Chương 618: Lần nữa rồi đi thành phố A
” Nhật Linh!” Bên tay đột nhiên vang lên một tiếng gọi, Trần Hi Tuấn đội một cái mũ lưỡi trai, sau lưng đeo một cái balo hai vai lỏng là lỏng lẻo, khuôn mặt ấm áp tràn đầy ý cười có thể hoà tan băng tuyết của mùa đông.
Nếu như không biết số tuổi thật sự của cậu cũng như từng gặp qua mặt cậu, sợ rằng đoán bể đầu cũng không đoán được cậu ta lại là tổng giám đốc của ZO
” Chat” Một quả cầu thịt mũm mĩm từ lâu không gặp Trần Hi Tuấn, sung sướng lao vào trong lòng của Trần Hi Tuấn.
Trần Hi Tuấn xe nhẹ đường quen ôm lấy Hạ Ly vào trong lòng, đi đến trước mặt Lê Nhật Linh, mới phát hiện bên cạnh cô có một người đàn ông khác.
Có điều Lê Nhật Linh hình như không có thái độ thù địch với người đàn ông này? Trần Hi Tuấn gật đầu với Hà Dĩ Phong, đang chuẩn bị nói cái gì đó, Hà Dĩ Phong lại đột nhiên dựng lên vài phần cảnh giác:” Anh chính là Trần Hi Tuấn?” Anh đã thấy anh ta trên tỉ vị, bị Trần Quân phá rối buổi họp báo của ZO.
Hơn nữa Hạ Ly lại gọi người đàn ông này là cha? Cũng không biết nếu Lăng Quân nghe thấy sẽ tức giận thành bộ dáng gì nữa?
* Chào anh, tôi chính là Trần Hi Tuấn” Trần Hi Tuấn một tay ôm lấy Hạ Ly, tại Hạ Ly đem hai tay ôm chặt cổ của Trần Hi Tuấn, không đành lòng gỡ ra, chỉ có thể vươn tay về phía Hà Dĩ Phong Hà Dĩ Phong mấp máy môi, chẳng lẽ mấy năm Lê Nhật Linh ở Mỹ cùng với anh ta hay sao? Trong lòng không khỏi có vài phần ăn giấm, không đưa tay ra, ngược lại cứng nhắc nhìn về phía Lê Nhật Linh:” Lăng Quân chả mấy chốc sẽ đuổi đến rất nhanh, em mau cùng anh ta rời đi!
Lê Nhật Linh cũng không kịp nghĩ nhiều, càng không kịp nói lời từ biệt, Trần Hi Tuấn lại nhạy cảm nhận được địch ý từ phía Hà Dĩ Phong.
Người phụ nữ như Lê Nhật Linh được rất nhiều người thích, Trần Hi Tuấn cũng không kinh ngạc chút nào.
Có điều vẫn kéo vai Lê Nhật Linh, nói một tiếng về hướng Hà Dĩ Phong: Tôi thay Nhật Linh cảm ơn anh.”
Nói xong liền dẫn hai mẹ con họ xoay người đi về cửa lên máy bay.
‘Säc mặt Hà Dĩ Phong không tốt lảm, anh ta thay Lê Nhật Linh cảm ơn mình? Ý chỉ mình là người bên ngoài sao? Trần Hi Tuấn đang trần trụi, trần trụi tuyên bố chủ quyền với mình sao?
Lê Nhật Linh bằng lòng với anh ta cùng anh †a ở một chỗ rồi sai? Lăng Quân còn chưa tính, tốt xấu cũng là anh em của Hà Dĩ Phong này, nhưng †ên nhóc miệng còn hôi mùi sữa này có chỗ nào mạnh hơn Lăng Quân? Còn không bắng mình!
Hà Dĩ Phong vô cùng khó chịu nhìn bóng lưng của Lê Nhật Linh và Trần Hi Tuấn rời đi không chút lưu luyến, nghĩ một hồi. Ngón trỏ xoay xoay chìa khoá xe chuẩn bị rời đi, bỏ đi! Lăng Quân là vợ cả còn không uỷ khuất nữa là, anh uỷ khất làm cái gì?
Đột nhiên một cơn gió mạnh xẹt qua mặt Hà Dĩ Phong, nếu không phải Hà Dĩ Phong nghiêng đầu xoay người đúng lúc, e rằng một đấm kia sẽ đánh khuôn mặt tuấn tú của anh đánh đến xanh tím lên mất.
Hà Dĩ Phong tốt tính đến mức nào khi bị đối xử như vậy cũng không nhịn nổi, anh để ý nhất là khuôn mặt phong lưu phóng khoáng này của mình, đang tức điên lên chuẩn bị vung tay đấm trả, lại phát hiện người trước mặt là Lăng Quân đang lên cơn thịnh nộ. Lăng Quân nắm chặt nắm tay, hai mắt đỏ lòm.
” Lê Nhật Linh đâu? Mày thả cô ấy rồi?” Lăng Quân nghiến răng nghiến lợi chất vấn.
” Đúng” Hà Dĩ Phong biết không thể lừa gạt được Lăng Quân, càng không muốn lừa gạt anh, đơn giản bình thản gật đầu thừa nhận, càng chọc Lăng Quân thêm tức giận, lại tung một đấm đấm đến Hà Dĩ Phong cho đến bây giờ yêu quý nhất vắn là mặt mình, tất nhiên sẽ không đứng im một chỗ nhận một đấm này của Lăng Quân, không có nửa điểm nhường đường ”
Hà Dĩ Phong! Tôi coi cậu là anh em tốt! Tin tưởng cậu như vậy, mới cho cậu tới thăm Nhật Linh, cậu lại dám đối sử với tôi như vậy!?”
” Tôi tới thăm cô ấy rồi, tôi sao không dám đồng ý đưa cô ấy thoát ra. Lăng Quân, Nhật Linh cô ấy là một người sống sờ sờ, cô ấy có cuộc sống của mình, không nên bị cậu giam cầm ở một chỗ biến thành một viên minh châu phủ đầy bụi”