-Hôm nay tớ đưa BB đi học nha-Kiệt nói vẽ mặt ngượng ngùng
-Tại sao-BB nói lạnh lùng
-Tại chân BB bị đau, kiệt đưa BB đi hoc-Kiệt nói rồi hok đợi BB nói thêm tiếng nào đã lôi BB đi ( hok thương hoa tiết ngọc gì hết^^!)
-Hôm nay mình sao vậy ta, sao lại ngượng ngùng khi nói chuyện với BB vậy nhỉ, mà sao mình lại muốn đưa nhỏ đi học vậy ta,mình lo cho nhỏ ah`…mình điên mất-Kiệt vừa lôi BB đi vừa nghĩ thầm
-Ra đến xe mui trần Kiệt mỡ cửa cho BB trước sự ngớ ngẫn chả hiểu gì của BB
-Hôm nay kiệt hok đi chung với Lâm sao-BB nhìn kiệt hỏi
-Lâm sang rước Như rồi…….-Kiệt nói rồi lên xe chạy đi
-Đến trường, Kiệt bước xuống mỡ cửa cho BB( galang nhỉ ^^!), BB bước xuống với bao nhiêu ánh mắt ganh ghét, nhất là ánh mắt cùa con Ngọc ( nhỏ Ngoc me Kiệt lâu rồi mà kiệt đâu có để ý gì tới nhỏ, loại rắng đọc như nó ai mà thèm)
-Xuống xe BB cảm ơn kiệt rồi chạy vụt vào lớp, Kiệt thì đứng cười thầm…..( Ông này có vấn đề rồi nak`, lưu ý ổng nhìu nhé^^!)
-Như & Lâm cũng đã đến trường, vừa bước xuống xe là bao nhiu cặp mắt hướng về như, ánh mắt hình trái tim có( mấy boy ah'), ánh mắt hình viên đạn cũng có(mấy girl), nhất là con Hạnh( chị họ của con Tiểu Uyễn cũng là rắng đọc lun, thik Ông Lâm nhà ta lâu rồi mà ông này làm lạnh hoài) & bao nhiu lời xầm xì bàn tán,nhưng những lời đó vụt tắt khi Như đưa cái nhìn sắt bén về huướng mấy đứa đang xầm xì……
-Như đang bực mình vì cái lũ nhìu chuyện ấy thì Như thấy Thiên đi vào, mắt xưng bụp, ánh mắt vô hồn, người ỉu xìu, Như thấy lo nên chạy lại hỏi
-Anh sao vậy, anh bị bệnh hã, sao mà anh như người mất hồn vậy……..Anh Thiên….-Như tuông 1 lèo mà Thiên vẫn như người mất hồn hok phản ứng cũng hok trả lời gì hết, bực quá như quát lên
-ANH…….THIÊN………….
-HÃ…….-Thiên lúc này mới hoàn hồn lại, Nhìn thấy Như Thiên ôm lấy mà khóc ( mất hình tượng quá ông ơi)Lâm nhìn thấy cảnh này thì trong lòng thấy soa sao, khó chịu khó tả……
-Như hok nói gì vì Như biết ngoài BB & mẹ Thiên ra thì hok ai có thể làm cho Thiên trỡ nên như vậy, Như nắm lấy tay Thiên kéo thiên ra sân sao, trước sự ngỡ ngàn của bao nhiu người & trong đó có 1 người nhói đau( ông Lâm nhà mình đấy) & 1 người đang nghiến răng nhìn Như ( con rắng T.Uyển đó mấy bạn, con này có thik Thiên từ cái nhìn đầu tiên ời)
-đến sân sao, Thiên òa lên khóc như 1 đứa con nít vậy
-BB nó bỏ nhà đi rồi, cả tháng nay nó hok có đồng nào hết hok biết nó sống ra sao nữa……^%$%^&&*^%$#$#....-Thiên kể lại chuyện hôm qua mà papa nó nói, nó kể lại trong nước mắt vì nó nhớ & thương em của nó,dù như đã biết BB vẩn bình yên nhưng mắt Như vẫn ước sũng vì thấy Thiên đau khổ như vậy
