Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 1267



Chương 1267

“Điều tôi quan tâm là danh dự của Lê Nhật Linh. Tôi không để tâm đến người khác, nhưng chỉ cần ông dám làm, tôi nhất định sẽ không buông tha cho ông”

“Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, Lâm Quân cậu thật cao quý, chỉ vì phụ nữ mà cậu có thể phản bội tất cả mọi người”

Châm biếm là sở trường của .James, vì vậy đương nhiên ông ta sẽ không bỏ qua cơ hội nào.

“Cám ơn!”

Lâm Quân lạnh lùng đáp lại, chỉ có thể để James thổi phồng lên thì mới dễ dàng đánh bại ông ta được.

“Lâm Quân, còn trẻ, chúng ta phải biết rút ra bài học”

Ý nói ám chỉ việc Lê Nhật Linh rơi xuống vách đá, anh cảm thấy.

trong lòng đau nhói vô cùng.

“Cảm ơn tổng giám đốc .James đã chỉ giáo!”

Tít, điện thoại bị Lâm Quân cúp, anh cảm thấy mình như bị rút hết năng lượng.

“Aaaaaaa…!”

Anh xé chăn và hét to, nhưng tất cả những gì phát ra chỉ là một tiếng vọng.

Khàn và kiệt sức, anh úp mặt vào chăn thở hổn hển.

Nắng sớm không cẩn thận lan vào phòng, cùng nội tâm anh có một tia tương phản rõ rệt, lúc này không ai cô đơn hơn anh.

“Ba, nghỉ ngơi sớm đi!”

Lúc này ở nước Pháp là ban đêm, Hạ Linh đi tới chỗ Lý Vân Hàng bưng một tách trà nóng đặt xuống.

“ừ”

Lê Vân Hàng đang phân loại tài liệu, ông không ngẩng đầu lên, cau mày.

“Ba, ba chưa nói cho con biết tình hình gần đây của công ty. Có nghiêm trọng không?”

Hạ Linh không có rời khỏi phòng làm việc mà là ngồi xuống.

Nhìn thấy cô ngồi xuống, Lê Vân Hàng có ý muốn nói chuyện nên ngẩng đầu lên.

“Linh à, ba có thể có lỗi với con”

Hạ Linh phát mấy ngày nay khoé mắt của Lê Vân Hàng đã chìm xuống, trông ông già đi rất nhiều.

“Làm sao?”

Hạ Linh căng thẳng nhìn ông.

“Hợp đồng này sẽ được ký vào ngày mai. Đến lúc đó LX sẽ nợ nần chồng chất, và phần lớn cổ phần sẽ thuộc sở hữu của Robert. Chẳng bao lâu nữa ba sẽ không còn là chủ của LX nữa”

Nói đến những này Lê Vân Hàng vẫn là đau lòng, từ khi còn trẻ tuổi cường tráng đến già nua tóc bạc, LX chính là đứa nhỏ mà ông nhìn lớn lên.

Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

“Vì vậy, ba có thể không thể cho con một cuộc sống giàu có trong tương lai”

“Ba à, thật ra thì con chưa bao giờ nói với ba rằng từ nhỏ con đã ao ước mình được sinh trong một ngôi nhà bình thường, dù không có nhiều tiền nhưng bố mẹ có nhiều thời gian để ở bên con. Không có tiền thì có gì sai? Chúng ta cũng có thể sống hạnh phúc mà”

Lời nói chân thành của Hạ Linh khiến Lê Vân Hàng cảm thấy hổ thẹn, ông sống đến bây giờ nhưng lại không minh bạch bằng một cô gái nhỏ.

“Tiểu Linh, xin lỗi con, ba hứa với con, sau này sẽ thường xuyên giành thời gian cho con cùng mẹ!”

“Vâng.”

Hạ Linh hai mắt đỏ hoe.

“Ba, có người gọi Hạ Linh chỉ vào điện thoại di động của ông đang rung lên.

“ồ, Hà Dĩ Phong”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.