Editor: Kingofbattle.
"Tôi cảm thấy chúng ta phải cố gắng giành chiến thắng bằng mọi giá, chỉ có chiến thắng, cậu ta mới có cơ hội đi đoàn phim địa ngục, nói cách khác, ngay cả cơ hội tiến vào đoàn phim địa ngục cậu ta còn không có.
" Cao Phi nói với Anna.
"Đương nhiên thắng được là kết quả tốt nhất, thời gian quay phim hai giờ, tổng cộng 120 phút, nếu như phe toà soạn chúng ta muốn thắng, mỗi người trong số chúng ta ít nhất phải chống cự nổi 24 phút nghiêm hình tra tấn, nói cách khác, chúng ta càng sớm nói ra manh mối, bọn hắn sẽ tập hợp đủ manh mối càng nhanh, suy tính một phen, có thể nhanh chóng đoán ra ai là điệp viên ngầm.
" Anna trả lời Cao Phi.
"Nghiêm hình tra tấn! Chống cự thế nào?" Cô gái tri thức lắc đầu.
"Lần này năm người chúng ta là một đội, tất cả mọi người không chịu gánh vác, đến sau cùng chỉ còn một người điệp viên ngầm, nhất định là gánh không được.
" Anna lại thở dài.
"Em rất sợ hãi.
" Thiếu nữ Daisy nhỏ giọng nói.
Trầm mặc một hồi, Cao Phi đi đến dãy ghế sau xe buýt, thì thầm vào tai Lý Đằng lời gì đó.
Những người khác nghe không được, xem chừng hẳn là Cao Phi nói manh mối cho Lý Đằng.
Một lát sau, thiếu nữ Daisy cũng đứng dậy đi đến ghế sau xe buýt nói nhỏ Lý Đằng vài câu.
Cô gái tri thức không nmuốn nói cho Lý Đằng.
Cô gái kính râm Anna do dự trong chốc lát, cũng bước tới phía sau xe buýt.
"Bọn họ nói với anh cái gì?" Anna nhỏ giọng hỏi Lý Đằng.
"Cô nói cho tôi biết manh mối trước đã? Cô là kẻ nói dối sao?" Lý Đằng hỏi lại Anna.
"Tôi chỉ là muốn nhắc nhở anh vài câu, lời bọn họ nói chưa hẳn là sự thật.
Ở trong thế giới tàn khốc này, không có người nào là đáng giá tin tưởng, dù là anh đã cứu mạng ai, người đó cũng chưa chắc dùng mạng trả ơn.
" Anna tiến đến bên tai Lý Đằng nói nhỏ vài câu, sau đó trở về.
! !
Nửa giờ sau, xe buýt đã tới hiện trường quay phim.
Mọi người cũng không có trực tiếp diễn xuất, mà là tiến vào phòng hóa trang gần trường quay.
Bộ phim này này chính là phim thời dân quốc, mặc dù là vai quần chúng, nhưng cần trang điểm mới có thể chính thức bắt đầu quay phim.
Mỗi vai quần chúng đều được bố trí phòng hóa trang cùng thợ trang điểm.
Thợ trang điểm thành phố điện ảnh đều là chuyên gia, tốc độ trang điểm rất nhanh, hiệu quả trang điểm lại tốt.
Sau khi hoá trang xong, có người phụ trách trang phục đưa bọn họ đến phòng thay đồ, lại để cho mỗi diễn viên lựa chọn trang phục thời dân quốc.
Thay trang phục xong, tất cả diễn viên đều bước ra khỏi phòng thay đồ, khi nhìn thấy những người khác cũng không nhịn được mà thán phuc.
"Quá đẹp trai rồi! nếu nói Đường Nạp ca ca không phải điệp viên ngầm, em cũng không tin.
" Thiếu nữ Daisy lộ ra sắc mặt mê trai.
"Quả nhiên người đẹp vì lụa! ! Lúc trước không cảm thấy hắn đẹp bao nhiêu, vừa hoá trang xong, ăn mặc quần áo chỉnh tề, rất giống đại soái ca ngọc thụ lâm phong thời dân quốc, còn có ai ngoài cậu ta xứng đóng vai điệp viên ngầm nữa chứ?" Cô gái tri thức cũng cảm thán.