- Anh hok biết tìm nó ở đâu cả, anh thề là sẽ giết con mụ kia nếu BB có chuyện gì-Thiên nói trong nước mắt, ánh mắt hiện rõ chữ oán
-Như hok nói gì chỉ khóc thôi, nó khóc vì thấy Thiên,nó khóc vì nó thấy nhói trong tim, nó khóc vì thấy sót cho ai đó, mà nó cũng chả hiểu tại sao nó lại như vậy nữa, Nhìn thấy như khóc Thiên cứ nghĩ là tại nó lo cho BB, nên Thiên an ủi
-Thôi nín đi Như, mama, papa & Dượng anh đang tìm nó, hok sao đâu sẽ sớm tìm đc nó mà……-Thiên lao nước mắt cho Như an ủi NHư nhưng thật sự thì lòng nó cũng rất lo cho BB
-Uhm`. Thôi anh lên lớp đi em ngồi đây tí-Như cười cho Thiên an tâm lên lớp, Thiên cười lại rồi Lên lớp
-Như ở lại 1 mình,nó ngồi trầm ngâm 1 hồi rồi lấy chiếc điện thoại ra nhắn tin
-5 phút sao 1 dáng người quen quen bước ra, là BB
-MẦy kêu tao ra đây làm gì đang học mà,…….MẦY SAO VẬY, MẦY KHÓC HÃ CÓ CHUYỆN GÌ……-BB cuốn lên khi thấy mắt Như ngấn lệ
-$%^&*&*()^&*()_%^&%&*()#$%^&*$%........me mầy đang ngất lên ngất xuống vì cái tin này,ba mầy đang trách mình vì chuyện này, còn Anh Thiên thì đang lo lắng, ảnh cứ như người mất hồn vì chuyện này, mầy về đi Băng, dù sao ba mầy cũng đã tống cổ con mụ kia ra khỏi nhà & ly hôn rồi còn gì-Như kể lai toàn bộ sự việc Thiên nói lúc nãy cho BB nghe & khuyên nó về nhà, BB nghe kể lại mà nước mắt ướt nhòe vì thương mamy & Anh nó
-Tao rất muốn về nhà, nhưng thật sự thì bây giờ tao chưa thể về nhà, tao muốn tập sống tự lập, tao hok muốn nương nhờ vào gia đình, dù gì tao cũng lớn rồi mầy ah`-BB nói trong nước mắt
-Vậy chẵng lẽ mầy cứ để ba, mẹ & anh mầy lo lắng cho mầy vậy hoài sao….-Như quát lên
-Mầy giúp tao 1 việc đi-BB nói nước mắt vẫn rơi
-Noi' đi
-BB hok nói gì chỉ lấy giấy và viết từ trong cặp như ra và viết….
**** “ Mamy iu dấu, hiện giờ con không sống rất tốt, con không sao cả, con đang tập sống tự lậy rất tốt mẹ ah`, mẹ đừng lo, con sẽ trỡ về bên mẹ sớm thôi, bây giờ con muốn tập sống tự lập 1 thời gian, mọi người đừng tìm con nhé,đừng pùn và khóc vì con, mẹ nhớ giữ sức khỏe nha, con iu me…XXX……..Anh hai iu của em, em biết anh sẽ lo nếu biết em bỏ nhà đi, anh đừng lo nữa nhe', em gái của anh vẫn khỏe & xinh đẹp như ngày nào ^^!, đừng lo cho em nhé, nhớ chăm sóc mẹ nhé….iu anh hai nhìu XXX…….”
-Mầy để vào bao thư & dán tem vào rồi âm thầm bỏ vào hộp thư nhà Anh Thiên, vậy là ok, ta sẽ tiếp tục giấu thân phận khi nào tao cảm thấy đc thì tao sẽ về-BB đưa bức thư nó mới viết cho NHư
-Mầy bướng quá –Như nhìn nó ánh mắt hok hài lòng
-Thôi tao xin mầy đó –BB nhìn như ánh mắt cầu khẩn làm NHư xiu lòng
-Đc rồi tiểu iu quái khó ưa-Như nói rồi cà 2 cùng cười……..
