Kiều Lâm Lâm rất toan tính khi rủ Cố Chi Thu, chỉ nói chị trợ lý thấy tối nào anh cũng vất vả đưa cô về nên đã liệt kê anh vào danh sách nhân viên ngoài biên chế, cũng đã mua vé cho anh rồi.
Tóm lại đây là sự kiện team building cực kỳ đứng đắn, mọi người cùng nhau ngâm nước nóng, bơi lội,… Còn về phần ngâm nước nóng xong hai người sẽ ngủ chung một phòng thì Kiều Lâm Lâm không hé răng nửa chữ.
Thấy cô hào hứng, cường điệu nhấn mạnh đông người sẽ vui lắm, Cố Chi Thu chỉ cho rằng vì đây là lần đầu tiên cô tham gia team building nên mới kích động đến vậy, anh hoàn toàn không nghĩ tới phương diện không lành mạnh. Thấy cô mong đợi, anh không muốn từ chối, cô làm việc vất vả suốt thời gian qua mới được bữa đi chơi, anh không muốn làm cô mất hứng.
Cố Chi Thu rất sảng khoái đồng ý lời rủ rê, cũng hẹn ngày hôm sau sẽ đón cô ở gần nhà cô.
Kiều Lâm Lâm chưa đi núi Tiểu Thang bao giờ, nơi này cách nhà cô không quá xa, lái xe chưa đến một giờ là tới, đi đường cũng thuận tiện hơn so với xuất phát từ trung tâm thành phố.
Nhân viên công ty thống nhất là sẽ đi chung bằng xe mà sếp Châu thuê, phải đi đường cao tốc để đến núi Tiểu Thang, Kiều Lâm Lâm bèn từ chối ý tốt của họ là cho xe chạy đường vòng để đến đón cô, nghĩ đằng nào nam thần nhà cô cũng là tài xế lão luyện, do đó cô thản nhiên nói đồng nghiệp không cần đón, cô sẽ tự đi, hẹn gặp nhau ở khách sạn.
Vì vậy sáng hôm sau, Kiều Lâm Lâm dễ dàng tìm được chiếc xe màu đen quen thuộc, cũng đã quen khi nhìn nam thần ở ghế lái, mở cửa ngồi vào xe, sau đó hào hứng giơ tay chỉ về phía trước: “Xuất phát thôi.”
Nhưng Cố Chi Thu không nhúc nhích mà chỉ nhìn cô: “Dây an toàn.”
“À.” Kiều Lâm Lâm ngầu chưa quá ba giây đã tiu nghỉu rụt tay về, ngoan ngoãn thắt dây an toàn.
Cố Chi Thu cứ như ông bố dắt con đi chơi, xác nhận cô đã thắt dây an toàn xong mới khởi động xe.
Chưa tới mười giờ, Kiều Lâm Lâm đã gặp đồng nghiệp ở bãi đậu xe của khu suối nước nóng. Họ cũng biết xe của Cố Chi Thu, lúc định đi ra ngoài thì thấy xe của hai người chạy vào nên bèn đứng ven đường đợi vài phút. Là người lên kế hoạch cho chuyến đi, chị trợ lý tiến lên trước, xe còn chưa dừng hẳn đã cúi xuống chào họ qua ô cửa xe: “Hai em có nhiều đồ đạc không?”
Kiều Lâm Lâm thò đầu ra: “Em mang theo một cái túi thôi, ở lại một đêm thôi đúng không chị?”
Chị trợ lý gật đầu: “Sếp Châu nói nếu mọi người không có nhiều đồ đạc thì không cần về khách sạn cất đồ, đem đồ tới thẳng suối nước nóng luôn.”
Kiều Lâm Lâm vẫn chưa nói cho nam thần biết là họ sẽ ngủ chung phòng nên sự sắp xếp này rất hợp ý cô, không thèm hỏi nam thần có muốn về phòng trước không mà đã gật đầu như gà mổ thóc: “Dạ, dạ.”
