Chương 894: Con mồi của thợ săn
“Gọi luật sư bảo soạn lại một bản hợp đồng theo như yêu cầu của anh Lâm, phải nhanh, lập tức đưa tới đây” Tuy biểu cảm không thay đổi nhưng sức uy hiếp trong giọng nói của Jackson không hề giảm sút.
“Vâng”
Jackson phẩy tay ra hiệu cho cấp dưới đi cùng, cấp dưới cuống quýt chạy vội đi. Xem ra cấp dưới của lão ta đã quen với việc đó.
“Ông cần gì phải sốt sắng thế”
“Xưa nay, thợ săn chỉ cảm thấy yên tâm khi con mồi đã nằm gọn trong tay thôi, người làm ăn kinh doanh cũng thế”
Không ngoài dự đoán của Lâm Quân và Lê Vân Hàng, Jackson cũng sợ đêm dài lắm mộng nên đã tập trung toàn bộ vào bản hợp đồng này mà chểnh mảng chuyện khác.
“Xem ra mấy năm nay ông đã học thêm được không ít văn hóa Việt Nam nhỉ”
Lê Vân Hàng rót ba chén trà, đưa tới trước mặt hai người, bản thân ông cũng ung dung thưởng thức môt chén. Nhớ lại năm xưa, chính ông là người đã đưa lão ta bước vào cánh cửa văn hóa Việt Nam.
“Tất nhiên rồi, văn hóa Việt Nam sâu rộng, thầy đưa vào cửa, học tập lại tùy người, tôi cũng đã học được không ít: Jackson thờ ơ đáp lời, xem ra cũng không kiêng nể gì Lê Vân Hàng, hiện tại lão ta giữ quân át chủ bài trong tay, cần gì phải nhãn nhục chịu đựng như trước đây nữa?
“Tôi muốn biết là tôi phải thành khẩn đến mức độ nào thì bạn của ông mới chịu điều chế ra thuốc giải thực sự?” Lâm Quân thay đổi chủ đề câu chuyện, cắt ngang cuộc đối thoại của hai người.
“Anh Lâm không cần phải lo, đã làm bạn với nhau thì chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Vả lại thời gian sớm hay muộn.
không phải do tôi mà là do anh Lâm cả”
Lâm Quân im lặng không nói.
“Chú Jackson.”
Hạ Linh hớn hở xuất hiện phá vỡ bầu không khí căng thẳng, giọng nói ngọt ngào nũng nịu khiến ai nấy không khỏi ngỡ ngàng.
“Kìa Linhl”
Nhìn thấy Hạ Linh, mặt Lê Vân Hàng biến sắc, ông không muốn những mánh khóe bẩn thỉu chốn thương trường vấy bẩn con gái mình.
“Sao vậy cha? Chú .Jackson đến mà sao cha không gọi con?”
Hạ Linh vờ như không hề hay biết, nở nụ cười hồn nhiên vô tư lự.
“Cha đang bàn chuyện kinh doanh với chú, con không được mất lịch sự như thế” Lê Vân Hàng chau mày.
“Không sao hết, Linh, cháu qua đây”
Jackson lại tỏ ra bình thản, hiển nhiên lão ta lờ mờ đoán được Lê Vân Hàng đang nghĩ gì trong đầu, xem ra ông không hề hay biết chuyện Hạ Linh đã âm thầm phản bội mình.
“Sao mãi mà chú Jackson không qua nhà chơi với cháu?”
Hạ Linh bĩu môi nhõng nhẽo.
“Chú bận công việc, nếu như có thời gian chắc chắn chú sẽ sang chơi với cháu chứ, chú đang ở đây rồi còn gì?”
Ông không hề biết rằng Hạ Linh đã biết hết mọi chuyện, lúc này chỉ đang diễn kịch, nên thấy con gái mình thân thiết với Jackson, Lê Vân Hàng cảm thấy mắc ói.
Nhưng lại không thể vạch trần lão ta trước mặt con gái, ông thấy bực bội trong lòng.
€òn Jackson để ý thấy Lê Vân Hàng khó chịu thì lại càng khoái chí.
“Cháu biết mà, chú Jackson là tốt nhất”
“Thưa ông, đã soạn xong hợp đồng”
Tay cấp dưới ban nãy lại rối rít chạy vào.
“Hợp đồng?”
“Linh, không được nói leo.”
Bình thường không khi nào Hạ Linh lại hư như thế nên hành động bất thường ngày hôm nay khiến Lê Vân Hàng lấy làm lạ.
Hạ Linh bĩu môi đi tới ngồi xuống cạnh Lê Vân Hàng.
“Anh Lâm, bây giờ thì có thể ký được rồi”
Jackson đưa hợp đồng đến trước mặt Lâm Quân, anh lập giở xem lại bản hợp đồng. Tuy Jackson dùng thủ đoạn không hề vẻ vang để có được mối hợp tác này, nhưng nội dung bản hợp đồng thì không có vấn đề gì, cũng đã gia hạn theo thời gian theo như anh yêu cầu.
Lâm Quân cũng không nói gì thêm, anh đặt bút ký tên mình vào bản hợp đồng.
Nhìn thấy dòng chữ ký rõ ràng, Jackson vô cùng thỏa mãn.
Bây giờ đã có giấy trắng mực đen, mặc cho họ có kéo dài thời gian thế nào cũng chẳng giở trò gì ra được.
“Đúng là anh Lâm rất có thành ý, tôi tin chắc rằng chúng ta sẽ ngày càng hợp tác vui vẻ.”