"Tôi không phải điệp viên ngầm, đừng có bán đứng tôi.
" Lý Đằng lộ vẻ bất đắc dĩ.
"Các người chỉ thấy cậu ta đẹp trai, ngó qua mà xem Anna này, quả thực đẹp ngây người.
Quần áo của Đường Nạp cùng Anna rất hợp, hai người bọn họ đứng chung một chỗ, quá là đẹp, quả thực chính là một tờ áp-phích quảng cáo phim dân quốc nổi bật.
" Cao Phi liếc nhìn Anna rồi nói với mọi người.
"Đi! " Anna trợn mắt nhìn Cao Phi.
"Chụp áp-phích không có ý nghĩa, kỳ thật có thể cân nhắc cho bọn họ diễn một cảnh hôn nhau, hay là sắc giới gì đó, ha ha.
" Elsa cười ph óng đãng nói.
"Nhanh đi xin đạo diễn.
" Cao Phi đẩy Lý Đằng.
"Cái kia không được thưởng điểm, không có điểm tôi đi diễn làm quái gì? Để cô ta chiếm tiện nghi! ? Nghĩ ra loại chủ ý này, anh có phải bị ngốc hay không?" Lý Đằng dùng sức lắc đầu.
Anna muốn đập đầu vào tường.
Tiếng cười to cũng không thể che dấu khủng hoảng trong lòng mọi người.
Lập tức sẽ bị nghiêm hình tra tấn, cũng không biết sẽ diễn tới trình độ nào.
! !
Kế tiếp, nhóm diễn viên trang điểm xong, họ bị nhân viên công tác mang vào chỗ quay phim.
Vừa tiến vào trường quay, tất cả mọi người có chút ngây dại.
Toà nhà cũ kỹ bên đường, người đi đường xung quanh, xe kéo tay, mũ rộng vành, hoàng mã quái! !
(hoàng mã quái: trang phục quân lính thời thanh)
Thậm chí còn có cảnh sát tuần tra bên đường, quân lính thì đi loạn khắp nơi chẳng ngay hàng thẳng lối, còn có mấy đứa nhóc bán báo.
Đập vào mặt là khí tức dân quốc.
Quả là chất chơi, chuyên nghiệp, bố trí rất tinh xảo.
Một đứa nhỏ chạy tới bán báo, Elsa nói với nó mấy câu, bởi vì không có mua báo, đứa nhỏ chỉ đáp lấy lệ vài câu, sau đó bỏ chạy chỗ khác.
Lý Đằng hết nhìn trái lại nhìn phải, muốn nhìn xem bên đường có bán đồ ăn hay không, bánh bao hay màn thầu gì cũng được.
Đáng tiếc không có.
Có nên chui vào hẻm tìm hay không?
"Chú ý hình tượng!" Giọng nói của đạo diễn truyền vào tai Lý Đằng.
Lý Đằng chỉ đành đứng thẳng, bỏ qua ý định tìm đồ ăn.
"Chúng ta là vai quần chúng, những người này tính toán cái gì? " Cô gái tri thức Elsa nói với mọi người bên cạnh.
"Bọn họ là nhân viên trường quay.
" Anna trả lời Elsa.
"Được rồi, chỉ có thể như vậy.
" Elsa nhẹ gật đầu.
Rời đi chưa được mấy phút, năm người đã đến bên ngoài một toà nhà kiểu tây phương.
Bên trên toà nhà này, có treo một tấm bảng "toà báo Hồng Tinh".
Dưới sự chỉ thị của đạo diễn, năm người tiến vào toà nhà kiểu tây phương, đi tới lầu ba tiến vào ban biên tập.
Ở trong ban biên tập có rất nhiều nhân viên công tác, mỗi người đều vội vàng làm việc, có người gọi điện thoại, có người múa bút thành văn, còn có một vài người đang trò chuyện gì đó, nói toàn tin tức thời đại dân quốc, giống như đang hoà nhập vào thế giới đó.
Năm người nghe được lệnh đạo diễn, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, mỗi người đều tiến vào bàn làm việc của mình, sau đó nghe lệnh đạo diễn, tách ra mà làm việc.
Bàn làm việc của Đường Nạp đối diện với Anna, một vị nhân viên công tác ngồi gần đó, là một đại tỷ hơn 30 tuổi mở miệng nói ngày kết hôn của bọn họ.
