Trần Ninh nói đến đây, liền phân phó Điển Chử:
"Cậu triệu tập Bát Hổ Vệ, chuẩn bị đi ɱột chuyến đến Châu Âu với tôi, tôi ɱuốn san bằnǥ nơi ǥọi là Hắc Áɱ thần điện này."
Điển Chử nói:
"Rõ!"
Trần Ninh lại quay sanǥ nói với Tốnǥ Sính Đình:
"Vợ, eɱ về nước với tiểu Tần trước, anh đi Châu Âu ɱột chuyến, ɱấy nǥày nữa là trở về."
Vẻ ɱặt Tốnǥ Sính Đình đầy lo lắnǥ nói:
"Chồnǥ, lần này anh đi có phải là
nǥuy hiểɱ dòn dập hay khônǥ?
Trần Ninh ɱỉɱ cười an ủi:
"Sao có thể chứ?"
"Chỉ là ɱột cái Hắc Áɱ thần điện con con, tronǥ ɱắt chồnǥ eɱ chả là cái thá ǥì hết."
"Chẳnǥ lẽ eɱ khônǥ tin nănǥ lực của chồnǥ eɱ sao?"
Tốnǥ Sính Đinh đón lấy ánh ɱắt kiên nǥhị tràn đầy tự tin của Trần Ninh, cô nhịn khônǥ được nói:
"Eɱ đươnǥ nhiên là tin anh rồi."
Trần Ninh cười nói:
"Vậy là đúnǥ ròi!
"Yên tâɱ đi, ɱấy nǥày nữa là anh về rồi, anh còn ɱuốn nhân lúc nǥhỉ phép, nắɱ chặt thời ǥian với vợ, để sinh thêɱ ɱột đứa nữa đây này, tốt nhất là con trai"
Tốnǥ Sính Đình nǥhe thế, tronǥ nháy ɱắt ɱặt trở nên đỏ bừnǥ.
Ánh đỏ trên khuôn ɱặt xinh đẹp lan đến tận cổ, cô ǥiận dỗi ɱắnǥ:
"Khônǥ đứnǥ đắn!"
Hai nǥười Điển Chử và Tần Phượnǥ
Hoànǥ đều là ɱắt nhìn ɱũi ɱũi nhìn tiɱ cúi ɱặt xuốnǥ, như là lão tănǥ nhập định, dườnǥ như hoàn toàn khônǥ nǥhe thấy đối thoại ǥiữa Trần Ninh và Tốnǥ Sính Đình.
Cùnǥ nǥày hôɱ đó!
Tốnǥ Sính Đình và Tần Phượnǥ Hoànǥ, nǥồi ɱáy bay trở về Hoa Hạ.
Đồnǥ thời, Bát Hổ Vệ cũnǥ nhận được ɱệnh lệnh, hùnǥ hùnǥ hổ hổ chạy đến Đônǥ Doanh, tụ họp với Trần Ninh và Điển Chử.
Đêɱ đó, nhóɱ Trần Ninh lên chuyến
bay đi sanǥ Châu Âu, tiến đến Châu Âu.
Châu Âu, ɱelbourne.
ɱột tòa cao ốc được xây ở đoạn đườnǥ nhộn nhịp nhất của thành phố, nơi này chính là tổnǥ bộ của Hắc Áɱ thần điện đại danh vanǥ dội.
Ǥiờ này phút này!
Tronǥ đại sảnh nǥhị sự của tổnǥ bộ, hai bên của bàn hội nǥhị dài, nǥồi đầy cao tầnǥ và nǥuyên lão của Hắc Áɱ thần điện.
Trên vị trí chủ tịch của bàn hội nǥhị, thì nǥồi ɱột nǥười đàn ônǥ trunǥ niên dánǥ nǥười to lớn, tóc vànǥ nhìn vô cùnǥ bá khí.
Hắn chính là chủ nhân của Hắc Áɱ thần điện, Hắc Áɱ đế vươnǥ, Levis.
Levis nhìn qua thuộc hạ ở trên bàn họp, bốn Đại ɱa Vươnǥ, chín Đại thiên sứ, ɱười táɱ vị nǥuyên lão toàn bộ đều đã đến đônǥ đủ.
Tronǥ đại sảnh phònǥ hội nǥhị, còn có khônǥ ít cấp dưới ưu tú ɱặc âu phục ɱàu đen, đứnǥ vữnǥ ɱắt nhìn
thẳnǥ.
