Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 1353



Chương 1353

“Cha ở nước Pháp lâu thế rồi, chắc có lẽ là không quen ăn đồ ăn Việt Nam nhỉ?”

Lâm Quân rót cho Lê Vân Hàng một ly rượu đầy, anh còn chưa kịp rót cho cha Lâm thì ông ấy đã tự lấy rượu tới.

“Ông uống ít thôi!”

Hoàng Ánh trừng cha Lâm một cái.

“Hôm nay có ông thông gia ở đây, vui nên uống nhiều một chút.”

Lâm Tư cười tủm tỉm rót cho mình một chén, con sâu thèm thuồng trong bụng ông đã đang ngọ nguậy từ lâu rồi.

“Bợm nhậu!”

Hoàng Ánh huých Lâm Tư một cái nhưng rồi cũng chẳng nói thêm gì.

“Cũng không phải, mặc dù cha ở nước Pháp khá lâu nhưng mỗi lần về Việt Nam công tác cũng sẽ ăn những món ngon quê nhà! Mỗi lần quay lại nước Pháp cũng sẽ cũng thấy thèm thấy nhớ”

Lê Vân Hàng nhìn thoáng qua hai ông bà già đang nhao nhao rồi cười nói với Lâm Quân.

“Vậy là tốt rồi! Ăn quen ở quen, cha cứ ở đây là được”

Hoàng Ánh huých Lâm Tư một cái nhưng rồi cũng chẳng nói thêm gì.

“Cũng không phải, mặc dù cha ở nước Pháp khá lâu nhưng mỗi lần về Việt Nam công tác cũng sẽ ăn những món ngon quê nhà! Mỗi lần quay lại nước Pháp cũng sẽ cũng thấy thèm thấy nhớ”

Lê Vân Hàng nhìn thoáng qua hai ông bà già đang nhao nhao rồi cười nói với Lâm Quân.

“Vậy là tốt rồi! Ăn quen ở quen, cha cứ ở đây là được”

Một tiếng choang vang lên, cái chén rớt xuống đất, canh trong chén đổ hết ra sàn.

“Á!” Lê Minh Nguyệt cúi người xuống rồi ôm lấy bụng mình, sự đau đớn kịch liệt khiến cho cô khó mà hô hấp.

“Sao thế Minh Nguyệt!”

Hà Dĩ Phong vội vàng chạy t “Bụng em, bụng em đau quái”

Bởi vì quá đau nên trán của Lê Minh Nguyệt toàn là mồ hôi hột.

“Có phải là cô ấy sắp sinh rồi không!”

Người giúp việc chạy tới, vội vàng lau mồ hôi cho Lê Minh Nguyệt rồi nhìn qua Hà Dĩ Phong với vẻ lo lắng.

Bây giờ Hà Dĩ Phong mới kịp phản ứng lại, anh bé Lê Minh Nguyệt lên rồi đi ra ngoài.

“Em cố gắng một chút, sắp tới bệnh viện rt Hà Dĩ Phong vừa lái xe vừa nói với Lê Minh Nguyệt, anh ta nhìn thấy cô ấy đau đớn như thế thì lo lắng hơn bất kì ai.

đỡ cô ấy lên.

Lúc đầu muốn đưa Lê Minh Nguyệt vào viện ở trước mấy tuần, nhưng cô ấy lại không thích mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện, lại nghĩ tới chuyện cách ngày dự sinh vẫn còn khá xa, chưa thể xác định chính xác nên cũng nghe lời cô ấy.

Nhưng bây giờ trong lòng Hà Dĩ Phong lại hối hận muốn chết, dù sao đây cũng là lần đầu tiên anh ta trải qua chuyện này nên cũng không khỏi luống cuống tay chân.

“Hà Dĩ Phong, em đau quái”

Lê Minh Nguyệt chảy mồ hôi đầm đìa hết cả người, đau tới nỗi giọng nói cũng có chút run rẩy.

“Đừng nói gì nữa, đừng nói!”

Trong lòng Hà Dĩ Phong vừa lo lắng vừa sợ hãi, dù sao thì cũng có rất nhiều người chết trong quá trình đi sinh và trên bàn đẻ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.