Chia Cho Em Một Cái Đuôi

Chương 19



Edit: Panda

Beta: LinhNhi

Bạch Tiểu Hồ vuốt ve gà con, vừa rồi nó kích động như vậy là do ma khí trên đùi của Ôn Liên Sinh, tuy rằng chất lượng của ma khí đó không tệ như ma khí trên người zombie, nhưng làm cho con gà con muốn ăn, mà nó lại không tốt bằng ma khí mà họ cảm nhận được vào lúc này.

Trong lành, non mới, tinh khiết.

Bạch Tiểu Hồ hỏi Thời Tiễn: "Bên kia là nơi nào vậy?"

Thời Tiễn cũng không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra với tiểu đội Thắng Thiên, nhưng bên cạnh có một người vừa trở về từ bên ngoài nghe được câu hỏi của Bạch Tiểu Hồ nên trả lời: "Cô đang hỏi về tiểu đội Thắng Thiên bên kia sao? Nơi đó vừa bị người lây nhiễm mang dụng ý xấu tấn công, hơn chục người đã bị lây nhiễm rồi!"

Bạch Tiểu Hồ nghĩ thầm, mười mấy người vừa bị lây nhiễm, chắc hẳn luồng ma khí mới mẻ đó chính là nguyên nhân. Cô cảm nhận được gà con cử động mạnh mẽ hơn và không thể giữ được nữa, hỏi người phụ nữ vừa cất giọng trả lời hồi nãy: "Cô có thể dẫn tôi qua đó không?"

Người bên kia bị cô nhìn chằm chằm như vậy thì không khỏi đỏ mặt. Thời Tiễn mặt lạnh giành trước nói: "Tôi dẫn cô qua."

Cô gái nhỏ: "..."

Bạch Tiểu Hồ cũng không quan tâm ai dẫn mình đi, cô hỏi như vậy là muốn nắm chắc thời cơ, không thì bản thân cô cũng có thể tự tìm đường đến.

Cô lập tức nói: "Vậy đi thôi."

Thời Tiễn cũng là người tài cao, dũng cảm theo phái hành động, ngay lập tức đưa cô ra khỏi đám đông. Trần Đáo vẫn đang đuổi theo mọi người phía trước, chạy theo nửa đường thì phát hiện mục tiêu không thấy đâu, tức giận nhảy dựng lên.

Thời Tiễn dẫn Bạch Tiểu Hồ ra khỏi cổng của tiểu đội Trọng Dương, dọc theo đường đi bắt gặp nhiều người không kìm được nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Hồ.

Nhìn Bạch Tiểu Hồ chân mang giày cao gót đế dày vẫn chạy thật nhanh, Thời Tiễn lo lắng hỏi cô: "Cô quen biết ai trong tiểu đội Thắng Thiên à?"

"Không có."

Vậy sao lại vội vàng như thế?

So với Bạch Tiểu Hồ thì gà con càng gấp hơn. Nó lập tức bay thẳng ra khỏi lòng ngực của Bạch Tiểu Hồ, nhanh chóng bay lướt qua ngọn cây rồi biến mất. Nó cảm nhận được những ma khí đó sắp bị biến chất, sẽ trở nên khó ăn như những ma khí trên zombie vậy.

Bạch Tiểu Hồ thấy vậy liền chạy theo nó.

Lục Át đang nói chuyện với Tưởng Thắng Thiên, đột nhiên có thứ gì đó bay đến. Mọi người ở hiện trường đều ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy một vật thể đen nào đó đánh đến.

Ai đó kinh sợ nói lớn: "Bom?"

Có người vừa bị người lây nhiễm tấn công nên tinh thần căng thẳng, buột miệng thốt: "Bình khí độc?!"

Còn có người hô to: "Đầu zombie?"

Họ càng la lớn càng hoảng sợ, vì vậy có không ít người đồng thời ra tay, gai kim loại, nhũ băng, cầu nước, cầu lửa, tất cả đều ném về phía vật thể đen tuyền đó với mong muốn hạ gục nó.

Nhưng Lục Át nhận ra đây là con gà của Bạch Tiểu Hồ, làm sao nó lại ở đây? Chẳng lẽ Bạch Tiểu Hồ đang tìm anh sao?

Thấy nó sắp bị đánh trúng, anh cũng ra tay. Một tia sét dù được tạo sau nhưng phóng nhanh đến trước, tới bên cạnh gà con, trong nháy mắt tách ra thành vài tia sét, đánh tan tất cả đòn tấn công của kim loại, băng, nước, lửa.

Mọi người sửng sốt.

Gà con bình ăn vô sự bay đến.

-----

Truyện được cập nhật nhanh và đầy đủ trên https://diemsaccung09092002.wordpress.com


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.