Chiếm Đoạt

Chương 10



Nàng nghe lời thuyết phục của hắn cùng bất mãn về nữ tắc nữ huấn vì chồng mà phục vụ chấp nhận qua lại với hắn. Huống hồ suốt 5 tháng ở chùa Linh Âm cùng hắn nói chuyện đã có chút động tâm. Từ đó Nam Hướng Phong đêm lại lẻn vào Bách Hoa Viện cùng nàng triền miên, nhưng là tân đế rất nhiều việc phải làm nên mỗi tháng chỉ đến vài lần. Có lúc lại dùng thủ đoạn để gặp gỡ riêng.

Mà thủ đoạn lần này là lời mời vào cung dạy lễ nghi cho Như Nhạc.

Hôm sau, nàng một thân nam trang cùng Tố Tố lẻn vào phủ công chúa. Vĩnh Ninh hào hứng đến mức vừa nhìn thấy nàng đã hô lên sung sướng. Bạch Tĩnh Hương nhanh chóng che miệng Vĩnh Ninh lại, ra hiệu im lặng. Hai người bọn họ chính là lén đi chơi.

Vĩnh Ninh không biết võ công, bọn họ chật vật một lúc mới trốn được lính gác nhảy tường ra ngoài.

Kinh thành đông đúc náo nhiệt khiến Vĩnh Ninh phấn khích không thôi. Thân là công chúa ngày ngày phò tá hoàng đế, số lần xuất cung chỉ đếm trên đầu bàn tay. Vĩnh Ninh hiếu kì kéo nàng từ hàng quán này tới hàng quán khác hỏi tới hỏi lui. Bạch Tĩnh Hương nhỏ giọng nhắc nhở.

"Công chúa, đặc điểm của cải trang vi hành chính là thân phận giả"

Vĩnh Ninh mắt sáng như sao, thập phần hào hứng. Đây là tình tiết nàng hay đọc trong thoại bản đây mà. Không ngờ hôm nay lại thực hiện nó.

Vĩnh Ninh hắng giọng, chỉnh đốn lại tác phong đạo mạo.

"Vậy ta sẽ là Bùi Ninh - một nam nhân phong trần"

Bạch Tĩnh Hương phụ họa theo.

"Vâng, ta là đệ đệ của người, Bùi Hạnh"

Nàng dạy công chúa cách đi đứng, cười lớn như nam nhân. Hơn 30 năm nữ tắc nữ huấn của công chúa đều ném qua một bên. Cằm hất lên trời, ưỡn ngực cười to.

Tố Tố kéo tay áo Bạch Tĩnh Hương có ý nhắc nhở nhưng nàng chỉ đáp bằng cách hùa theo công chúa.

"Đại ca, huynh biết kinh thành thú vị nhất là gì không?". Bạch Tĩnh Hương nhào tới khoác vai Vĩnh Ninh. Hai người nhìn nhau, thầm hiểu ý đối phương.

Đó là thanh lâu.

Họ vui vẻ tới thanh lâu nổi tiếng nhất kinh thành, Hồng Tụ Lâu. Mùi hương phấn cùng nước hoa ngào ngạt của kĩ nữ sộc vào mũi, nồng đậm lại si mê.

Ngưu Bà nhìn thấy bọn họ liền từ chối, bao nhiêu năm nhìn nữ nhân già trẻ xấu đẹp của bà vừa nhìn đã biết bọn họ đều là nữ nhân. Bạch Tĩnh Hương không nhiều lời ném cho Ngưu Bà một túi vàng vụn. Ngay lập tức bà ta trở mặt, đon đả gọi người.

"Các vị công tử thật hào phóng. Tiểu nhị mau dọn phòng cho khách quý. Gọi thêm Tiểu Hồng, Tiểu Nhu, Vi Vi, Cẩm Lý ra hầu hạ cho thật tốt"

Tiểu nhị gần đó tới rất nhanh, dẫn họ vào phòng riêng. Đồng thời mấy cô nương lúc nãy Ngưu Bà gọi cũng tới. Mấy tên tiểu nhị nhỏ như chuột nhắt lại làm việc rất nhanh. Một bàn rượu thịt mỹ nhân đầy đủ đã sẵn sàng.

Mấy cô nương sà vào lòng bọn họ nũng nịu mời rượu. Vĩnh Ninh lúng túng không biết tay nên đặt ở đâu cho đúng, cũng từ chối ly rượu Tiểu Hồng rót. Tố Tố cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, cả người nàng ta căng cứng, cố không nhìn bánh bao của Vi Vi áp bên mặt. Cung nữ của Vĩnh Ninh - Nhu Nhi còn tệ hơn, nàng ta lúc đầu sung sức lắm nhưng chỉ nhấp một ly rượu mặt mày đỏ bừng lăn quay ra bất tỉnh.

Bạch Tĩnh Hương ngán ngẩm đỡ trán, nàng hay cải nam trang đi chơi sớm đã quen việc này. Nàng ra hiệu cho Vĩnh Ninh học theo động tác của nàng.

"Cẩm Lý cô nương cười lên thật xinh đẹp, cười lên cho bổn công tử xem nào". Cẩm Lý phối hợp cười vui vẻ rót rượu. Nàng uống cạn rồi bóp cằm Cẩm Lý hôn chụt lên má nàng ta. Nàng ta đỏ mặt thẹn thùng giận dỗi đấm đấm cánh tay Bạch Tĩnh Hương.

Vĩnh Ninh cả kinh.

"Bùi Hạnh đệ không ngờ lại có mặt phóng túng này"




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.