Tập hợp đông đủ, cả nhóm vui vẻ đi về phía đại sảnh của khu suối nước nóng. Tuy ai cũng hiện rõ sự hào hứng nhưng không ai mặt mày hớn hở, mắt sáng lấp lánh bằng Kiều Lâm Lâm. Cố Chi Thu hơi ngạc nhiên khi thấy biểu hiện của cô, nhẹ nhàng hỏi: “Em thích tắm suối nước nóng lắm hả? Núi Tiểu Thang không xa lắm, sau này mình đi thường xuyên nhé.”
Kiều Lâm Lâm sáng mắt nhìn anh, thầm nghĩ cô không thích tắm suối nước nóng, cô chỉ thích tắm suối nước nóng cùng nam thần thôi, nếu có cái hồ nhỏ độc lập cho họ tắm uyên ương thì càng thích.
Đáng tiếc mục đích của sếp là nhân viên được thư giãn kết hợp gắn kết tình cảm nên đã chọn kiểu hồ chung, cho dù Kiều Lâm Lâm trốn được đồng nghiệp thì cũng không thể hưởng thụ thế giới hai người cùng nam thần được vì kiểu hồ chung này lộ thiên, ai cũng có thể ra vào.
Vì vậy cô chỉ có thể vừa thoải mái ngâm mình vừa ch4y nước miếng ngắm cơ bụng đẹp đẽ của nam thần, sau đó tự an ủi rằng dục tốc bất đạt, chờ về phòng đóng cửa, cô muốn nghịch mấy múi cơ bụng này thế nào cũng được.
Ôm niềm tin vĩ đại này, Kiều Lâm Lâm mới an tâm ngâm nước nóng cả ngày.
Ban ngày mọi người ngâm nước nóng thoải mái đến nỗi xương cốt mềm nhũn, buổi tối là thời gian hoạt động tự do, ăn tối xong có người muốn tiếp tục ngâm nước nóng, có người hẹn nhau đánh bài hoặc hát karaoke. Khu suối nước nóng có rất nhiều thú vui tiêu khiển, thậm chí còn có cả phòng tập thể hình.
Chị trợ lý thuộc kèo đánh bài, vì vậy khi mọi người tách nhau ra ở trước cửa nhà hàng, chị ấy đã đưa chìa khóa phòng cho mọi người, đến lượt Kiều Lâm Lâm, chị ấy thì thầm: “Đặt cho hai đứa phòng tình nhân đấy, có hồ nước nóng trong phòng luôn, tận hưởng đi nhá.”
Kiều Lâm Lâm sáng mắt, khẩn trương lôi nam thần về phòng.
Cố Chi Thu không có ý kiến về việc họ ở chung một phòng, có thể là đúng như Kiều Lâm Lâm nghĩ, trước lạ sau quen, đây không phải là lần đầu tiên thuê phòng, anh đã quen rồi, thậm chí cũng không hỏi gì Kiều Lâm Lâm. Cho đến khi vào phòng, nhìn thấy ở giữa phòng có cái giường hình trái tim được trải đầy cánh hoa hồng, Cố Chi Thu mới sững sờ, gương mặt trắng trẻo đỏ ửng, đứng ở cửa cứng đờ nhìn cô: “Sao lại là kiểu phòng này?”
Chiếc giường cỡ lớn hình trái tim, rèm giường màu đỏ và cánh hoa hồng phủ kín giường, cho dù không dán chữ “Hỷ” thì cách bài trí căn phòng cũng hiện rõ không khí phòng tân hôn.
Không chỉ Cố Chi Thu sững sờ mà Kiều Lâm Lâm cũng ngỡ ngàng dù đã biết trước. Chị trợ lý nói là phòng tình nhân, nhưng cô lại thấy đây là phòng trăng mật thì đúng hơn.
Tại thời khắc quan trọng, Kiều Lâm Lâm bùng nổ diễn xuất, chớp mắt đã trưng ra ánh mắt vô tội để đón lấy tầm mắt nam thần: “Em không biết gì hết, chị trợ lý đặt phòng đó.”. Sau đó lại dùng chiêu lạt mềm buộc chặt: “Hay nhờ chị ấy đổi phòng khác nhé.”
