Edit: Sa Vốn là người giỏi điều chỉnh tâm trạng, chờ hôn và sờ đủ rồi, Kiều Lâm Lâm bắt đầu an ủi bản thân, nghĩ theo hướng tốt thì nam thần cổ hủ về mặt “ấy ấy” nhưng lại chịu đi khách sạn với cô là đã tốt lắm rồi, trước lạ sau quen, họ đi khách sạn thêm vài lần là anh quen thôi ấy mà, như vậy cô sẽ có thêm nhiều cơ hội hạ gục anh hơn.
Tóm lại cô đã biết ngủ với nam thần là chiến dịch trường kỳ, cô nỗ lực suốt thời gian dài qua, nếu tối qua cô khinh địch mà thất thủ, vậy thì chỉ có thể nói cô vô dụng mà thôi. Nhưng hiện tại sự thật nói cho cô biết nam thần vẫn rất khó để hạ gục, đi thuê phòng khách sạn với cô mà vẫn có thể đắp chăn bông ngủ thuần khiết thì chứng minh năng lực của cô không có vấn đề, vấn đề là ở nam thần.
An ủi mình xong, cũng thông suốt xong, sự không cam lòng cuối cùng của cô cũng tan biến, nãy giờ họ đã lề mề mười mấy phút rồi, nếu còn không chịu dậy thì sẽ trễ học mất, Kiều Lâm Lâm rốt cuộc cũng chủ động bò xuống khỏi người Cố Chi Thu, mang dép lê vào: “Thôi, em đi rửa mặt đây.”
Cố Chi Thu cũng nhanh chóng ngồi dậy, chụp lấy điện thoại bàn ở đầu giường: “Em đánh răng trước đi, anh gọi phục vụ đem quần áo lên.”
Bây giờ Kiều Lâm Lâm mới để ý không thấy quần áo của họ đâu cả, ngậm bàn chải đánh răng thò đầu ra: “Anh cho giặt quần áo hả?”
Cô thầm cảm thán, nam thần không hổ là nam thần, cái gì cũng biết, ở khách sạn vẫn không quên hưởng thụ quyền lợi, nếu là cô, chắc chắn cô sẽ không nghĩ tới mấy chuyện này mà sẽ hoặc là tự giặt, hoặc là chờ về trường rồi giặt.
Cố Chi Thu gọi điện xong, ngẩng đầu nhìn ánh mắt khâm phục của cô, chỉ đáp một tiếng chứ không nói tối qua họ ra khỏi quán bar, người ngợm toàn mùi rượu và mùi nước hoa đủ loại, nếu không giặt giũ e rằng khi về trường mọi người sẽ đều biết họ đi ăn chơi lêu lổng. Cũng may khách sạn có dịch vụ giặt ủi, chứ không thì anh quá thảm.
Cố Chi Thu đứng dậy sửa sang áo tắm rồi cũng đi vào phòng tắm.
Tuy suy nghĩ của hai người không cùng tần số nhưng hình ảnh cùng đứng rửa mặt vẫn rất hài hòa, Kiều Lâm Lâm rửa mặt xong dí sát mặt vào gương để ngắm nhìn dung nhan của mình, đồng thời cũng ngắm nhìn nam thần. Hai gương mặt đẹp tuyệt trần ở kề nhau thật là bổ mắt, Kiều Lâm Lâm sảng khoái vô cùng, thích thú đi lấy túi mỹ phẩm của mình vào, đứng trước tấm gương to hào hứng chăm sóc da.
Cũng may Cố Chi Thu đã từng thấy mẹ mình chăm sóc da nên không hề ngạc nhiên.
Rửa mặt, mặc lại quần áo do phục vụ cầm lên xong xuôi thì cũng hơn tám giờ. Hôm nay Kiều Lâm Lâm không giành giật từng giây để trang điểm, thứ nhất là vì cô không mang đủ đồ trang điểm, thứ hai là nam thần đã thấy mặt mộc của cô rồi, anh cũng không hề tỏ ra chê bai với mặt mộc của cô nên rốt cuộc cô cũng không còn gánh nặng hình tượng trước mặt anh nữa, giờ chỉ thu dọn túi xách rồi cùng anh nhanh chóng trả phòng thôi.
Trước khi trả phòng, lễ tân rất nhiệt tình thông báo nhà ăn khách sạn phục vụ bữa sáng miễn phí, nhưng Kiều Lâm Lâm từ chối, cảm ơn lễ tân xong rồi nhẹ giọng giải thích cho Cố Chi Thu: “Em muốn mua bữa sáng về ký túc xá ăn, còn phải cất đồ nữa.”
Cô mang hơi nhiều đồ đạc, lại cất quà sinh nhật do nam thần tặng nên cái túi xách vốn không được to lắm thì giờ không kéo khóa lại được luôn, không đẹp là chuyện nhỏ, vấn đề là người ta thì mang sách lên lớp, chẳng lẽ cô lại mang đồ ngủ? Chỉ nghĩ thôi cũng thấy ngại.
