoàng như năm đó.
Nếu không phải do lúc trước Lạc Thanh Đồng quá tin tưởng Lạc Tâm Ngưng, mà di huấn của tổ tiên để lại yêu cầu phải là con cháu dòng chính Lạc gia, chờ đến sau mười lăm tuổi xác định thiên phú tu luyện đồng thuật xong mới có thể biết đến sự tồn tại của gian mật thất này thì Lạc lão gia tử cũng không chờ tới bây giờ mới nói cho Lạc Thanh Đồng biết.
Bây giờ đôi mắt của Lạc Thanh Đồng bị mù, lại còn đang so cao thấp quyết liệt với Lạc Tâm Ngưng, nếu không Lạc lão gia tử cũng không làm trái di huấn của tổ tiên, mang nàng tới nơi này.
Vốn dĩ hắn cho rằng đôi mắt bị hủy hoại thì Lạc Thanh Đồng đã vô duyên với đồng thuật của Lạc gia, nhưng có thể tu luyện các bí thuật hồn thuật khác cũng được.
Cháu gái đích tôn duy nhất cũng suýt nữa chết đi, thật vất vả mới trở về được, hắn còn liều chết thủ hộ những cái quy củ đó của tổ tiên làm gì.
Cho nên Lạc lão gia tử liền không chút do dự dẫn Lạc Thanh Đồng tới mật thất, cũng không quan tâm nàng còn chưa tới mười lăm tuổi.
Nhưng hắn không nghĩ tới, đứa cháu gái này lại mang đến cho hắn một niềm vui bất ngờ như vậy.
Cháu gái hắn tuy mù, nhưng lại ngoài ý muốn mở ra thiên phú tu luyện đồng thuật của tổ tiên bọn họ, cái này quả thật là trong họa được phúc!
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Lạc lão gia tử kích động đến rơi nước mắt: "Thanh Đồng, như vậy thì gia gia an tâm rồi! Ngươi cũng không phải là người mù thật sự, còn đôi mắt này, chờ sau này tu vi ngươi tăng lên, không chừng có thể tìm thấy biện pháp chữa khỏi! Gia gia thật sự rất mừng cho ngươi!"
Trong lòng Lạc lão gia tử thập phần kích động, Lạc Thanh Đồng nghe vậy cũng chỉ cười cười.
Không cần chờ đến khi thực lực tiến bộ, chỉ cần nàng tìm được đủ các loại dược liệu giải độc, chất độc trong mắt nàng lập tức sẽ được giải, đến lúc đó nàng lại có thể nhìn thấy!
Có điều việc này Lạc Thanh Đồng cũng không vội nói cho Lạc lão gia tử biết.
Đồng thuật của nàng quá mức nghịch thiên, nếu lộ ra ngoài sẽ làm cho người khác chú ý.
Vẫn nên chậm rãi thuận theo tự nhiên, để cho Lạc lão gia tử từ từ tiếp thu sự thay đổi của nàng.
Nàng cũng nhân cơ hội này mà tăng cường tu vi của bản thân một chút.
Dù sao lão gia tử cũng biết nàng không thật sự bị mù, như vậy đủ rồi.
.