-7h chiều tại nhà Kiệt
-Nhanh tay nhanh chân lên coi, khách sắp đến rồi đó-Tiếng ông quản gia la mấy nhỏ osin, BB cũng đang muốn điên lên vì công việc hôm nay nhiều quá ( sinh nhật của nhock khang mà) nó đang làm việc bù đầu trong nhà bếp thì
-Đem nước lên phòng phu nhân, đang có khách – Tiếng ông quản gia vang lên nó liền xung phong đem nước lên cho bà chủ ( trốn nghĩa vụ đây mà)
-Nó đem nước lên phòng thì gõ cữa
-Vào đi…….-Tiếng bà phương vang lên
-Nó nhẹ nhàn đầy cửa vào & cái đập vào mắt nó trước tiêng là 1 người phụ nữ đẹp đang ngồi khóc, trong bà ta rất hiền từ, nó đứng nhìn bà ấy mà cả người mềm nhũng vì đó chính là mamy nó……
-Cháu sao vậy-Bà chủ nó lên tiếng làm nó hoàng hồn
-Dạ không sao ạh-Nó nghèn nghẹn vì thấy mamy nó khóc, nó nhanh tay bỏ nước xuống và đi ra ngoài, nó cố đứng lại trước phòng nghe xem vì sao mẹ nó lại khóc
-Tao khổ quá, con bé bây giờ hok biết đang ở đâu hok có tiền thì làm sao nó sống đc chứ, tội con tui-Tiếng mamy nó vang lên hòa cùng tiếng nất làm lòng nó thắc lại
-Chắc con bé không sao đâu,mầy đừng lo-Tiếng bà chủ nó giọng bà cũng rất buồn ( chú ý tí nha, mamy BB & bà chủ của BB là bạn thân từ nhỏ đến giờ vì công việc nên bà chủ của BB ở bên Mỹ & mới về đây 2 năm nay, tức là khi mamy & papa nó ly hôn rồi bà mới về nên nó hok biết bà)
-BB hok chịu nỏi nữa, nó chạy xuống vườn nới có cái hồ bơi, nó đứng đó khóc….. nó cứ đứng ở đó khóc, sau 1 hòi nó bình tỉnh hơn & định đi ra làm tiếp công việc của nó thì nó nghe tiếng xầm xì…
-Thật tức mà, sao anh kiệt lại chỡ con đó đi học chứ, con đó như con vịt vậy xấu thấy ớn……-Tiếng con ngọc vang lên
-Còn anh Lâm lại chỡ con Như đi học, tao có thua gì con đó đâu, nó chỉ đc cái là chủ cái trường thì lọng hành…….-Tiếng con Hạnh vang lên ( nhưng BB hok biết nhò này)
-Đã vậy Anh Thiên còn ôm con NHư nữa vậy mà nó còn kéo anh Thiên đi nữa, hok biết nhục-Tiếng con T.Uyễn
-Còn anh bảo của tao nữa, lúc này có con nào câu tay ảnh đi vào đây nữa chứ, con nhỏ đó có gì hơn tao chứ, hình như nó tên Phương-Tiếng con Lan vọng lên ( nhỏ này là bạn thân của con hạnh, nó & hạnh học cùng lớp với Thiên, Bảo & Lâm,nhỏ này kết Bảo lâu rồi,nhưng Bảo thì làm lơ hoài)
***-4 con nhỏ này tòan là rắng đọc hok ah`, nữa giới thiệu sao)
-Hok đc tao hok cam tâm tao phải cho 4 con nhỏ đó biết tay-Con T.Uyễn gầm lên
-Đúng, nhưng = cách nào-Ngọc
-cứ chờ đi nhìu chuyện vui lấm, tao sẽ cho mấy con nhỏ đó biết hậu quả khi đụng vào tứ đại mỹ nhân này ( nghe muốn ối quá)-T.Uyễn nói rồi cả 4 đứa đứng cười đểu, nghe đến đây BB hok chịu nỏi nữa lên tiếng
-Đúng là rắng đọc, nhâm hiễm, nhìu mưu kế-BB bước ra nói giọng lạnh tanh làm 4 nhỏ giật mình
-Mầy ……mầy đã nghe gì hã-Tiếng con Ngoc ấp úng
-BB hok nói gì chỉ cười đểu rồi bỏ đi, Nhưng bị con Hạnh chặn lại
-Mầy mà nói gì với F4 & con NHư thì tao hok tha cho mầy đâu-HẠnh nếu lấy cổ áo nó rồi nói
-Tao nói lun thì làm gì tao-BB trỡ về bộ mặt đàn chị của nó làm 4 nhỏ kia hơi lạnh người
-Thì vậy nak`-Con Lan lấy tay tát BB nhưng nó đã né đc nhưng thật hok may, tay của con Lan đã quơ trúng sợi dây chuyền của nó, bây giờ sợ dây chuyền của nó đang trong tay của con Lan
-Trả sợi dây lại cho tao-BB quát lên ánh mắt đầy sát khí vì sợi dây chuyền đó là kĩ vật của Minh tặng nó, nghe giọng nó như vậy là con Lan hiểu sợi dây này rất quan trọng với nó nên con Lan cười đểu lên
-ha…..ha…..mầy muốn lấy hã, nek` lấy đi-Con Lan ném sợi dây xuống hồ bơi rồi cười phá lên…….BB thì lặng người đi
