Điễn Chử liếc nhìn Trần Ninh, anh có thể thấy rằng sâu thẳm trong trái tim Trần Ninh, anh vẫn nhớ mối quan hệ cha con với Trần Hùng.
Nếu không, việc Trần Ninh đối phó với Trần gia chỉ là chuyện trong phút chốc.
Chứ có cần đợi đến phiên Trần gia gây ra máy chuyện ruồi bu như vậy là chỉ.
Trần Ninh vẫn luôn cho Trần gia cơ hội và cho Trần Hùng cơ hội.
Thật đáng tiếc khi Trần Hùng cứ chập mê bắt ngộ, cuối cùng có kết cục như thế này.
Điển Chử nhìn Trần Ninh đang mặc bộ đồ thiếu soái.
Bóng lưng hiện lên vẻ mệt mỏi.
Cậu trầm giọng nói: “Thiếu soái, đã đêm khuya rồi.”
“Trên núi gió lớn, chúng ta về đi, đừng để thiếu phu nhân lo lắng.”
Vừa nhắc đến Tống Sính Đình, ánh mắt lãnh đạm của Trần Ninh trở nên ấm áp.
Trên mặt anh lộ ra một nụ cười.
Anh nhẹ nhàng nói: “Ừ, đã đến lúc về nhà.
Không nên để người nhà lo lắng, đi thôi!”
Khi Trần Ninh trở về nhà họ Dương ở thành phố Thượng Hàng, Tống Sính Đình đang rất sốt ruột vì không thể liên lạc được với anh!
Tống Sính Đình rất lo Trần Ninh gặp chuyện.
Khi thấy Trần Ninh trở về, cô đã an tâm hon.
Cô chạy ra đón và trách móc nói: “Anh đi đâu rồi, điện thoại cũng không nghe.
Làm em với bố mẹ lo lắng cho anh.”
Trần Ninh cười nói: “Anh đến thăm một người bạn ở thành phố Thượng Hàng.
Nói chuyện đến nỗi anh quên mát thời gian.
Cũng không biết là điện thoại đã tắt.”
Tống Sính Đình liếc nhìn Trần Ninh.
Cô giận dỗi nói: “Lớn già đầu rồi, còn giống như một đứa trẻ, chơi đến nỗi quên thời gian.”
“Mà này, anh ăn cơm chưa? Bà nôi kêu nhà bếp hâm đồ ăn cho anh đó!”
Trần Ninh nghe xong liền cảm thấy đói bụng, cười nói: “Anh còn chưa ăn.”
Tống Sính Đình ngọt ngào nói: “Vậy thì anh ăn chung với eml”
Đôi vợ chồng trẻ cùng ăn cơm trong nhà hàng.
Họ hướng mắt về phía nhau, tình cảm sâu đậm.
Ngày hôm sau, gia đình Trần Ninh tạm biệt nhà họ Dương và trở về Trung Hải.
Tin tức về vụ tai nạn của Trần Hùng cũng truyền đến phía bắc.
Phu nhân Hải Tâm nghe tin Trần Hùng bị tai nạn.
Ông trở thành người thực vật và mê man bắt tỉnh.
Bà vừa ngạc nhiên vừa vui sướng!
Ngạc nhiên là vì, Trần Hùng đã dẫn theo thuộc hạ Trần gia và chỉ rất nhiều tiền để mời nhóm lính đánh thuê.
Nhưng vẫn không tiêu diệt được Trần Ninh.
Vui sướng là vì, Trần Hùng đã trở thành người thực vật.
Vậy là Trần gia như con rồng mắt đầu, từ nay sẽ đến lượt bà ta làm chủ.
Tập đoàn Hùng Đại của Trần gia có tổng tài sản hơn một nghìn tỷ.
Lúc đầu, bà Hải Tâm đã cố gắng quyến rũ Trần Hùng, dùng nhiều thủ đoạn khác nhau thay đổi Trần Hùng.