Cố Chi Thu cười gật đầu: “Ừ.”
Ra khỏi khách sạn, họ bắt xe về đại học Trường Thanh. Ở trên xe, Cố Chi Thu bất ngờ lấy một hộp quà ra, Kiều Lâm Lâm hết hồn, ôm chặt túi xách, không dám giơ tay nhận: “Gì thế?”
“Quà sinh nhật?” Cố Chi Thu cũng chần chờ.
Kiều Lâm Lâm không nhận ra, cô vui quá hóa ngu: “Quà sinh nhật những hai món?”
Đúng là nam thần rất dịu dàng và chu đáo nhưng tặng tới hai món quà sinh nhật thì hình như có hơi chu đáo quá đà?
Kiều Lâm Lâm luôn tự tin ngất trời cũng ngại ngần trước niềm vui nhân đôi này, rụt rè không dám nhận quà, Cố Chi Thu mím môi phút chốc rồi cũng bèn giải thích: “Quà này là của mẹ anh.”
“Của cô á?!” Kiều Lâm Lâm há hốc mồm, cánh tay rục rịch giơ ra thì vội rụt về, cô không dám nhận quà của mẹ nam thần đâu.
Cố Chi Thu thấy cô tránh như tà thì cũng không biết làm sao, đành chủ động mở hộp quà ra, bên trong là sợi dây chuyền sáng lấp lánh. Kiều Lâm Lâm dính mắt vào sợi dây, cô nhìn một cái là nhận ra ngay đây là dòng trang sức love vàng trắng kinh điển của hãng Cartier, quan trọng là còn đính kim cương, nhìn là biết rất đắt.
Không hổ là mẹ của nam thần, tặng quà thôi mà cũng phải là trang sức Cartier.
Kiều Lâm Lâm nhìn chằm chằm sợi dây, lẩm bẩm: “Dây chuyền này… đắt quá.”
Cố Chi Thu nhìn lướt qua, hời hợt giới thiệu: “Mẹ nói kiểu dáng này rất được các cô gái trẻ ưa chuộng, mẹ vừa thấy là nghĩ ngay sẽ rất hợp với em nên mới mua.”
(E b o o k T r u y e n. N e t) Kiều Lâm Lâm cũng thấy sợi dây chuyền này chẳng những rất hợp với cô mà dường như còn khắc tên cô nữa, chỉ có xương quai xanh đẹp đẽ của tiểu tiên nữ cô đây mới hợp với viên kim cương sáng lấp lánh kia.
Nhưng cô vẫn kiềm chế lòng xuân rạo rực, khóc thầm lắc đầu: “Không được đâu, em không nhận quà của cô được đâu.”
“Mẹ anh mua giùm cho anh đấy.” Đón lấy ánh mắt tò mò của cô, Cố Chi Thu chậm rãi nói, “Sắp giáng sinh rồi, mẹ định bảo anh lấy cái này làm quà tặng em, mà hôm anh về nhà mẹ biết là sinh nhật em nên mới hỏi anh đã chuẩn bị quà chưa, anh nói chưa thì mẹ đưa anh cái này luôn.”
Nam thần giải thích xong, Kiều Lâm Lâm gật đầu, đột nhiên nảy ra suy nghĩ: “Anh đã chuẩn bị quà rồi mà sao lại nói dối cô là chưa?”
Cố Chi Thu ẩn ý liếc đùi cô, không nói gì nhưng thấy anh nhìn cái túi xách thì Kiều Lâm Lâm cũng hiểu ra, sao anh lại dám nói ra cái chuyện xấu hổ là tặng đồ ngủ cho bạn gái chứ.
Nam thần khổ quá đi. Cô cảm thán trong lòng, tiếp tục nói: “Sao anh không cất đi, chờ giáng sinh rồi hãy tặng.”
“Còn có mấy ngày nữa thôi, trước sau gì chả tặng.”
Kiều Lâm Lâm: “…”
Cô thầm than nam thần lấy cớ chiếu lệ quá, chả có tâm gì cả, nhưng sau đó suy nghĩ lại thì lại vui vẻ chấp nhận, bởi vì nếu nam thần chờ giáng sinh mới tặng thì chắc chắn cô sẽ hạnh phúc nhận quà mà không nghi ngờ gì, lý do là vì cô biết nam thần rất giàu, đi nước ngoài về thôi mà cũng tặng quà cho bạn gái trị giá bốn chữ số thì giáng sinh tặng dây chuyền Cartier rất phù hợp với tính cách của anh, mà cô cũng sẽ không ngại ngùng nhận quà như trước vì bây giờ cô đã kiếm ra tiền rồi, đủ sức để tặng lại quà đắt tiền.