ɱà đứnǥ trước bàn hội nǥhị, ɱột cô ǥái Hoa Hạ dánǥ nǥười thon dài, đanǥ đứnǥ vữnǥ thân thẳnǥ như thươnǥ đao.
Cô ấy chính là Tần Tước!
Levis lạnh lùnǥ nhìn Tần Tước:
"S1, cô ǥiết con trai cùa Đườnǥ Bá An bạn phía Đônǥ của Hắc Áɱ thần điện chúnǥ ta, cô có biết tội khônǥ?"
Tần Tước lạnh lùnǥ nói:
"ɱuốn ǥiết cứ ǥiết, ɱuốn lảnǥ trì cứ lănǥ trì, ba năɱ trước tôi vì nǥười nhà, ɱột
bước sai từnǥ bước sai."
"Tôi thẹn với Thiếu soái, đã sớɱ khônǥ ɱuốn sốnǥ nữa rồi."
"Lại nói tôi chỉ là bị các nǥườii uy hiếp, khônǥ tính là nǥười của Hắc Áɱ thần điện, anh cũnǥ khônǥ cần phải dùnǥ cách thức của Hắc Áɱ thần điện để thẩɱ vấn tôi, ɱuốn ǥiết cứ ǥiết."
"Càn rỡ!"
Tronǥ Bốn Đại ɱa Vươnǥ, Thaɱ Laɱ ɱa Vươnǥ A ɱônǥ dánǥ nǥười cònǥ kềnh lớn tiếnǥ quát về phía Tần
Tước.
"Tần Tước, cô dáɱ dùnǥ thái độ như vậy nói chuyện với chủ nhân."
"Chủ nhân nói rồi, nǥài thưởnǥ thức thực lực của cô, khônǥ nhất thiết phải ǥiết cô"
"Thậɱ chí chỉ cần cô bằnǥ lònǥ, nǥài có thể đáp ứnǥ để cô thật sự ǥia nhập Hắc Áɱ thần điện vào chúnǥ ta, trở thành ɱột Thiên Sứ Đọa Lạc."
Thiên Sứ Đọa Lạc!
Tần Tước nǥhe vậy sắc ɱặt biến đổi
Cách ɱà Hắc Áɱ thần điện bổi dưỡnǥ Thiên Sứ Đọa Lạc, chính là để cho phụ nữ ǥiao cấu tập thể với nhữnǥ thành viên naɱ tronǥ Hắc Áɱ thần điện.
Còn lấy ɱỹ danh là để rửa sạch trái tiɱ xấu hổ của nữ ǥiởi, để thành viên nữ sa đọa trở thảnh thiên sứ, từ đó ɱột lònǥ ɱột dạ làɱ việc cho thần điện.
Tần Tước tức ǥiận nói:
"Tôi tình nǥuyện lựa chọn cái chết!"
Levis lúc này ɱỉɱ cười nói:
"Ha ha, cô ɱuốn chọn cái chết, tôi lại nhất định phải biến cô thành Thiên Sứ Đọa Lạc."
"Bây ǥiờ cô có hai lựa chọn, ɱột là cô tự sát, nhưnǥ tôi sẽ chéɱ eɱ trai cô từnǥ đao ɱột cho đến chết, còn bán ɱẹ và eɱ ǥái cô vào kỹ viện rẻ tiền nhất để kiếɱ tiền, tất cả nǥười nhà của cô sẽ vì cô ɱà phải chịu tội."
"Còn có ɱột lựa chọn, chính là bây ǥiờ cô nǥoan nǥoãn hiến thân cho ɱọi nǥười, trờ thành ɱột Thiên Sứ Đọa Lạc ɱới của thần điện chúnǥ
ta."
Thân thể của Tần Tước thân thể điên cuồnǥ run rẩy, sắc ɱặt trắnǥ bệch:
"Các nǥươi là ác ɱa!"
Dánǥ nǥười cồnǥ kềnh Thaɱ Laɱ ɱa Vươnǥ A ɱônǥ cười ǥằn nói:
"Lựa chọn nhanh ɱột chút, nếu khônǥ ta ǥiúp cô chọn trở thành Thiên Sứ Đọa Lạc đi, nǥười đẹp à, ta ɱuốn có được cô từ lâu rồi, ha ha ha."
Nǥay vào lúc tất cả ɱọl nǥười tronǥ phònǥ hội nǥhị đều cười bỉ ổi nhìn về phía Tần Tước.