Tìm mọi cách để ép Trần Hùng bỏ vợ con, sau đó gả vào Trần gia.
Mục tiêu của bà ta chính là doanh nghiệp lớn của Trần gia.
Khi nhận được tin báo về tai nạn của Trần Hùng, bà Hải Tâm nén lại niềm vui trong lòng mà hỏi quản gia Vương Phúc: “Lão gia đã trở thành người thực vật sao?”
Vương Phúc gượng cười nói: “Đúng vậy, bác sĩ ở bệnh viện Nhân dân số 1 Đông Hải nói rằng lão gia đã bị thương ở phía sau đầu và bát tỉnh.
Hiện giờ trở thành người thực vật, cơ hội tỉnh lại gần như bằng không.”
“Thưa bà, Trần gia từ nay sẽ chỉ dựa vào bà rồi.
Từ nay bà sẽ là chủ nhân của Trần gia chúng tôi!”
Một sự vui mừng lóe lên trong mắt bà Hải Tâm.
Bà giả vờ thở dài nói: “Haiz, lão gia có chuyện, tôi chỉ có thể kiên cường gánh vác gia đình này thôi.”
“Mà này, lần này lão gia mang theo rất nhiều thuộc hạ, còn mời đoàn lính đánh thuê đến trợ giúp.
Làm sao lại có chuyện vậy?”
Vương Phúc cũng tỏ ra khó hiểu nói: “Chuyện lão gia tại sao xảy ra chuyện.
Tôi dò la hết rồi những vẫn không có được chút tin tức.”
“Băng nhóm do chủ nhân mang theo không ai trở về, toàn bộ đều bặt vô âm tín.”
“Ngay cả nhóm lính đánh thuê nước ngoài của Hades cũng không có tin tức.”
Bà Hải Tâm nghi ngờ: “Có chuyện gì vậy?”
Vương Phúc do dự rồi nói: “Tiểu nhân không biết, nhưng tiểu nhân nghe nói lính đánh thuê được gọi là tay sai của tiền.
Họ làm những việc đều vì tiền.”
“Tiểu nhân nghỉ ngờ, chẳng lẽ bởi vì nhóm lính đánh thuê hung ác của Hades có xung đột với lão gia.
Nên bọn chúng trực tiếp ra tay hại lão gia rồi bỏ chạy?”
Hải Tâm nhíu mày: “Có thể sao?”
Vương Phủ cười khổ: “Thưa phu nhân, bà cũng biết tính khí thất thường và cáu kỉnh của lão gia mà.
Vả lại lính đánh thuê của Hades cũng đâu có hiền lành gì.
Nếu hai bên bất đồng, không thể khống chế là chuyện rất bình thường.”
Cô Hải Tâm gật đầu: “Thôi, ông tiếp tục phái người đi điều tra nguyên nhân tai nạn của lão gia xem.”
“Ngoài ra, ông cũng phái người chú ý kỹ Trần Ninh nhất cử nhất động.
Tên khốn ấy ngày nào còn sống, đối với ta mỗi ngày đều ẩn chứa nguy hiểm.”
Vương Phúc nói ngay: “Vâng, thưa phu nhân!”
Sau khi Vương Phúc đi ra, trong phòng làm việc chỉ còn lại bà Hải Tâm.
Bà ta lần nữa không kìm chế được hứng thú, lấy điện thoại di động ra gọi cho người tình ngầm Long Tại Điền.
Bà ta phấn khích nói: “Anh yêu ơi, ông già Trần Hùng gặp tai nạn đã thành người thực vật rồi.
Từ nay, ngành công nghiệp nghìn tỷ của nhà Trần sẽ giao cho em.”
Long Tại Điền là con trai của Long gia ở Ký Châu, anh chàng này là một công tử ăn chơi điển hình.
Ÿ vào sự giàu có và quyền lực của gia đình, hắn ta luôn hoành hành bá đạo ở thành phố Ký Châu.
