Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chương 33: Gia gia



Tiếng gọi ầm ĩ bên ngoài làm cho Mộng Ngữ Diên nhất thời chân tay loạn lên ,a, tên yêu nghiệt kia đến đây, yêu nghiệt kia làm sao đột nhiên trở lại đây? Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Nàng phải làm sao bây giờ a?

Thất Dạ thấy thế cũng sốt ruột không thôi, “Vu bà nhanh nghĩ biện pháp đi”

Lúc này, Mộng Ngữ Diên mới phát hiện ra còn có Thất Dạ, đem Huyết Linh Đang bên người cầm lên đối hắn ý bảo, nhanh tiến vào, Thất Dạ thấy thế liền lắc mình một cái tiến vào bên trong.

“Béo lão nhân có chỗ nào có thể trốn a?” Nàng sốt ruột hỏi, cả người ở trong trạng thái điên cuồng, a a a trăm ngàn không thể để tên yêu nghiệt kia bắt lấy, nếu không thì nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch.

Béo lão nhân thấy thế vươn ngón tay thô chỉ vào bên trong nói: “Bên trong là phòng ngủ”

Ngữ Diên thấy thế liền quay người chạy tới, ai ngờ không cẩn thận đụng vào cây cột, lảo đảo té ngã trên đất, dây cột tóc đang thắt trên tóc cũng rớt xuống, mái tóc đen nhánh cứ như vậy chảy xuống.

“Đau quá a. . . . . .” nàng che cái chán phát ra tiếng kêu thê thảm.

“Gia gia làm sao mới có mười ngày đã trở lại?” Yêu nghiệt vừa tiến vào trong phòng câu nói đầu tiên chính là ôn nhu mang chút trách cứ, bộ dạng xấu hổ của Mộng Ngữ Diên cũng đúng lúc rơi vào trong mắt hắn, mà phía sau hắn là Tình nhi cùng bọn nha hoàn đều giật mình không thôi, Vương Phi tại sao lại ở chỗ này? Hơn nữa, sao lại chật vật như thế?

Ngữ Diên ngượng ngùng đứng dậy cười cười xấu hổ, cái trán đau đớn làm cho nàng không tự giác nhíu mày, bất quá, nàng giống như vừa mới nghe thấy yêu nghiệt này kêu béo lão nhân là gia gia?

“Ngươi ở nơi này làm cái gì?” Nhìn thấy nàng, ngữ khí của hắn rõ ràng lãnh đạm , nhìn xem bộ dáng hiện tại của nàng, làm hắn phi thường bất mãn, nữ nhân như vậy cũng xứng làm Vương Phi cao quý sao?

“Ta. . . . . . Ta. . . . . .” Nhìn tròng mắt của hắn lạnh như băng, có tật giật mình nàng tự nhiên không biết nên phản bác như thế nào, đành phải hắc hắc nở nụ cười vài cái.

“Gia gia ngài đã về rồi” Tình nhi thấy thế liền ôn nhu kêu lên một tiếng, cũng dâng lên nụ cười đẹp nhất.

Béo lão nhân nhìn nàng một cái cũng không để ý tới, mà là nhìn về phía Sở Hạo, “Làm sao lại bày ra một bộ mặt như cá chết ở đây?”

Sở Hạo thấy thế mày chau lại nói: “Gia gia, trước tiên làm sao người nhiều ngày như vậy mới trở lại, không phải con đã phái người đi đón người sao, người có biết hay không người đơn độc một người như vậy sẽ rất nguy hiểm ” hiện tại, hắn chỉ còn có gia gia là người thân duy nhất, cho nên, hắn không thể mất người.

“Ta một mình rảnh rỗi muốn vừa đi vừa thưởng thức phong cảnh rồi mới trở về” béo lão nhân cười nói.

Sở Hạo nghe vậy trong mắt xuất hiện sát ý, gia gia là tất cả đối với hắn, như vậy, những người không làm tròn trách nhiệm bảo vệ gia gia thì không thể sống

Béo lão nhân thấy thế lập tức mất hứng, đối với biện pháp của tôn tử, hắn đã sớm thấy, hắn không muốn làm cho người khác đi theo tự nhiên là sợ phiền, nhưng hắn cũng không muốn bởi vì mình mà làm cho những người đó đánh mất tánh mạng, “Xú tiểu tử, ta cho ngươi biết, gia gia của ngươi chính là không thích ngươi âm thầm an bài ,bảo hộ cho ta, ta cho ngươi biết, nếu ngươi dám động một ngón tay của bọn hắn, gia gia sẽ không bao giờ đến chỗ ngươi nữa” nói xong lập tức bày ra một bộ dạng mất hứng.

Sở Hạo thấy thế liền ôn nhu cười, “Gia gia ngươi nói cái gì thì là thế đấy”

Mộng Ngữ Diên ngây ra một lúc, tên yêu nghiệt.này . . . . . như vậy mà lại nghe lời của béo lão nhân?

Kia. . . . . . Kia phía trước nàng làm vỡ bình hoa, trộm miếng ngọc, chẳng phải là. . . . . . Sẽ chết vô cùng thảm?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.