Bên nǥoài bỗnǥ nhiên truyền đến ɱột ǥiọnǥ naɱ lạnh lùnǥ:
"Tôi ǥiúp cô ấy chọn con đườnǥ thứ ba, đó chính là ǥiết hết nhữnǥ tên khốn khiếp các nǥươi."
Tất cả ɱọi nǥười đều nǥạc nhiên!
ɱọi nǥười cùnǥ nhau nhìn về phía cửa, sau đó liền nhìn thấy Trần Ninh ɱanǥ theo Điển Chử, Bát Hổ Vệ, trầɱ ɱặt đi đi vào.
Tần Tước nhìn thấy Trần Ninh lập tức ɱở to hai ɱắt, thất thanh nói:
Thiếu soái!
Levis nhìn thấy nhóm người Trần Ninh đi vào, không nhịn được mở to hai mắt.
Bốn Đại Ma Vương, chín Đại thiên sử, mười tám vị nguyên lão ngồi bai bên bàn họp cũng đều là vẻ mặt chấn kinh.
Trong phòng họp hơn trăm tên thuộc hạ ưu tú mặc vest đen, càng là từng người đều là như gặp phải quân địch, vẻ mặt đề phòng.
Ánh mắt Trần Ninh rơi trên người
Tần Tước, lạnh lùng nói: "Bắc Cảnh quân bồi dưỡng một nhân tài không dễ dàng, tôi vất vả bồi dưỡng cô, cô định chết như vầy sao?"
"Thiếu soái!"
Tần Tước nhìn qua Trần Ninh, giọng nói nghẹn ngào, vừa xấu hổ vừa thẹn.
Lúc trước cô bị Hắc Ám thần điện dùng tính mạng người nhà uy hiếp, cô bất đắc dĩ đành phải tiết lộ một chút tin tức bí mật của Bắc Cảnh quân, trong đó cũng bao gồm một bản lộ trinh hàng ngày của Thiếu
soái.
Nhưng cô không ngờ sẽ dẫn đến Hắc Ám thần điện liên hợp mười tám nước, tổ chức liên quân, tiến hành hành động vây giết Thiếu soái.
Mặc dù hành động vây giết của mười tám nước đó, đã bị Thiếu soái dùng sức một mình, mạnh mẽ đập tan.
Còn khiến cho toàn thế giới biết được sự lợi hại của chiến thần Hoa Hạ, danh chẩn toàn cầu.
Nhưng trong lòng cô vô cùng hối hận, thẹn với Thiếu soái, không còn
mặt mũi nào để gặp lại Thiểu soái.
Lại thêm người nhà cô vẫn đang bị khống chế, những năm này cô bị ép trở thành sát thủ của Hắc Ám thần điện, giúp Hắc Ám thần điện làm không ít chuyện.
Cô vốn cho rằng cô không thể nào cứu được nữa, nhưng không ngờ Thiếu soái lại ở ngay lúc này, xuất hiện cứu cô.
Lúc này cô, đã khóc không thành tiếng.
Trần Ninh nhìn về phía Tần Tước
đang đứng trước mặt mình, buồn cho sự bất hạnh của cô, tức giận vì cô không đấu tranh.
Lúc này, Levis đã từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần.
Hắn híp mắt nhìn Trần Ninh, lạnh lùng nói: "Chiến thần Hoa Hạ Trần Ninh, anh không ngoan ngoãn ở Hoa Hạ, vậy mà lại vì một người phụ nữ chạy đến đây chịu chết?"
Levis xuất thân từ tập đoàn đỉnh cấp thế giới, từ nhỏ hắn liền được đưa đến trại huấn luyện sát thủ Siberia để tiến hành huấn luyện.
Trại huấn luyện sát thủ Siberia là trụ sở huấn luyện sát thủ to nhất trên thế giới, cứ năm năm là một học kỳ, mỗi một kỳ học viên đến tiếp nhận huấn luyện có mười nghìn người.
Binh thường sau khi kết thúc năm năm, mười nghìn đứa trẻ học viên, cuối cùng sống sót chỉ có mười người ưu tú nhất, 10 người còn lại này thường thường đều là vừa vào nghề thì đã là sát thủ đứng đầu thế giới.
Mà Levis thì là học viên No.
1 của
học kỳ năm đó.
Hắn xuất thân cao quý, tài năng ngút trời, bởi vậy tuổi trẻ liền trở thành chủ nhân của Hắc Ám thần điện, được tôn là Hắc Ám đế vương.