Kiều Lâm Lâm dám nói như vậy là vì cô biết rõ tính nam thần. Lúc ăn tối họ đã biết chị trợ lý có hẹn chơi đánh bài, bây giờ chắc đã ngồi vào bàn đánh bài rồi, anh sẽ không kêu người đang có việc đến xử lý chuyện riêng của mình đâu. Hơn nữa họ là người yêu, tối nào anh cũng kiên nhẫn đến studio chở cô về, chắc chắn chị trợ lý thấy tình cảm của họ nồng thắm nên mới đặt phòng đặc biệt cho họ, bây giờ nhờ chị ấy đổi phòng thì rất kỳ cục, nam thần không làm vậy đâu.
Quả nhiên cô vừa lấy điện thoại ra thì đã bị Cố Chi Thu ngăn lại, lúng túng nói: “Thôi, hay là…”
Anh định nói hay là thuê thêm phòng khác thì thấy cô đã nhanh chóng cất điện thoại.
Tự cho rằng mình đã phủi sạch nghi ngờ, Kiều Lâm Lâm chạy ào vào phòng, khoái chí nói: “Tuy hơi lố xíu nhưng phòng đẹp ghê á anh. Anh nhìn cái bồn tắm kìa… Wow, bên ngoài còn có sân nữa kìa, ối có cả hồ tắm nước nóng nữa kìa.”
Kiều Lâm Lâm bắt đầu phấn khích rủ rê Cố Chi Thu đi xem phòng với cô, nhưng Cố Chi Thu đứng yên ngoài cửa thất thần, biểu hiện của cô khiến anh rất nghi ngờ có phải anh vừa bị cô cho vào tròng không?
Đáng tiếc bây giờ anh mới bắt đầu lo lắng thì đã muộn, bất kể thế nào hôm nay Kiều Lâm Lâm cũng sẽ không tha cho anh. Thấy nam thần đứng ở cửa không nhúc nhích thì cô đi ra kéo anh vào, sẵn tay khóa trái cửa phòng cho an tâm.
Kiều Lâm Lâm kìm nén sự hưng phấn, lục tìm ba lô: “Em muốn thay áo tắm rồi ngâm nước nóng tiếp.”
Cô sẽ xuống hồ trước, sau đó lại mời mọc nam thần cùng tắm uyên ương, sau đó nữa cô muốn làm gì thì làm.
Kiều Lâm Lâm nghĩ rất hoàn hảo, nhưng Cố Chi Thu cứ ngồi nghiêm chỉnh trên sofa từ lúc bị cô kéo vào phòng tới giờ. Anh không những ngồi rất vững vàng mà lòng cũng không hề rối loạn, nhắc nhở cô: “Trong vòng một tiếng sau khi ăn không nên ngâm nước nóng, chờ xíu đi.”
Sự thật gây mất hứng ghê. Kiều Lâm Lâm khựng tay lại, sau đó tiếp tục tìm áo tắm: “Trong phòng bật điều hòa khá ấm, em thay áo tắm trước thôi.”
Cố Chi Thu: …
Kiều Lâm Lâm đi vào phòng tắm thay áo tắm, nhân lúc nam thần không chú ý thì mang theo túi đựng đồ trang điểm. Trước khi thay đồ cô trang điểm nhẹ, bó tóc l3n đỉnh đầu, sau đó mặc bikini để lộ vòng eo thon gọn đi tới trước mặt anh, vừa định ưỡn ngực để nam thần đánh giá tạo hình này thì anh đã lấy cái khăn tắm không biết từ đâu ra mà choàng cô kín mít, nói: “Coi chừng cảm.”
“Em không lạnh!” Kiều Lâm Lâm bực bội ném khăn tắm lên sofa, không chú ý tới hai vành tai đỏ lựng của nam thần mà sưng sỉa với anh: “Chẳng lẽ em mặc vầy không đẹp hả?”
“Đẹp.”
Kiều Lâm Lâm vẫn bám riết: “Đẹp chỗ nào?”
Cố Chi Thu nhìn cô, nhẹ nhàng nỏi: “Eo rất thon, chân rất dài.”
Kiều Lâm Lâm ưỡn ngực để anh thấy đường cong của mình, Cố Chi Thu không phải không nhìn thấy, anh nói rất uyển chuyển: “Xương quai xanh cũng rất đẹp.”
