Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chương 87: Công tâm kế (2)



Bọn họ một bước vào Sung Sướng Uyển đã có đãi ngộ tốt nhất, thứ nhất, Hoa Trạch Loại đã sớm bao một gian phòng xa hoa, nghe nói phòng này muốn thuê phải tốn rất nhiều tiền, đặc biệt hôm nay, phòng này quả thực là giá trên trời, thứ hai, hắn xác thực là anh tuấn thái quá rồi, vừa tiến đến, không chỉ có ánh mắt nữ nhân bị hấp dẫn, mà cả ánh mắt của nam nhân tất cả cũng đều nhìn sang.

“Công tử. . . . . .” Toàn bộ các kỹ nữ đều tập trung lại đây, lập tức đem nàng đẩy ra bên cạnh, mấy nữ nhân chết tiệt này có đem nàng để vào mắt hay không? Tốt xấu gì nàng hiện tại cũng là một soái ca đi?

“Ừ” Ngữ Diên chịu không nổi khi thấy rất nhiều nữ nhân không nhìn mình, liền lôi một nữ nhân trong đó hỏi: “Bổn thiếu gia có đẹp trai không?”

Kỹ nữ mặc hồng y nhìn nhìn nàng nói: “Rất tuấn tú a”

“Vậy các người đang coi ta là không khí sao?” Nàng cả giận nói.

Hồng y nữ tử che miệng cười cười, “Công tử ngươi xem ngươi đang nói cái gì, bản thân mình cũng là một mỹ nam tử hiếm có, chỉ là vị vừa rồi xuất chúng quá thôi, có cảm giác như thần tiên, ngươi nhìn xem ở trán hắn có hạt chu sa, ở trong này ta chưa bao giờ thấy nam tử nào trên trán có chu sa, còn nữa, hắn với người khác xác thực không giống nhau, có cảm giác làm cho người ta không tự giác muốn dựa vào”

Ngữ Diên nhìn nàng liếc mắt một cái âm thanh lạnh lùng nói: “Các ngươi nhìn thấy nam nhân đều muốn chạm vào sao?”

Hồng y nữ tử cười nói: “Công tử, lời này của ngươi có điểm khó nghe rồi, chúng ta làm việc này cũng là bất đắc dĩ nha, tuy nhiên, nếu như nam nhân vừa rồi bao ta một đêm, ta sẵn sàng tình nguyện” nói xong, ánh mắt lại nhìn về phía Hoa Trạch Loại ở xa xa

Ngữ Diên nghe thấy vậy tức giận nghiến răng nghiến lợi, vì thế liền đi tới chỗ đám nữ nhân kia đẩy hết ra hét lên: “Hắn là đại ca của ta, các ngươi tránh xa một chút cho ta ” nói xong, trực tiếp nắm lấy tay Hoa Trạch Loại hướng trên lầu đi lên.

Hoa Trạch Loại thấy thế mỉm cười, đi theo nàng chạy lên lầu.

Dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị, bọn họ rất nhanh đi tới phòng “ xa hoa”, ‘chữ thiên phòng số 2’, ở trong này chỉ có hai phòng là tốt nhất, đó chính là chữ thiên phòng thứ nhất, cùng chữ thiên phòng số hai, tất nhiên cả hai gian phòng này đều gần nhau, vị trí cũng vừa vặn đều đối diện với vũ đài.

Ngữ Diên nhìn cửa sổ ở trong phòng, đó là một cửa sổ gần sát đất rất lớn, đẩy cửa sổ ra chẳng khác nào đẩy cửa, cho nên, từ nơi này có thể nhìn rõ ràng biểu diễn trên đài, nhìn đến đây, trong lòng nàng không khỏi ca ngợi, người cổ đại nhanh như vậy đã biết làm cửa sổ gần sát mặt đất? Thật sự là lợi hại!

“Lại đây ngồi đi” Hoa Trạch Loại nói.

Ngữ Diên nghe vậy đi tới ngồi xuống nói: “Ta hình như chưa nói cho ngươi biết tên ta là gì đúng không? Ta gọi là Mộng Ngữ Diên, ngươi gọi ta là Ngữ Diên hay Diên nhi đều được” nàng cười nói.

“Tên rất êm tai” hắn ca ngợi nói.

“Ngươi có biết chữ thiên phòng thứ nhất này là do ai bao hết không?” Ngữ Diên đột nhiên tò mò hỏi.

Hoa Trạch Loại cười nói: “Chắc là quý nhân vừa có tiền vừa có quyền đi”

” Cầm Tiên này danh tiếng rất nổi sao?” Nàng chống má hỏi.

“Đều là giang hồ đồn đãi, năm trước truyền đến là đặc biệt lợi hại, nói cái gì mà tiếng đàn của Cầm Tiên như từ trên trời xuống đất, không biết cảm động bao nhiêu người, mọi người đánh giá rất cao bằng một câu, “khúc này chỉ trên bầu trời mới có, nhân gian có thể được nghe thấy vài lần” mấu chốt là nghe nói nàng dùng loại dụng cụ rất đặc biệt, có thể truyền ra thanh âm phi thường êm tai, cho tới nay trừ bỏ nàng ra không ai có thể dùng dụng cụ này” hắn bưng chén trà nói.

