Chương 1458
Khả Nhi nhìn anh một cách kỳ quái, cô ấy sẽ không nói cho anh biết, cô ấy đã đứng ở trước cửa được hai phút rồi, trước đây chủ tịch Quân không hề có dáng vẻ như vậy.
“Khả Nhi!”
“Chủ tịch Linh, tôi có thể vào không?”
Khả Nhi đứng ở bên ngoài vừa thăm dò vừa suy nghĩ, trước đây nơi này là khu vực cấm do Lâm Quân xây dựng, bởi vì nó vẫn luôn bị khóa, cho nên có rất nhiều người tò mò về những thứ ở bên trong căn phòng này.
“Đương nhiên là có thể!”
Lê Nhật Linh mới vừa sửa sang lại đầu tóc, vây vẫy tay để gọi cô ấy đi vào bên trong, tỉnh thần của Khả Nhi lập tức tỉnh táo.
“Chủ tịch Linh, đây là danh sách nhóm nhân viên đã tham gia cuộc họp về bộ thiết kế “Tuyết Chi Quốc” vào năm đó, tôi đã liên hệ với tất cả những người còn ở trong công ty, chỉ cần cô muốn thì cô có thể gặp họ bất cứ lúc nào: Khả Nhi cầm văn kiện trong tay và đưa cho Lê Nhật Linh, ánh mắt của cô ấy lại nhịn không được mà quét một vòng để nhìn đồ vật ở bên trong căn phòng.
“Làm tốt lắm! Có những thứ này thì chúng ta có thể tự tin thêm vài phần trong trận đấu tiếp theo.”
Lê Nhật Linh vỗ vỗ sấp văn kiện được đưa tới, sau đó ngẩng đầu lên, lúc này cô mới chú ý đến sự hiếu kỳ của Khả Nhi đối với căn phòng, Gô nhìn theo ánh mắt của Khả Nhi quét một vòng khắp phòng.
“Khả Nhi”
Lê Nhật Linh nhịn không được mà kêu một tiếng.
“Có chuyện gì sao?”
Khả Nhi đã hồi phục lại tinh thần sau một hồi chìm đắm trong sự hiếu kỳ của bản thân “Thật xin lỗi, Chủ tịch Linh, vừa rồi tôi hơi thất lê!”
“Không có việc gì, chuyện này có cái gì phải nói xin lỗi chứ”
Nhìn thấy thái độ không có ý định trách móc của Lê Nhật Linh, Khả Nhi mới can đảm hơn một chút.
“Tôi có thể nhìn bên trong được không?”
Khả Nhi chỉ chỉ vào những tác phẩm đó, mắt của cô ấy sáng lên, không nghĩ tới những thứ này đều là tác phẩm của Lê Nhật Linh.
“Đương nhiên là có thể, những bức tranh này được vẽ ra, vốn chính là để cho người ta nhìn ngắm mài”
“Cô thật tốt!”
Khả Nhi hưng phấn và bắt đầu thưởng thức tác phẩm của Lê Nhật Linh.
“Bức tranh này vẽ thật đẹp, tôi nhớ rằng cô đã giành được giải nhất trong một cuộc thi cấp quốc gia, còn có bức tranh này, nó đã gây được tiếng vang lớn trong buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới năm đó.”
“Tôi nghe Lâm Quân nói những thứ này đều là tác phẩm của tôi ở nước Mỹ, lúc đó cô vẫn chưa phải là thực tập sinh của tôi, làm sao cô biết những thứ này?”
“Cái này, cô không biết bình thường ở trong công ty có rất nhiều nhân viên lâu năm lén lút thảo luận về tác phẩm của cô, trong những năm cô không có ở đây, có rất nhiều tác phẩm của cô là mô hình học tập của chúng tôi. Mãi cho đến khi Christina đến thì việc thường lệ này mới kết thúc.”
“Nhưng cô cũng đừng hiểu lâm, không phải do chúng tôi có mới nới cũ, mà là Christina không cho phép chúng tôi làm như vậy, nói cái gì phải đổi mới, thật ra là muốn thay thế vị trí của cô ở trong lòng của chúng tôi mà thôi!”
Nói đến đây, Khả Nhi cảm thấy tức giận thay cho Lê Nhật Linh.
“Cô ta tạo áp lực cho chúng tôi, chúng tôi phải tạm thời nghe theo cô ta, nhưng người mà chúng tôi thật sự yêu thích thì vẫn là cô, cho nên khi cô trở về, cô không biết sự trở lại của cô là niềm hạnh phúc như thế nào đối với chúng tôi.”
Lê Nhật Linh đột nhiên nhớ tới ai đó đã từng nói nói, cô đã từng là linh hồn của công ty JZ.
Mà giờ phút này, cô mới hiểu được ý nghĩa của câu nói này, đột nhiên cô cảm thấy trọng trách ở trên vai của mình lại năng thêm một ít.