Anh tương đối rụt rè, nhận xét như vậy đã tốt lắm rồi, Kiều Lâm Lâm rất hài lòng. Nhưng khi thấy nam thần thừa lúc cô không chú ý lại nhặt cái khăn tắm lên cứ như lúc nào cũng sẵn sàng trùm cô kín mít, cô vội lùi về sau, không muốn đứng gần anh nữa.
Cô mặc bikini rất đẹp, rất gợi cảm nhưng mắc gì anh lại cứ muốn trùm cô kín mít? Thật là phí của trời. Kiều Lâm Lâm bất mãn, nếu nam thần mặc đồ bơi, cô sẽ không ngu ngốc để anh che cơ bụng lại đâu mà cô sẽ đứng gần để thỏa sức ngắm nghía, tốt nhất là phải s0 sọ4ng cho đã nữa.
Nam thần cứ rình rập choàng khăn tắm cho cô, Kiều Lâm Lâm bất mãn cũng không làm được gì, đành tiếc nuối từ bỏ suy nghĩ bám dính lấy anh, cô đứng cách xa anh ra hẳn là anh cũng không làm gì được. Nhưng bây giờ vẫn chưa tới một tiếng kể từ lúc ăn tối, cô vừa không thể ra khỏi phòng vừa không thể ngâm nước nóng, cũng đâu thể đứng im ở đây chờ tới tám giờ?
Trong lúc đắn đo, Kiều Lâm Lâm nhìn tới hồ tắm nước nóng bên ô cửa sổ sát đất và cơn mưa phùn bên ngoài, chợt nảy ra ý tưởng, vừa đi về phía hồ tắm vừa nói với anh: “Đây là lần đầu tiên em ở trong căn phòng có hồ tắm, lại còn nhìn ra được bên ngoài nữa, chụp hình chắc đẹp lắm, anh chụp cho em nhiều nhiều nha.”
Cố Chi Thu vẫn còn đang nghĩ cách để cô choàng khăn tắm, nghe vậy thì hụt hẫng hỏi cô: “Em không lạnh thật à?”
Kiều Lâm Lâm đã ngồi bên hồ tắm tạo dáng, nghe xong câu nói gây mất hứng của nam thần, cô nguýt dài.
Cuối cùng Cố Chi Thu đành phải lấy điện thoại của anh chụp rất nhiều ảnh Kiều Lâm Lâm mặc bikini tạo dáng bên hồ tắm nước nóng. Về phần tại sao dùng điện thoại của anh để chụp thì là vì Kiều Lâm Lâm đã rất nhanh trí tính toán đâu vào đó: “Bố mẹ em cứ lo chụp ảnh quảng cáo đồ đôi sẽ không đứng đắn, nếu lỡ bố mẹ lấy điện thoại của em rồi thấy ảnh em mặc bikini thì họ sẽ tưởng em chụp ảnh hở hang thật đó.”
Không thể dùng điện thoại của cô thì chỉ còn cách Cố Chi Thu cống hiến điện thoại của mình mà thôi. Vì vậy album ảnh trong điện thoại của anh đã trở nên cực kỳ “không đứng đắn”.
Kiều Lâm Lâm có kinh nghiệm chụp ảnh nên rất biết cách tạo dạng, lại cộng thêm sự k1ch thích khi cô mặc bikini ở chung với nam thần trong căn phòng kín nên càng danh chính ngôn thuận phô bày vòng eo thon thả, đôi chân nuột nà cùng làn da trắng muốt cho nam thần chiêm ngưỡng. Kiều Lâm Lâm không hề ngại ngùng tạo dáng bên hồ tắm, sau đó hồ tắm play cũng không thể thỏa mãn cô nữa, vậy là cô lại bò lên chiếc giường trái tim chụp thêm mớ ảnh, sau đó nữa lại đi tới cửa sổ để chụp toàn cảnh bên ngoài khách sạn, cuối cùng Kiều Lâm Lâm lạnh run lập cập vội vã nhảy vào hồ nước, khi dòng nước ấm tràn qua khắp người thì cô như đầy máu sống lại, tiếp tục bảo nam thần chụp thêm mớ ảnh trong hồ nước.