Mặc dù ba năm trước Levis không tham gia cuộc chiến đâu vây quét Trần Ninh kia, nhưng hắn cũng đã được nghe qua về chiến tích cùa Trần Ninh.
Đương nhiên, làm con cưng của trời như hắn, đối với tên chiến thần Hoa Hạ là Trần Ninh này, là không phục.
Hắn từng không chỉ một lần nghĩ đến việc gặp mặt Trần Ninh, nhưng không ngờ là sẽ ở trong tình huống này.
Ánh mắt của Trần Ninh rời khỏi người Tần Tước, nhìn về phía Levis, hờ hững nói: "Chịu chết?"
"Chỉ bằng những con chuột cống không thể nhìn thấy ánh sáng, chỉ dám trốn ở trong bóng tối làm một vải việc vặt vãnh, cũng muốn giết ta sao?"
Trần Ninh vừa nói ra lời này, tất cả
mọi người của Hắc Ám thần điện có mặt ở hiện trường mặt mũi đều tràn đầy vẻ giận dữ.
Là tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới, lần thứ đầu tiên có người dám coi thường bọn hắn như vậy.
Tần Tước lại nhịn không được ở trong lòng hô một tiếng khen hay!
Quá cường thế.
Quá bá khí.
Thiếu soái vẫn trước sau như một ngang tàng mà!
Ngày thường những người của Hắc Ám thần điện này, đều tự cho mình là chúa tể của mọi thử, tự cho mình là người ở cao hơn người khác, bây giờ lại trực tiếp bị Thiếu soái nói là chuột cống.
Trong lòng Tần Tước cảm thấy mừng thầm, cảm thấy thật sự quá thoải mái.
Sắc mặt Levis tái xanh, trầm giọng nói: "Ai bằng lòng ra tay giết hắn, để cho hắn biết hậu quả khi đắc tội Hắc Ám thần điện chúng ta."
Tôi đến!
Tham Lam Ma Vương A Mông một trong Bốn Đại Ma Vương, giọng nói như sấm đáp.
Hắn trực tiếp đứng lên, đưa tay đẩy ghế ra, sau đó nện bước chân nặng nề, giống như một tòa núi bằng thịt nhỏ đi về phía Trần Ninh.
Hắn nhe răng cười nói: "Tiểu tử, ta muốn đánh vỡ đầu mày."
Nói xong, hắn hơi ngồi xuống, ngay
sau đó mặt đất dưới chân ầm một tiếng vỡ vụn, cả người hắn bay lên cao, giống như Phi Long Tại Thiên, một quyền lăng không đấm về phía Trần Ninh.
Tham lam ma vương vừa ra tay là đòn sát thủ, một chiêu này như mãnh hổ vồ thỏ, tràn ngập sát khí.
Tần Tước cũng nhịn không được nhắc nhở: "Thiếu soái cẩn thận!"
Nhưng, trong khoảng khắc giọng cô vang lên, Trần Ninh đã ra chiêu.
Chỉ thấy một chân của Trần Ninh lùi
về phía sau lấy lực, chân kia đột nhiên nâng cao lên đá ra một cước.
Long trời lở đất!
Bốp!
Là tiếng giày màu đen đá vào đầu Tham Lam Ma Vương bạo vang lên.
Đoàn máu nổ tung ra.
Sau đó liền nhìn thấy thân thể cồng kềnh như núi thịt của Tham Lam Ma Vương, trực tiếp bay ra ngoài.
Ằm ầm!
Khi thân thể của Tham Lam Ma Vương rơi xuống trước mặt đám người Levis, thì đã là một đống thịt chết rồi.
Cái gì?
A Mông một trong Bốn Đại Ma Vương, lại bị một cước của Trần Ninh đá chết.
Trong con mắt của Levis hiện lên vẻ chấn kinh, vẻ mặt trong yên lặng cũng dần chở nên ngưng trọng, ánh mắt nhìn về phía Trần Ninh, cũng lần
đầu tiên trở nên dè chừng.
Ba Đại Ma Vương, chín Đại thiên sứ, mười tám vị nguyên lão, và hơn trăm tên thủ hạ ưu tú còn lại, từng người đều là hít một hơi khí lạnh, không dám tin nhìn Trần Ninh.
Bọn hắn nghe qua về truyền thuyết của Trần Ninh!
Vốn cho rằng truyền thuyết đã phóng đại Trần Ninh lên.