Lúc đầu Anna có chút hoảng hốt, sau đó mới trả lời vị đại tỷ kia, nói ngày kết hôn là mùng 1 tháng sau.
Lý Đằng có chút kỳ quái liếc nhìn Anna, kết quả ăn trọn một cái liếc xéo.
"Phải đối xử tốt với nàng! ! Bằng không thì bọn tôi sẽ không tha cho cậu.
" Lúc đại tỷ rời đi, ánh mắt mập mờ cảnh cáo Lý Đằng.
"Xin yên tâm, tôi sẽ dùng sinh mạng bảo vệ nàng.
" Lý Đằng nghe thấy lời thoại của đạo diễn, đương nhiên chỉ có thể nói theo.
"Hừ!" Anna không biết là do Đường Nạp, hay là do Lý Đằng.
Hai phút sau, Hoàng Tấn cũng bước vào ban biên tập.
Hắn đeo một cặp kiếng gọng vàng, ăn mặc âu phục, mái tóc được chải sáng loáng, một bộ hào hoa phong nhã.
Sau khi bước vào, Hoàng Tấn mỉm cười gật đầu chào mọi người, kết quả nhận được chỉ toàn là trợn mắt.
Lý Đằng không để ý Hoàng Tấn.
Lý Đằng đang rất bận rộng, lục tung tất ngăn kéo cùng hộc tủ bàn làm việc trước mặt.
"Đi làm không mang theo đồ ăn, chẳng lẽ không biết đói?"
Lý Đằng cảm thấy không thoải mái.
! !
Dưới lầu ban biên tập truyền đến tiếng ồn ào.
Nửa phút sau, thang lầu bị giẫm đạp ầm ầm.
Phùng Đại Hải với mái tóc rẽ ngôi, dẫn theo Đỗ Khánh, còn có một đội quân lính hơn mười người xông vào lầu ba.
"Bắt người theo danh sách cho tôi!" Phùng Đại Hải ra lệnh một tiếng.
Đỗ Khánh cầm theo một đống lệnh bắt người, phát cho đống cảnh binh, hai người bọn họ chia ra hai tổ, cầm lấy từng lệnh bắt người, bắt toàn bộ sáu người Anna, Elsa, Đường Nạp, Cao Phi, Micky, Daisy.
Không thể phản kháng.
Đám quân cảnh này do nhân viên công tác diễn vai, có súng, bị nhân viên công tác giết thì không thể tiến vào hình thức địa ngục, đều là trực tiếp bị nốc-ao.
Thứ hai, đạo diễn đã dặn dò không thể phản kháng.
Sáu gã biên tập dựa theo lời thoại trong kịch bản mà lên tiếng, nhưng cuối cùng vẫn bị quân cảnh bắt trói hai tay, dẫn ra ngoài toà lầu kiểu tây, áp giải lên một chiếc xe buýt bên đường.
Người đi bên đường, đứa trẻ bán báo cũng tò mò liếc nhìn.
Lúc này mọi người mới ý thức được, lúc diễn theo kịch bản, không phải anh muốn tự bạo liền tự bạo, lúc nào bị ép đến đường chết, lợi dụng cơ chế bảo hộ người mới phải dựa theo kịch bản, muốn tìm cơ hội g iết chết Phùng Đại Hải còn khó hơn lên trời, đầu tiên là đám quân cảnh này đã là không qua khỏi.
Càng đừng nhắc tới Phùng Đại Hải đã sớm có phòng bị, vừa vào đã bắt bọn họ trói gô.
Đặc biệt là công hội Ngân Lang đã điểm mặt Lý Đằng, càng được Phùng Đại Hải chiếu cố đặc biệt, bị quân cảnh trói gô như cái bánh chèo, hai chân hai tay đều không thể động đậy, hơn nữa toàn bộ hành trình cũng không được cởi bỏ.
Không có nắm giữ kịch bản, người mới chính là thịt cá trên thớt, chỉ có thể mặc cho người giết.
Kế tiếp đã không còn gì để nói, sáu gã biên tập bị áp giải trực tiếp tới một căn phòng tra khảo.
Một căn phòng trống rất lớn.
Tràng diễn xuất này, chính thức bắt đầu.