Chương 1063
“Chuyện ngày hôm nay tôi tới đây không được nói với bất cứ ai, kể cả chủ tịch với người đàn ông ở trong kia. Nếu anh mà dám nói ra thì chén cơm của anh khó giữ đấy!”
Lời đe dọa như vậy khiến cho nụ cười của quản lí chợt tắt. Chủ tịch gọi tới đây không phải là tốt sao? Không phải nói tới chuyện tăng lương hay thăng chức sao? Tại sao lại biến thành chén cơm khó giữ?
Nhìn thấy bóng dáng rời đi của Trần Hi Tuấn, chân của người quản lý vẫn còn đang run rẩy, nếu Trần Hi Tuấn không được chủ tịch mời thì anh ta sẽ bị coi là thất trách, tội này anh ta không gánh nổi, hai cha con này thật kì quái. Thôi cứ coi như là không có tội đi Suy cho cùng, đây có thể coi là… việc nhà của người ta Cân nhắc lợi hại, anh ta lựa chọn nhắm một mắt bỏ qua Trần Hi Tuấn bước ra khỏi trung tâm thương mại, nhanh chóng lái xe rời khỏi hiện trường, dừng lại ở một nơi yên tĩnh.
Cậu ta một tay chống vô lăng và một tay đặt lên cửa xe, đầu óc của cậu ta chỉ toàn là hình ảnh từ đoạn phim, những cảnh máu me, nCôn ngữ hung ác và những ánh mắt tràn đây âm mưu cứ dồn về phía cậu ta như một thanh gươm sắc bén. Trong lòng của cậu ta đau đớn đến mức không thở nổi.
“AIAI Nước mắt lại tràn đầy trong hốc mắt người đàn ông, cậu ta hét lớn, dùng tay gõ vào vô lăng.
Lúc này, hy vọng nhỏ nhoi trong lòng cậu ta dành cho cha đã tan biến.
Cậu ta biết rằng, có lẽ từ nay, cậu ta sẽ không thể nói chuyện với cha một cách tự nhiên và cởi mở như trước nữa.
Cậu ta cứ ngồi trong xe như vậy, buồn đến yên lặng, cứ như vậy lặng lẽ nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, từ hoàng hôn cho đến khi bầu trời đây sao.
Gió đêm se lạnh khiến người ta tỉnh táo, tiếng rung của điện thoại kéo cậu ta ra khỏi dòng suy nghĩ miên man.
Cậu ta mở máy lên, phát hiện hàng chục cuộc gọi nhỡ đều là của Trần Hi Lam.
“Anh ơi, sao anh mãi mà không nghe máy thết Cha về rồi, bao giờ anh về thế, em lo quá!”
Giọng nói lo lắng của Trần Hi Lam từ đầu dây bên kia truyền đến, không biết tại sao những suy nghĩ bị đè nén. Thế nhưng khi nghe thấy tiếng cha của Trần Hi Lam, cậu ta không thể khống chế mà nói “Một người bạn rủ anh đi uống rượu nên tối nay anh sẽ không về đâu: Kìm nén nỗi buồn, đôi mắt của cậu ta đỏ hoe, giọng nói khàn khàn rồi cúp máy.
“Này anh…”
Trần Hi Lam định hỏi xem anh trai uống với ai, uống ở đâu thì đầu dây bên kia đã ngắt máy. Nhìn lên màn hình điện thoại, trong lòng của cô ta cảm thấy kì lạ “Sao vậy! Hôm nay anh trai của con không về sao?”
“Vâng ! Hôm nay anh đi uống rượu với bạn ạI”
Trần Hi Lam hai tay cầm điện thoại, có chút chột dạ khi quay đầu lại nhìn James. Bởi vì khi James đi vắng, Trần Hi Lam lặng lẽ ở trong phòng của anh trai.
“Một ngày không làm việc đàng hoàng, không biết khi nào mới có thể trưởng thành!”
James thở dài, trong lòng có chút hận sắt không thể thành thép.
“Cha, anh trai không phải người như vậy đâu, thật ra anh rất giỏi.”
“Được rồi, con không cần nói thay cho nó, cha khác có chừng mực”
Bản thân James nhận ra rằng sớm muộn gì ông ta cũng sẽ làm việc trái pháp luật Đi đêm lắm sẽ có ngày gặp ma, thế nhưng hiện tại ông ta không thể quay đầu lại được nữa Thế nhưng, với bản tính thiện lương của Trần Hi Lam và đứa con trai là điều ông ta lo lắng nhất Chỉ khi nhìn thấy con ở nhà ông ta mới cảm thấy mình còn lương tâm “Con hiểu rồi, cha!”
Trần Hi Lam bĩu môi.
“Được rồi, cha đi ngủ trước đây! Nếu anh của con không quay lại thì con cũng nhớ đi ngủ sớm một chút!”
“Vâng.”
Trần Hi Lam dìu James dậy rồi đi đến đầu cầu thang, nhìn ông ta đi lên lầu.
Sau đó, Trần Hi Lam quay người lại, một mình ngồi trong đại sảnh, nhớ tới hôm nay cô ta đã lén điều tra về cha mình, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Nhưng khi nghĩ đến những thứ đã nhìn thấy, lòng cô lại càng chua xót hơn.