Do đó đúng là tặng sớm hay tặng muộn cũng như nhau cả thôi, cứ coi như là quà của nam thần chứ không liên quan gì tới mẹ nam thần vậy. Hơn nữa anh tặng sớm mấy ngày thì cô được đeo dây chuyền lấp lánh thêm mấy ngày.
Nghĩ vậy, Kiều Lâm Lâm không còn áp lực tâm lý nữa mà vội vã xoay người lại: “Em thích sợi dây này lâu lắm rồi, đeo giúp em mau lên!”
Cố Chi Thu: …
Thành công thuê phòng khách sạn cùng nam thần, dù chỉ là đắp chăn bông ngủ thuần khiết, lại được nhận tới hai món quà sinh nhật quý giá, Kiều Lâm Lâm vui vẻ suốt từ hôm sinh nhật tới giáng sinh.
“Đỏ tình đen bạc” hoàn toàn không ứng với cô vì cô chẳng những tình yêu suôn sẻ mà bản thảo số báo cô chụp cho tạp chí
Xu hướng quyến rũ cũng thuận lợi được phê duyệt chứ không bị trì hoãn. Số báo mới được phát hành, tuy không bị độc giả tranh nhau sứt đầu mẻ trán nhưng biên tập viên nói lượng tiêu thụ rất tốt, quan trọng hơn đây là lần đầu tiên tòa soạn thử cho người mới vô danh lên bìa lại nhận được phản hồi tích cực từ độc giả, các blogger thời trang và người hâm mộ tờ báo đều khen người mẫu có thần thái, nhìn rất bổ mắt.
Kimi còn nói riêng với Kiều Lâm Lâm rằng tuy chỉ có vài người nhắc tới cô nhưng người mới lần đầu được lên bìa tạp chí được khen ngợi là rất hiếm có, nói rõ gương mặt cô có điểm nhận diện cao, đây là điều cực kỳ quan trọng trong giới người mẫu. Không có bất ngờ gì xảy ra thì chắc hẳn biên tập viên sẽ tiếp tục hợp tác với cô, nếu mấy số báo sau cô vẫn giữ vững phong độ thì khả năng cao phía tạp chí sẽ lăng xê cô.
Hiển nhiên đây là tin vui, Kiều Lâm Lâm nghe Kimi phân tích xong cả ngày cứ lâng lâng, còn vui hơn nhặt được vàng.
Sau khi số báo được phát hành, sếp Châu của Sâm Lâm Dương Quang cũng thông báo tin vui là bộ ảnh đầu tiên của cô nhận được rất nhiều lượt bình luận, hầu như khen người mẫu mới có thần thái hơn người cũ.
Nói đi cũng phải nói lại, vì chuyện người mẫu của Sâm Lâm Dương Quang chia tay rồi quay sang bóc phốt nhau tương đối ồn ào, trên Weibo còn có một bộ phận cư dân mạng hóng hớt nên Weibo cửa hàng của họ cũng trở nên nổi tiếng, rất nhiều người quan tâm đến việc thay đổi người mẫu, do đó Kiều Lâm Lâm và người mẫu hợp tác cùng cô cũng nhận được sự chú ý. Phản hồi của fans trên Weibo khiến sếp Châu rất hài lòng, sếp hài lòng có nghĩa là việc cô thăng chức tăng lương sẽ không xa. Chuyện tốt nối tiếp chuyện tốt càng khiến Kiều Lâm Lâm vui mừng.
Sau đó còn có việc đáng mừng hơn. Lượt theo dõi Weibo Sâm Lâm Dương Quang khá nhiều, hơn nữa phần lớn là khách hàng cũ, sếp Châu lập tức bảo cô chớp thời cơ mà mở tài khoản cá nhân để tương tác với Weibo cửa hàng, coi như củng cố fans.
Làm thiếu nữ nghiện mạng, thường ngày Kiều Lâm Lâm chơi Weibo khá nhiều, cũng từng nghĩ đến chuyện có nên mở tài khoản công việc hay không, nhưng vì dạo này bận quá, với cả cô thấy mình chỉ là người vô danh, mở tài khoản công việc chỉ sợ không ai chịu làm việc với cô, vì vậy mới tạm gác lại, bây giờ sếp Châu lên tiếng, cô liền hứng khởi đi xin tick xanh, chăm chỉ tương tác với Weibo cửa hàng, không lâu sau lượng người theo dõi cô cũng từ từ tăng lên, hộp thư cũng dần nhận được tin nhắn công việc.
Quan trọng là những tin nhắn mời hợp tác làm việc không chỉ đơn thuần đến từ các cửa hàng online khác mà còn có vài nền tảng, hẳn là chú ý đến cô từ
Xu hướng quyến rũ nên đã tìm cô trên Weibo.
Thấy những tin nhắn này, cuối cùng Kiều Lâm Lâm cũng có thể vỗ ngực nói cô nổi tiếng rồi.
- -----oOo------