Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 1319



Chương 1319

“Bà Cetina, đừng hiểu nhầm, tôi tới đây là để bàn chuyện hợp tác với bà”

Hà Dĩ Phong giãy giụa khỏi tay bảo vệ, bà ta tháo kính râm xuống, mắt phượng quét qua Hà Dĩ Phong một cái, sau đó cười tao nhã.

“Bàn chuyện hợp tác?”

“Bà, bà Centina đúng không?”

Lâm Quân năm lấy cơ hội, lên trên chìa tay ra, Nhật Linh nhìn về phía Lâm Quân, rốt cuộc cũng nhìn thấy nhân vật có tiếng, bà ta nhìn một cái đã biết Lâm Quân thân phận bất phàm, đương nhiên cũng lịch sự bắt tay với Lâm Quân một cái.

“Chào bà, tôi là Lâm Quân, là Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị, công ty mẹ ở Việt Nam, tập đoàn An Đức chính là công ty con chúng tôi thành lập ở nước Mỹ, tin rằng trước kia từng hợp tác với quý công ty.

Cậu ta là Giám đốc của tập đoàn Hà thị, lần này chúng tôi tới đây để bàn chuyện hợp tác với quý công ty, nếu như đã mạo phạm, mong bà Cetina tha lỗi!” Lâm Quân từ tốn nói, bộ dạng lịch sự khiến người ta không nhịn được mà tán thưởng.

“Lâm Quân, tập đoàn An Đức!”

Cetina nhìn Lâm Quân một cái, mắt híp lại.

“Có ấn tượng, có ấn tượng, nhưng nếu Tổng giám đốc Lâm muốn bàn chuyện hợp tác thì hẹn lịch với tôi là được rồi, việc gì phái tới thế này, thành ra hiểu nhầm”

Cetina vẫy tay, mấy người bảo vệ ban nãy có thái độ phòng bị với Lâm Quân cũng lần lượt rời đi.

“Bà Cetina, lần này là chúng tôi sai, đã mạo phạm rồi, nhưng lần hợp tác này hơi gấp gáp, không thể không làm thế” Lâm Quân xin lỗi, gật đầu, nếu nói thật, bản thân đúng là một vị khách lỗ mãng.

nếu tôi nhớ không nhầm thì sản nghiệp của Tổng giám đốc Lâm là ở khắp các nước, đến cả tập đoàn An Đức cũng đứng đầu thành phố, chẳng lẽ lại sợ không tìm được đối tác, mà lại phải khiêm tốn hợp tác với công ty Bắc Hải chúng tôi, khiến tôi không hiểu nổi.”

Sắc mặt Cetina dò hỏi, nhìn Hà Dĩ Phong và Lâm Quân.

“Bà Cetina, không thể nói thế được, trong chuyện làm ăn, chỉ cần có tiền thì cần gì quan tâm với nguyên nhân và lí do hợp tác đẳng sau! Thứ bà muốn là tiền, chúng tôi đương nhiên cũng có lí do của chúng tôi, nhưng có tiện nói cho bà không thì lại là chuyện của chúng tôi, đúng không?”

Hà Dĩ Phong không nhịn được mà nói, Lâm Quân không nói thì anh ta sẽ nói thau.

Cetina nhướng mày, nhìn Hà Dĩ Phong.

“Cậu bạn này nói có lí lắm, xem ra cũng thành thạo chuyện làm ăn lắm, hai vị là người Việt Nam, nếu đã từ xa đến rồi, tôi vẫn không chịu nể mặt thì hoá ra lại là do tôi không biết ý, người làm vì lợi ích, trước giờ đều thế, hai vị hãy đi theo tôi”

Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong một cái, đi vào thang máy cùng Cetina.

“Thư kí, rót trà! Mời hai vị ngồi!”

Cetina nhìn nhìn ghế sô pha màu đen ở bên cạnh một cái, lại nhìn Lâm Quân và Hà Dĩ Phong, làm động tác mời ngồi.

“Hai vị lần này tới đây rốt cuộc là muốn bàn chuyện làm ăn gì, bây giờ nói đi!”

Đôi mắt phượng của Cetina mang theo sự ôn hoà và nụ cười, nhận lấy trà từ tay trợ lí, đặt trước mặt Hà Dĩ Phong và Lâm Quân, mắt nhìn chăm chăm vào Lâm Quân ở trước mặt.

“Bà Cetina quả nhiên thông minhI”

Lâm Quân cười cười, cầm chén trà nhấp một ngụm, động tác thành thạo, nhẹ nhàng, dường như không hề căng thẳng, ngước mắt đối diện với Cetina, như đang suy nghĩ điều gì.

“Trà xanh loại mới nhất, bà Cetina cũng thích kiểu này sao?”

“Ở nước ngoài, trà đem từ Việt Nam tới, thi thoảng uống cũng thấy thân thiết lắm, đặc biệt là khi có đối tác người Việt đến, tôi sẽ pha cho họ một ly, người nước ngoài uống thì không có ý nghĩa gì, họ không biết uống trà, cho nên không ngẫm ra vị”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.