Còn Long Tại Điền, cũng giống như Tào Tháo thời xưa, hắn có một sở thích độc đáo là không quan tâm lắm đến con gái còn trong trắng mà đặc biệt thích những thiếu phụ quyến rũ.
Những thiếu phụ càng xinh đẹp, xuất thân càng không đơn giản thì hắn ta càng thích.
Gã này đã cặp kè với rất nhiều cô vợ trẻ và thậm chí là tình nhân của bà chủ gia đình giàu có ở Ký Châu!
Và hắn và bà Hải Tâm đã duy trì mối quan hệ tình nhân ngầm này trong một thời gian dài.
Long Tại Điền đang uống rượu hoa với một nhóm thế giới ngầm ở Ký Châu thì nhận được cuộc gọi từ bà Hải Tâm.
Có một biểu cảm xuất thần hiện lên trong mắt hắn ta.
Hắn ta lập tức rời khỏi hộp đêm và bước đến chỗ không người.
Hắn ngạc nhiên thích thú: “Cái gì, em nói khối tài sản nghìn tỷ của Trần gia đều do em làm chủ rồi sao?”
Bà Hải Tâm cười và nói: “Đúng vậy, sau này em sẽ là một nữ tỷ phú tương lai.”
“Tiểu oan gia, anh vui không nè?”
Long Tại Điền tràn đầy hưng phấn: “Ha ha, sau này anh sẽ không cần phải vất vả để hầu hạ phu nhân nữa.
Sau này chỉ cần dựa vào ánh hào quang của phu nhân là cũng có thể vinh hoa phú quý, cả đời không cần lo.”
Bà Hải Tâm cười nói: “Em có khối tài sản hàng nghìn tỷ này rồi, đương nhiên là không thiếu phần anh.”
“Nhưng bây giờ em có một chuyện muốn anh giúp.”
Long Tại Điền hăng hái: “Có chuyện gì, phu nhân đừng ngại ra lệnh.”
Bà Hải Tâm trở nên nghiêm túc và nói, “Ông già Trần Hùng đã trở thành người thực vật rồi.
Nhưng còn con trai của vợ của ông ta – Trần Ninh vẫn còn sống.”
– “Vả lại, Trần Ninh thời gian này đang gây rắc rối với Trần gia.
Em sợ Trần Ninh khi biết ông già gặp chuyện, sẽ đến để tranh giành tài sản của gia đình.”
Nghe vậy, Long Tại Điền nheo mắt: “Phu Nhân Hải Tâm, em muốn tôi giúp xử lý Trần Ninh sao?”
Bà Hải Tâm nói: “Đúng vậy, Trần Ninh còn sống một ngày thì em sẽ không thể yên tâm.
Hiện khối tài sản tiền tỷ vẫn có thể thay đổi”.
“Em muốn anh giết hắn bằng mọi cách!”
Long Tại Điền nhếch miệng lên: “Được rồi, Trần Ninh này để anh xử lý.
Anh cam đoan sẽ khiến hắn bốc hơi.”
Bà Haixin cười nói: “Anh yêu, em sẽ chờ tin vui của anh.”
Long Tại Điền cúp điện thoại, đắc ý quay lại hộp đêm.
Tại hộp đêm, vài đại ca thế giới ngầm của thành phố Ký Châu, nhìn thấy Long Tại Điền trả lời điện thoại với dáng vẻ tràn đầy khí thế.
Bọn họ tò mò hỏi: “Long thiếu gia, thiếu phu nhân nhà giàu nào đang hẹn hò với anh vậy? Thấy anh trả lời cuộc gọi xong, liền hưng phần hẳn lên.”
Long Tại Điền nheo mắt tự mãn nói: “Các anh nhìn hạn hẹp thế, đàn ông sao có thể dồn hét tâm trí cho đàn bà chứ?”
“Tôi đi phía Nam làm chút chuyện.
Đợi tôi từ đó trở về, máy người không gần gọi tôi là Long thiếu nữa, gọi tôi là Long gia nhé!”