Chiếm Trọn Tim Đế Vương

Chương 24: Điều tra



Đổ hết ly trà Hứa phi nhìn Lưu Thiên Ái nói: 

" Nhìn ả ta như thế trong lòng ta thật vui sướng biết bao... tỷ tỷ có cảm thấy thế không? ".

" Muội muội vui thì ta cũng vui lây... cơ mà còn thái tử muội định làm thế nào? đừng để hoàng thượng biết chuyện có liên quan đến chúng ta... không thì đời chúng ta xem như chấm dứt.... " - Lưu phi quay lại trả lời nàng với tâm trạng có chút lo lắng. 

" Tỷ tỷ yên tâm, ta đã cho người xử lí tất rồi... ". 

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

Mộng Như về Phượng Ninh cung với tâm trạng không khá lên tý nào... nàng bước vào như một xác chết, giờ nàng mới hiểu được lòng người mẹ thế nào khi lo lắng cho con... 

Từ những ngày thái tử mất tích nàng đã liền mấy ngày không ăn uống gì, trông nàng xanh xao hơn. Dù đã được nhiều lời an ủi nhưng nàng vẫn không kiềm nén được cảm xúc của mình.... Mộng Như thầm nghĩ: 

" Chưa bao giờ ta thấy mình lại yếu đuối đến thế này.... đã chừng ngày đó mà hoàng thượng vẫn không tìm được tin tức gì của hoàng nhi, ta không thể cứ ngồi yên mà không làm gì được... Đúng... ta nhất định phải tìm Tề nhi... " - Cứ nghĩ thế rồi tâm trạng nàng trở nên kiên quyết hơn. 

Mộng Như không nói với Lý Giang về quyết định riêng của mình, nàng tự chủ cho người điều tra riêng... từ những suy luận của nàng và đưa ra những quyết định... kẻ mà nàng cho là đáng nghi nhất vẫn là hai ả phi tần kia, với đầu óc của một nữ nhân hiện đại nàng không để mình thua những kẻ đã già hơn mình mấy ngàn tuổi được  . 

Mộng Như âm thầm sắp xếp người âm thầm điều tra hành động của hai ả phi tần đó... và quả nhiên không nằm ngoài dự liệu đã có chút manh mối về chuyện này. Không vội nói với Ly Giang nàng vẫn cho người tiếp tục điều tra.

Theo tin tức người nàng truyền đến rằng... gần đây hầu như cứ cách vài ba hôm là Hứa phi ra ngoài, mãi đến một, hai canh giờ thì mới trở lại. Mộng Như biết thế nên sắp xếp người theo nàng ta đi đến nơi đó.

Nhận được tin, nơi đó quả thật là nơi thích hợp để giấu người... để không bất dây động tỉnh, người đó không đến gần mà chỉ từ xa quan xác, nhưng lạ thay lại nghe tiếng khóc của trẻ con. 

Không nghi ngờ gì hơn nàng khẳng định... nơi đó là nơi họ giấu hài nhi của nàng, đến phút này nàng mới nói với Lý Giang và Lý Giang cũng lập tức cho người đến nơi đó... đồng thời cũng tìm thấy Tề nhi.

Sau khi thái tử được an toàn đưa về thì Mộng Như liền ôm lấy con mà khóc, nàng nhìn đứa trẻ đang bế trên tay mà cứ ôm nó vào lòng... vừa khóc vừa nói. 

" Tề nhi của ta... cuối cùng thì mẫu hậu cũng tìm thấy con... thật ác độc khi kẻ nào đã khiến con ta phải xa mẹ khi còn nhỏ thế này... ". 

Lý Giang nhanh chóng để mọi chuyện sắp đặt như cũ, rồi như thường lệ không để ai biết đã xảy ra chuyện gì hắn cũng dặn dò nàng phải giống như hàng ngày để tìm ra người đứng phía sau. 

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

Cũng như thường lệ Hứa phi rời cung đến nơi hẻo lánh đó cùng nô tỳ thân cận... nhưng lần này nàng không hề biết có sẵn cái bẫy đang chờ mình. Nàng vẫn tỏ ra bình thường, nàng còn vui vẻ trò chuyện cùng nô tỳ thân cận... bàn về bữa ăn sáng nay..., khi đi đến nơi nàng vẫn không hề biết bên trong đã có Lý Giang chờ... Nàng bước vào trong ngôi nhà nhỏ và bất chợt nhận ra khi vừa ngước mặt lên thì đã nhìn thấy hắn ngồi trên ghế... và có như đang chờ điều gì. 

Nhìn thấy hắn nàng cùng với nô tỳ của mình vội vàng quỳ  xuống hành lễ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.