Chiến Long Vô Song

Chương 1226



Chương 1226:

 

Lôi Long nhếch miệng: “Tên kia, mới nói xong, bây giờ anh là đối thủ của tôi.”

 

Điển Chử trầm mặt xuống: “Vậy đi chết đi!”

 

Điển Chử nói xong, giơ tay đánh một quyền về phía Lôi Long.

 

Bùm!

 

Nắm đắm của cả hai va vào nhau dữ dội.

 

Một quyền này lại cân sức ngang tài, không phân được thắng bại.

 

Điển Chử khẽ cau mày, tuy rằng chỉ dùng 50% sức mạnh cho cú đấm này, nhưng ước chừng Lôi Long cũng không bộc lộ hết sức mạnh của mình, đối thủ lần này có chút năng lực.

 

Lôi Long cũng có chút kinh ngạc nhìn Điển Chử: “Chậc chậc chậc, thực lực tốt cũng tốt đáy, tiếp nào.”

 

Điển Chử khit mũi, lại chiến đấu với tên Lôi Long kia, cả hai tung chiêu như mưa to gió lớn, điên cuồng phân cao thấp.

 

Bên kia, Xà Vương đảo mắt nhìn toàn thân Tần Tước, khặc khặc cười nói: “Cô gái, chúng ta chơi một chút nào.”

 

Ánh mắt Tần Tước lạnh lùng: “Ngày thường một chiêu là tôi đã giết chết được một người, nhưng đối với anh, tôi có thể từ bỏ phong cách cũ, thay vào đó từ từ giết chết anh!”

 

Âm ầm ầm!

 

Vương Xà chủ động tấn công Tần Tước, hắn cực nhanh, một bước đã đến gần Tần Tước, sau đó giơ tay sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của cô.

 

Tần Tước hơi ngả người về phía sau, tránh khỏi tay đối phương, đồng thời tung ra một cú đá, đập mạnh vào đầu người nọ.

 

Vương Xà không ngờ phản ứng của Tần Tước lại nhanh như vậy, càng không nghĩ đến chuyện Tần Tước phản kích nhanh như thế.

 

Vội vàng không kịp chuẩn bị!

 

Đùng!

 

Một bên đầu đã bị một đòn tấn công nặng nề của Tần Tước giáng xuống, khiến hắn lảo đảo vài bước, đầu ong ong ầm ầm, suýt nữa ngắt xỉu tại chỗ.

 

Tần Tước chế nhạo: “Ha ha, có tí bản lãnh, đầu ong ong lên rồi phải không?”

 

Bùm!

 

Một cơn lửa giận trong nháy mắt từ đáy lòng Vương Xà nồi lên, xông thẳng lên trán hắn ta.

 

Tên kia hoàn toàn bị kích thích.

 

Đôi mắt cũng trở nên lạnh lùng lạ thường, giống như một con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào con mùi.

 

“Con đàn bà kia, cô thành công chọc điên tôi rồi đáy, chắc chắn kết cục của cô không tốt đẹp gì đâu.”

 

Sau khi nói xong, hắn cũng không còn lỗ mãng, cũng không còn chút dè dặt nào, đầu gối hơi ngồi xổm xuống, sau đó chân đột nhiên phát lực, toàn thân như lò xo, phóng về phía Tần Tước, giơ tay lên, đánh một quyền về phía cô.

 

“Con đàn bà kia, chịu chết đi!”

 

Tần Tước đứng thẳng một chân, rồi dùng chân phải đá ra, long trời lở đất.

 

Đùng.

 

Một cước này của Tàn Tước đập thẳng vào ngực Vương Xà, Vương Xà bị đá văng ra ngoài, đập mạnh vào cột nhà trong sảnh, rồi lại nặng nề rơi xuống đất.

 

Tần Tước lạnh lùng nói: “Đã nói rồi, tôi quen một chiêu ăn ngay, nhưng vì anh, tôi bằng lòng thay đổi đó.”

 

Vương Xà như một con thú bị thương, vùng vẫy từ dưới đất lên, vồ lấy Tần Tước càng dữ dội hơn.

 

Tần Tước không hề tỏ ra sợ hãi, sải bước lên nghênh chiến, thêm vài chiêu lại hất văng Vương Xà ra xa.

 

Ngay tại lúc đó!

 

Đám cao thủ của Long Xà Doanh cũng lần lượt xông về phía Trần Ninh.

 

Sắc mặt Tân Tước cùng Đồng Kha không khỏi có chút hơi đổi, lộ ra vẻ hoảng sợ.

 

Trần Ninh vẫn bình tĩnh, tuy vết thương chưa lành, cũng không ở trạng thái đỉnh cao, nhưng cũng quá đủ để đối phó với đám người trước mặt.

 

“Thiên Bảo, chú ý bảo hộ Thiếu phu nhân cùng Đồng tiểu thư!”

 

Vừa nói, Trần Ninh vừa tùy ý hất tàn thuốc ra khỏi tay, đứng dậy.

 

Tàn thuốc anh gạt ra tạo ra tiếng động trong gió, bay về phía một tên cao thủ Long Xà Doanh chuẩn bị xông đến.

 

Bùm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.