Ngữ Diên nhíu mày, cái gì mà lợi hại như vậy? Chỉ có nàng mới dùng được, đây tột cùng là cái gì?

“Để cho là ngựa chết hay là lừa chết sẽ rất nhanh biết được” Hoa Trạch Loại nhìn mày nàng rối rắm không khỏi nói.

Ngữ Diên nghe vậy gật gật đầu, tiếp tục buôn chuyện “Ngươi nói, Cầm Tiên này có phải là đại mỹ nhân hay không?”

“Cái này ta không biết được, nhưng có người để thấy được dung nhan của nàng mà tốn không ít châu báu”

“Được rồi được rồi, đều là nghe nói, ta còn nghe nói nàng đánh rắm so với mặt còn lớn hơn nhiều, cắt” nàng khinh thường liếc mắt một cái, như thế nào không truyền thuyết là nhỏ Nguyệt Nguyệt trên thân đâu? Thật sự là!

Hoa Trạch Loại nghe thấy vậy cười cười không trả lời.

Ngữ Diên đột nhiên phát hiện mình có điểm thô tục, liền ngượng ngùng cười cười, lúc này, đột nhiên nhớ ra cái gì đó hỏi: “Thủ hạ của ngươi đâu?” Nàng xem xem bốn phía cũng không thấy bạch y nữ tử nào.

Hoa Trạch Loại nhấp một ngụm nước trà “Các nàng tất nhiên là tự làm chuyện của mình”

Ngữ Diên thấy hắn không muốn nhiều lời, tự nhiên cũng sẽ không hỏi nhiều vì thế đứng ở cửa sổ đi xuống quan sát, nhưng đột nhiên thoáng nhìn phía dưới rất nhiều nữ nhân đứng ở vũ đài bên cạnh nhìn chằm chằm vào vị trí của nàng, không, chuẩn xác mà nói là nhìn chằm chằm vào Hoa Trạch Loại, còn có một ít đang nhìn vào phòng bên cạnh của nàng.

Nàng tò mò cúi đầu nhìn xem cách vách đến tột cùng là nhân vật như thế nào, đáng tiếc cổ cùng thân có chặt đứt cũng không nhìn thấy cái gì, mắt thấy căn bản là thấy không rõ người phòng bên, vì thế, nàng liền tới bên người của Hoa Trạch Loại chặn tầm mắt của hắn, tự nhiên cũng chặn tầm mắt của các nữ nhân phía dưới.

Hoa Trạch Loại cười cười, tiếp tục uống một ngụm trà nói: “Đừng để ý tới các nàng”

Ngữ Diên nghe thấy vậy mặt lập tức đỏ bừng, nàng làm cái gì vậy nha? Một giây sau, nói gấp: “Ta. . . . . . Ta đi ra ngoài một chút”

“Ách? Có việc?” Hoa Trạch Loại khó hiểu.

“Không. . . . . . Không có việc gì , ta đi phương tiện (*)” nàng ngượng ngùng cười cười, trong lòng vẫn đang suy nghĩ tìm tòi đến tột cùng, nữ tử Cầm Tiên này là người như thế nào vậy .

(*) phương tiện: đại tiểu tiện

“Vậy lúc nào thì trở về?”

“Rất nhanh rất nhanh, a, đúng rồi, ta. . . . . . Ta sau khi rời khỏi đây ngươi không nên nhìn những thứ tầm thướng ở phía dưới này ” nàng nhắc nhở.

Hoa Trạch Loại cười cười hỏi: “Đây là vì sao?”

Vì sao? Đúng rồi, đến tột cùng là vì sao không cho hắn nhìn? Lúc này, trong lòng nàng nói cho nàng biết, ngươi là ghen đúng không, vì thế, nàng hít sâu một hơi, sợ cái gì nha, thích chính là thích, không thích chính là không thích, nàng là nữ nhân của thế kỷ 21 thì sợ gì chứ? Vì thế nói: “Bởi vì ta thích ngươi, cho nên, ta không thích ngươi nhìn người khác” nói xong những lời này, cũng không đợi Hoa Trạch Loại hồi phục, trực tiếp mở cửa chạy ra ngoài.

Một lúc sau, Hoa Trạch Loại đột nhiên nở nụ cười, ở trên giang hồ có rất nhiều nữ hài tử nói cho hắn biết, có điều đại bộ phận đều nói quanh co lòng vòng , hoặc là tìm người có vẻ nổi danh trong chốn giang hồ mà nói, mà nàng dũng cảm thẳng thắn như thế thật khiến hắn kinh ngạc không thôi.

Sau nửa canh giờ

Dưới lầu người đến càng nhiều, không đến một lát sau, dưới lầu người đã muốn ngồi kín hết chỗ, trừ bỏ vũ đài, thì tất cả nơi khác đều đứng đầy người, không cần nghĩ, mọi người hẳn là đều hướng về phía danh hiệu của Cầm Tiên mà đến, đại bộ phận người cùng giống suy nghĩ của hắn, chính là tò mò đến đây xem mà thôi.

