Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 1340



Chương 1340

Allen cúi người, bộ dạng đùa cợt.

“Các người không thể đối xử với tôi như thế, tôi là chủ tịch tập đoàn James, tôi có tiền, có địa vị, có thế lực, các người đối xử với tôi như thế, đợi tôi ra ngoài rồi sẽ không tha cho các người đây!” James điên cuồng gào thét.

“Vậy thì đợi ông ra ngoài được thì tính tiếp!”

Allen hừ một tiếng, tiếp tục dứt khoát vẫy tay, nói: “Đưa đi”

“Lâm Quân, chuyện này làm hay lắm”

Trong cục cảnh sát, Allen chặc lưỡi khen ngợi Lâm Quân.

“Bỏ đi, bỏ đi” Lâm Quân xua tay.

“Bây giờ tập đoàn Hules đã không có James dẫn đầu, tan đàn xẻ nghé, tôi đã tìm được không ít chứng cứ phạm tội của .James, ccs phần tử phạm tội chịu liên luy nhiều không đếm nổi, lần này, cậu coi như giúp được một chuyện lớn cho tôi đó.”

“Tôi không quan tâm người khác, tôi chỉ quan tâm James thôi”

“Ông ta là người cầm đầu, chỉ riêng việc phái người đi giết Robert, thêm việc hại Lâm Ảnh, thậm chí giam cầm cô ta thôi, kể cả không phán tử hình thì cả đời này cũng đừng mong ra khỏi tù!”

“Đều là do ông ta! Những chuyện còn lại giao cho cậu, tôi sẽ đưa nhân chứng vật chứng cho cậu, James bị nhốt trong tù, bên này cũng hết việc của tôi rồi”

Lâm Quân nói, quay người định đi.

“Sao thế? Không chuẩn bị đi xem ông ta sao, lần này đi, không biết bao giờ cậu mới có cơ hội nhìn kẻ thù của mình nữa?”

Lâm Quân ngẩn ra một chút, lập tức hiểu ý của Allen, bây giờ mọi chuyện thế này, anh cũng không muốn dây dưa mãi, nên đi gặp .James một lần, coi như chấm hết vướng bận lâu nay.

“Ông thua rồi!”

Ngoài cửa nhà giam, Lâm Quân nhìn .James đang dựa vào giường, lạnh lùng nói.

“Tôi thua rồi? Lâm Quân, cậu quá ngây thơ, tôi già thế này, sớm muộn cũng phải chết, có Lê Nhật Linh chết cùng, tôi chết cũng đáng, đúng không?”

Tiếng cười của James vang vọng trong nhà giam, khiến người ta sởn tóc gáy, ông ta thua, cũng không ngờ mọi thứ lại thành ra thế này.

“Nhật Linh vẫn chưa chết, Nhật Linh sẽ không chết đâu!”

Nhắc tới Lê Nhật Linh, Lâm Quân hơi kích động, nói xong, trong mắt James có một tia sáng, nhưng lại biến mất ngay lập tức.

“Tôi nói cho cậu nhé Lâm Quân, nếu tôi ở trong tù cả đời không được tự do, tôi cũng sẽ khiến cậu phải áy náy nhớ nhung Lê Nhật Linh cả đời này”

“Ý ông là gì? Ông biết Nhật Linh ở đâu, đúng không? Cô ấy ở đâu?”

Lâm Quân kích động gõ cửa nhà giam, nhưng James chỉ cười lạnh lùng, nhìn Lâm Quân một cái, tiếp tục dựa vào góc tường.

“Lâm Quân, cậu đừng kích động”

Allen nghe thấy tiếng ồn, tưởng xảy ra chuyện gì, đưa hai cảnh sát tới, xoa dịu Lâm Quân.

“Cô ấy ở đâu?”

Lâm Quân không quan tâm tới sự ngăn cản của Allen, tiếp tục đập cửa nhà giam, tay rớm máu, bị hai cảnh sát và Allen kéo ra ngoài.

“Cậu đừng ngăn tôi.”

“Lâm Quân, cậu bình tĩnh đi!”

Thấy Lâm Quân như thế, Allen cũng tức giận, lớn giọng gào lên.

“Cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào, Nhật Linh vẫn còn sống, tôi lại không biết cô ấy đang chịu khổ ở đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.