Chương 134: Không phát sinh quan hệ.
“Trước khi cô ấy xuất viện, tôi sẽ giải quyết tốt chuyện này.” Ánh mắt Lâm Quân sắc bén.
“Anh cũng không cần giả vờ làm ra bộ dạng thâm tình như vậy nữa đâu. Nếu như anh thật sự đối tốt với Nhật Linh thì căn bản cũng sẽ không để cho cậu ấy bị thương! Nếu như anh thật sự muốn giải quyết tốt vi này, thì cái video đấy căn bản cũng sẽ không bị truyền ra ngoài đâu!” Trong lòng Hạ Lan Châu tràn đầy căm phẫn.
Nhắc tới video, vẻ mặt của Hạ Huy Thành cũng khẽ thay đổi.
Sau khi Lâm Quân nhận được video, ngay hôm sau đã bị đăng tải trên internet bởi một người ẩn danh nào đó.
Khi được tải lên từ một quán internet. Cũng đã tra hỏi tất cả mọi người ở quán internet đó rồi, nhưng căn bản là không thể tra ra được là ai. Người làm việc này thu dọn ều tra địa chỉ IP, chỉ có thể tra ra được nó dấu vết rất sạch sẽ, người sai khiến sau lưng là ai, căn ợ bản không thể nào tra ra được.
Hơn nữa, từ quán bar tới khách sạn, mỗi một phân đoạn chung một chỗ đều liên tục được quay tới không lộ sơ hở. Hiển nhiên là đã có chuẩn bị sẵn kế hoạch từ trước, hơn nữa còn làm tới mức một giọt nước cũng không lọt.
Không giống với ảnh chụp trộm lúc ban đầu, hình ảnh có thể nói là photoshop, có thể nói là cắt câu lấy nghĩa, do góc chụp. Nhưng mà video không phải như thế.
Nó có hành động, có lời nói chuyện làm chứng cứ.
Vị trí của nhà họ Lâm vốn dĩ đã nhận được rất nhiều sự chú ý. Hơn nữa lần trước cuộc hôn nhân này cũng gây ra một vụ xôn xao dư luận không hề nhỏ. Cái video này giống như là ngòi dẫn, đốt lên làm cho một ngòi nổ phát cháy.
Để chuyện kéo dài càng lâu, sẽ càng ồn ào lớn hơn. Người trong video chính xác là mặt Lê Nhật Linh, căn bản không thể nào tẩy trắng được.
Hạ Huy Thành ngẩng đầu nhìn anh rồi hỏi: “Anh chuẩn bị làm như thế nào?”
Chuyện này khó như vậy, căn bản không thể nào chỉ cần gửi tới vài mối quan hệ bên ngoài xã hội, là có thể giải quyết được vấn đề.
Bởi vì trong chuyện này có lợi ích của Lê Nhật Linh, nên hai người đàn ông không cần thảo luận, mà cũng có thể đạt thành nhất trí.
Lâm Quân nói: “Tôi cần anh phối hợp.”
Hạ Huy Thành đáp ứng mà không chút do dự: sẽ cố gắng hết sức phối hợp với anh.”
Anh hơi nhíu mày: “Như vậy mà đã thoải mái đồng ý rồi. Anh không cần nghe trước một chút phương án xử lý hay sao?”
“Không cần thiết, chỉ cần có thể giải quyết được chuyện này là được rồi.”
“Anh đối với Lê Nhật Linh đúng thật là tình yêu sâu đậm”
“Đương nhiên là không lạnh lùng tàn nhẫn được như anh rồi.” Hạ Huy Thành lạnh lùng cười. Anh ấy sẽ không để cho một Lê Nhật Linh tốt đẹp như vậy phải sống trong những lời chửi rủa của người khác. Bất kể Lâm Quân muốn mình phối hợp như thế nào, anh ấy cũng sẽ đáp ứng hết mình.
Ba năm trước không thuyết phục bố mình giúp đỡ công ty Lê gia, khiến cho Lê Nhật Linh phải gả cho Lâm Quân. Đó chính là điều mà anh hối hận nhất đời này.
Khuôn mặt Lâm Quân không biểu hiện ra điều gì: “Cảm ơn.”
“Anh không cần cảm ơn tôi, anh cũng không có tư cách để cảm ơn tôi. Tôi đồng ý tất cả những điều này cũng chỉ bởi Lê Nhật Linh thôi, không liên quan gì đến anh cả.”
“Tôi là chồng cô ấy.” Đương nhiên là có tư cách.
Hạ Huy Thành nói: “Tôi còn tưởng rằng, anh sẽ mượn chuyện này thuận theo đó để mà ly hôn với cô ấy. Để khôi phục lại thân phận độc thân thời huy hoàng của anh. Để cho cô ấy lâm cảnh cảnh muôn đời không thể trở lại được, mà không cần phải phí sức mang cô ấy lên từ vũng bùn ấy chứ.”
Giọng Lâm Quân bình thản, nhưng mang một sự cố chấp tới đáng sợ: “Tôi sẽ không, tôi sẽ không để cho cô ấy rời đi.”
Hạ Huy Thành kích động: “Lâm Quân, rõ ràng anh không tin tưởng cô ấy. Tại sao anh còn muốn ép buộc cô ấy ở lại bên cạnh anh, giày vò cô ấy cũng như giày vò chính bản thân anh? !”
“Video đó ở đâu ra, tôi nên tin tưởng cô ấy như thế nào đây?” Ánh mắt Lâm Quân cũng trở nên hung ác. Cho dù biết Lê Nhật Linh là người bị hãm hại, nhưng anh cũng cảm thấy rất khó chịu. Đường đường là người phụ nữ của mình lại bị người đàn ông khác đụng chạm tới.
Cho dù là như vậy, anh cũng không có ý định để Lê Nhật Linh rời bỏ mình đi. Anh sẽ không bỏ qua Lê Nhật Linh, trừ khi anh chết đi.
Hạ Huy Thành nhìn thấy được nỗi đau cùng với sự kiên định từ trong mắt anh ta. Anh ấy hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng ra nói: “Tôi không có phát sinh quan hệ gì với cô ấy cả.”
Lâm Quân hơi ngừng lại: “Anh nói cái gì?”
“Tôi vui mừng vì đã không phát sinh quan hệ cùng với cô ấy. Bây giờ cô ấy mới có thể tốt hơn một chút.
Coi như tôi cầu xin anh, nếu như anh không muốn buông cô ấy ra. Vậy thì hãy đối xử với cô ấy tốt một chút có được hay không.”