Không bao lâu sau, tú bà đi lên khán đài cười cười đối với người phía dưới vung khăn tay nói: “Cảm tạ các vị công tử đã chiếu cố đến đây, hôm nay là ngày mỗi năm một lần Cầm Tiên lên đài, ta biết rất nhiều quan lớn đại nhân đều từ nơi xa đi đến đây, các vị yên tâm, Cầm Tiên nhất định sẽ không để cho các vị thất vọng ” tú bà nhìn đám người đã kín hết chỗ, miệng cười đều không thể khép lại.

“Nhanh chút bắt đầu đi”

“Chính là chính là”

Người ở phía dưới không thích nàng vô nghĩa nhiều lời, liền thúc giục, tú bà cười cười tiếp tục nói: “Các vị không nên gấp gáp, Cầm Tiên còn đang chuẩn bị, năm nay vẫn quy củ như cũ, ai ra bạc nhiều nhất, Cầm Tiên của chúng ta sẽ cùng hắn một buổi tối, mọi người nhất định phải tranh thủ nha” nàng bắt đầu bỏ phiếu nói.

“Đã biết, ngươi mau để cho nàng xuất hiện đi”

“Chính là”

Tú bà che miệng cười cười, không bao lâu, vài nam tuổi tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng xách cái đàn trời giá đặt ở trên võ đài, tất cả mọi người đều ngưng hô hấp,cái đàn trời này nghe nói là dùng cái gì mà ngàn năm làm thành, dù sao chính là đắt tiền mới đạt yêu cầu, hơn nữa, bọn họ đi Đông đi Tây cũng đều chưa có gặp qua, cái này không phải là đàn tranh, nghe nói có rất nhiều bàn phím, dù sao này không biết là chơi kiểu gì, nghe nói ở trong tay nàng chơi đùa đặc biệt nhanh.

Ngữ Diên đứng ở đằng xa nhìn vật này, trong lòng bị dọa không nhẹ, đây là thần kỳ? Piano? Cổ đại còn có Piano sao? Hay là. . . . . . Hay là có người cũng giống như nàng bị quay trở lại đây? Đến tột cùng là người nào cũng xuyên qua? Xem ra, nàng cũng có hứng thú muốn biết vị cầm sư phó này là ai!

Không bao lâu, một nữ tử mặc vô cùng thanh lịch, nàng cả người mặc quần áo màu hồng nhạt, đi ở trong không trung không ngừng tung bay, bởi vậy có thể phán đoán, quần áo của người này rất đắt, mà trên mặt nàng lúc này mang theo khăn lụa che mặt, chỉ chừa một đôi mắt to đen nhánh chợt lóe lên giống như những giọt nước nhỏ, nàng được nha hoàn nâng hạ chậm rì rì tiêu sái lên trên đài, nàng đối với mọi người xoay người chào.

Mọi người ngây ngốc nhìn nàng, khi nàng vừa ra tới khiến ọi người cảm thấy phảng phất như là tiên nữ buông xuống.

“Tiểu nữ tử Cầm Doanh cám ơn mọi người đã chiếu cố đến đây ” thanh âm của nàng nũng nịu nói làm ỗi người đàn ông trong lòng đều ngọt như chất mật.

Lời của nàng vừa nói xong, liền ngồi ở trên ghế cao, bàn chân đạp vào cái ghế gỗ nhỏ ở phía dưới, vươn bàn tay trắng nõn trơn mềm, mọi người ngừng hô hấp nhìn nàng, Cầm Doanh cười cười, ngón tay bắt đầu nhẹ nhàng đánh đàn ‘ Piano ’.

‘Đinh’ một tiếng, dấu hiệu thứ nhất của đàn đi ra, Ngữ Diên liền biết đó là loại đàn cùng loại với piano, tuy rằng cùng thuộc loại đàn gỗ, nhưng là chất lượng của loại gỗ này không giống với đàn ở thế kỷ 21, xem ra nữ nhân này cũng chọn vật thích hợp cùng với người chế tác có trình độ rất cao, bởi vậy tiếng đàn này có thể so sánh với đàn Piano bình thường .

Ở cổ đại, chỉ sợ không có mấy người đánh được loại đàn này, chẳng qua. . . . . . Piano tuy đẹp, nhưng tiếng đàn của nàng cũng không xuất chúng, mà tiếng đàn của nàng bình thường như thế còn có thể làm ọi người tâng bốc thán phục, đại khái là vì cái đàn này người khác không đánh được, mà nàng lại có thể đánh ra thanh âm so với đàn tranh còn xúc động gấp trăm lần, tự nhiên, xưng hô Cầm Tiên liền rơi vào trên đầu nàng.

Cầm Tiên phải không? Nàng ở trong lòng cười nhạt một chút, có lẽ ngươi trước kia có thể kêu Cầm Tiên, nhưng là ngươi hôm nay gặp được ta, khóe miệng nàng đột nhiên giơ lên một nụ cười vô cùng quỷ dị, gặp được ta, ta sẽ cho ngươi xem trò hay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.