-Mầy nhớ đó mầy mà nói chuyện này với ai thì đừng trách tụi tao-Con T.Uyễn lên giọng răng đe
-& tránh xa Kiệt ra nha con cóc ghẽ-Con NGọc nói giọn khinh bĩ rồi 4 đứa nó cười ha hã bỏ đi vào dự tiệt, BB thì như chết lăng đi, sao 1 hồi nó bỏ bộ kính 0 độ của nó ra & Nhảy xuống hồ bơi tìm lại sợi dây chuyền Minh tặng cho nó, mưa bắt đầu rơi xuống như là khóc thương cho số phận của nó, nó cứ lặng hụp lặng hụp mãi, nước mưa hòa cùng nước trong hồ lạnh buốt, nhưng cũng hok lạnh = lòng nó, nó đang khóc
-Hồ bơi này quá lớn nó hok tài nào tìm đc cả,nhưng nó cứ cố chấp tìm mãi, tìm mãi, trời mưa nên hok có ai ra ngoài này hết, trong nhà thì nhạc vang lên ầm ỷ rất vụi vẽ, F4 của chúng ta hôm nay rất lịch lãm, Thiên mới bước vô thì con T.Uyễn nhảy vào câu tay anh chàng liền
-Chào anh em là T.Uyễn, anh làm bạn trai em nhé, em…..-T.UYễn chư nói hết câu thì Thiên quay qua đặt lên môi Nó 1 nụ hôn, nó vui sướng đáp lại, cảnh này đã bị Như thấy, như cảm thấy trong lòng sao sao ý, cổ nghèn nghẹn. Khó chịu kì lạ, rồi nó bỏ đi, còn bên này T.Uyễn đang vui xướng thì Thiên thả nhỏ ra & cười đểu nói
-Hạn gái như cô thì tôi hok cần, mới nói chuyện lần đầu thôi,tôi kiss cô, mà cô lại hok phản ứng gì, hạn như cô chắc lên giường với trai hàng ngàn lần rồi –Thiên nói lạnh lùng như tạt nước lạnh vào mặt T.Uyễn rồi bỏ đi để lại nhỏ 1 cục tức
-Đc lấm. tui sẽ bắt anh phải quỳ lụy dưới chân tôi ( ự tin thấy ớn)-Con T.Uyễn nghiến răng nói
-Về phía Kiệt thì con Ngọc cứ lanh cha lanh chanh bám theo hoài, Kiệt rất bực mình vì nó đang ngóng ngóng kiếm ai đó( mấy bạn biết ai ời) mà bị con này bám theo hoài
-Biến……..-Kiệt lạnh lòng quát
-Anh làm bạn trai em nha-Con Ngọc nói tỉnh bơ
-Ai anh cô chứ, Biến……-Kiệt nói rồi bỏ đi để lại nhỏ 1 cơn tức
-Về phía Lâm thì con Hạnh cứ bám mãi. LÂm cũng bực lấm, nên muốn chọc nhỏ này chơi
-Làm bạn trai em nha…….-NHỏ Hạnh ỏng ẹo
-ok thôi-Lâm cười đểu, nhỏ Hạnh thì xung xướng nó câu lấy tay LÂm rồi đi cùng anh, đi đc vài bước thì gặp NHư
-BX mới hã Anh Lâm-Như cười đểu nhìn HẠnh vì Như biết con Hạnh gian xảo lấm, nó cũng hok ưa
-uhm`….-Con hạnh kênh mặt nói làm như càng ghét thêm
-Anh nghĩ sao mà quen con nhỏ này vậy, nhìn ngang như cái lang cang, nhìn dọc như cây cọc, nhìn xéo hư cây kéo,nhìn lên như con kênh kênh nhìn xuống như chiếc xuồng vậy…….-Như sóc 1 rơ làm nhỏ Hạnh quê xanh mặt
-Anh có nói nó là bx anh đâu nó tự nói mà-LÂm nhìn Như cười tươi
-lúc nảy cô kêu tui làm bạn trai tui tui nói ok, đúng vậy tui hok làm bạn trai cô chẳng lẽ tui là bạn gái cô hã…..-Lâm nhìn con Hạnh cười đểu rồi nắm tay NHư bỏ đi để lại con Hạnh đang tức anh ánh
-BẢo thì bây giờ đang vui vẽ bên Phương( BẢo & Phương thương nhau thiệt) con Lan nhìn thấy mà tức xì khói……
-12h…… buổi tiệt kết thúc từng người ra về……….
-Còn BB vẫn cứ lặng hụp mà tìm sợi dây chuyện, mưa ngày càng lớn, sức lực nó cũng yếu đi, nhưng nó vẫn cố cố tìm mãi, cho đến 2h sáng hôm sao……nó mới tìm đc sợi dây chuyền, nó mừng húm rồi bước lên cầm lấy cái kính 0 độ đeo vào, nó định lên phòng nhưng hok đc, tay chân nó giờ bũng rũng, mắt nó mờ đi & rồi nó hiếp đi……
-Tủm……….-nó ngã xuống tay nó buôc lơ, 1 lần nữa sợi dây chuyền của nó rơi xuống nước, nó cố nếu lại nhưng hok đc, nó đang trong tình trạng rơi tự do thì bõng người nó đc nhắc bõng lên ai đó đã đỡ nó, nó hok thể mỡ mắt ra nõi nữa, nó chỉ cố mỡ miệng nói 1 câu “ sợi dây chuyền” rồi lịm đi hok biết gì nữa