Chờ chụp hết tất cả chủ đề mà cô có thể nghĩ ra, Cố Chi Thu cũng không còn lý do để từ chối lời rủ rê ngâm nước nóng của cô. Vì vậy, trong ánh đèn mờ ảo, dưới cái nhìn chằm chặp của Kiều Lâm Lâm, nam thần thay quần bơi chầm chậm xuống hồ.
Công ty tới đây để tắm suối nước nóng chứ không phải thi bơi lội nhưng tất cả nhân viên nam đều mặc quần bơi, do đó Cố Chi Thu cũng chỉ có thể nhập gia tùy tục. Là một người yêu thích bơi lội, anh có thói quen lựa quần bơi tương đối chuyên nghiệp, không phải kiểu quần đùi hoa mà là quần bơi boxer.
Trước mắt Kiều Lâm Lâm hiện giờ là cơ bụng đẹp đẽ cùng đường chữ V hoàn hảo của nam thần, không quá cuồn cuộn nhưng đủ săn chắc, trái ngược với phong thái đại thần dịu dàng như ngọc của anh nên càng thêm cuốn hút.
Hồi sáng Kiều Lâm Lâm đã nghĩ như vậy nhưng vì ban ngày ban mặt, lại trước bàn dân thiên hạ, cho dù họ là người yêu của nhau thì cô cũng không dám nhìn chằm chặp cơ thể nam thần. Bây giờ trong phòng chỉ có hai người họ, cô mới dám trắng trợn ngắm nhìn anh, ánh mắt dán chặt vào anh khi anh đi về phía cô, trái tim cũng đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi l0ng nguc.
Từ phía Cố Chi Thu, đôi mắt của cô sáng như đèn pha ô tô trong bóng đêm, nhìn là biết cô có ý định gì.
Anh hơi luống cuống bước vào trong hồ ở phía đối diện cô, chầm chậm ngồi xuống, muốn giữ khoảng cách với cô để cô bình tĩnh lại. Đáng tiếc hồ ngâm nước nóng trong phòng khách sạn nhỏ hơn hồ ngâm chung ngoài trời rất nhiều, một mình Kiều Lâm Lâm giơ tay duỗi chân thỏa thích thì được, nhưng anh vừa ngồi vào thì hồ như bé hẳn lại. Chân anh như không có chỗ để, Kiều Lâm Lâm nhanh chóng quấn chân mình vào chân anh, bốn cái chân dây dưa trong nước như khiến nhiệt độ của nước tăng lên. Kiều Lâm Lâm nhộn nhạo lòng xuân đã lâu, lúc này lập tức bơi tới phía bên kia của hồ, đầu tiên là giơ tay ôm lấy cổ anh, sau đó áp cơ thể mềm mại như rắn nước vào người anh.
“Lâm Lâm…” Cố Chi Thu cố gắng ngửa đầu ra sau, muốn gỡ cô ra khỏi người mình nhưng không thành công. Kiều Lâm Lâm chặn lấy môi anh, vươn lưỡi ra, trao nụ hôn cháy bỏng khiến Cố Chi Thu dần từ bỏ chống cự, bắt đầu thuận theo bản năng của cơ thể.
Đã đến nước này rồi, làm hay không cũng không khác gì nhau. Từ khi bước vô cánh cửa phòng là Cố Chi Thu đã có giác ngộ, hơn nữa gia đình anh cũng biết cô, mà bố mẹ cô cũng biết anh, với anh, họ đã không đơn giản chỉ là người yêu bình thường nữa, tuy vẫn còn đi học nhưng chỉ cần họ kiên định thì việc tiến vào giai đoạn mới cũng không phải là không được.
Cố Chi Thu bắt đầu nhiệt tình đáp lại cô một cách khác thường. Kiều Lâm Lâm có cảm giác như anh muốn nuốt trọn lấy cô, lưỡi dần tê dại, thân thể cũng bắt đầu run rẩy, cuối cùng chỉ nghe tiếng rào rạt, cô được anh bế lên khỏi hồ nước, họ vừa hôn nhau vừa đi tới giường, để lại vệt nước dài quanh co dưới sàn nhà.