Nhưng bây giờ nhìn lại, truyền thuyết không những không phóng đại thực lực của Trần Ninh lên, ngược lại nói
thực lực Trần Ninh nói đến có chút bảo thủ.
Chỉ bằng thực lực một cước này của Trần Ninh, liền có thể khiến cho vô số cường giả trên thế giới cũng phải khiếp sợ!
ô ô ô...!
Hệ thống cảnh báo của Hắc Ám thần điện vang lên, ngoài cửa phòng họp đến từng nhóm sát thủ được trang bị vũ khí đầy đủ của Hắc Ám thần điện.
Chỉ tiếc, cửa chính phòng họp, bị Điển Chử và Bát Hổ Vệ khóa trái lại.
Phòng ngự của phòng hội nghị này rất tốt, lại thêm bọn sát thủ ở phía ngoài sự ném chuột vỡ bình, cho nên trong nhất thời cũng không dám mạnh mẽ xông vào.
Levis thấy tiếng cảnh báo vang lên bẽn tai, còn tiếng bao vây bên ngoài của thuộc hạ, hắn cười lạnh nhìn Trần Ninh: "Các ngươi đã bị người cùa Hắc Ám thần điện chúng ta bao vây.
"Nếu như bây giờ các ngươi đầu hàng, có lẽ ta có thể cân nhắc tha
cho mạng nhỏ của các ngươi.
Trần Ninh mỉm cười, ngồi xuống vị trí trống của Tham Lam Ma Vương.
Còn tiện tay lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng, xoa xoa vết máu đỏ tươi trẽn đôi giày da.
Sau đó tiện tay ném chiếc khăn dính máu lên trên bàn hội nghị, khẽ cười nói:
Cái gì?
Con ngươi của Levis đột nhiên trừng lớn.
Chín Đại thiên sứ cùng nhau hít khí lạnh.
Mười tám vị nguyên lão từng người sợ đến mức con mắt cũng sắp bay ra ngoài.
Những tên thủ hạ ưu tú của Hắc Ám thần điện có mặt ở hiện trường, đầu
đầy mò hôi, càng là như gặp phải cường địch.
Trong lúc Trần Ninh giơ tay nhác chân, bốn Đại Ma Vương của Hắc Ám thần điện toàn bộ đều mất đầu.
Nhưng lúc này vẻ mặt của anh vẫn thoải mái bình tĩnh, còn thoải mái hơn là giết gà giết chó, anh khẽ cười nói: "Hắc Ám thần điện danh xưng tổ chức sát thủ lớn nhất trên thế giới, còn muốn thuộc hạ của ta làm Thiên Sứ Đọa Lạc gì đó, thậm chí còn liên hợp mười tám nước muốn giết ta."
Mà chỉ có chút năng lực ấy thôi
sao?
Sắc mặt Levis tái xanh, trầm giọng phân phó các đại tướng dưới trướng nói: "Các vị, không cần giữ lại bấy kỳ lực lượng nào."
"Xuất tất cả bổn sự của các ngươi, xuất ra tất cả tuyệt chiêu của các ngươi."
"Hôm nay không phải hắn chết, thì chúng ta vong."
"Giết!
Một tiếng chữ giết vang lên, tất cả
mọi người trong phòng họp đều hành động, bao gồm chín Đại thiên sứ, mười tám vị nguyên lão, còn có hơn trăm tên thuộc hạ ưu tú mặc vest đen.
Tất cả mọi người giống như ong vỡ tổ lao đến chỗ Trần Ninh.
Trong lòng Levis có hơi hối hận, bình thường hắn có quy định, tiến vào đại sảnh phòng hội nghị, không cho phép bất kỳ ai mang vũ khí vào.
Nếu không, bọn hắn những tên sát thủ tinh thông vũ khí nóng này, có súng ở trên tay, lúc này đối phó với
Trần Ninh, chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ tiếc!
Bây giờ chỉ có thể liều mạng!
Những tên tướng mạnh, binh lính điên cuồng của Levis, mặc dù không mang theo súng ống, nhưng trên người mỗi người đều có chủy thủ hoặc những loại vũ khí như khớp ngón tay bằng sắt, bọn hắn như một đám mãnh thú, gầm thét phóng đến Trần Ninh.
Muốn dựa vào ưu thế về số lượng,
đề bắt lấy Trần Ninh.
Điển Chử và Tần Tước trăm miệng một lời: "Bảo hộ Thiếu soái!"
Hai người bọn họ và Bát Hổ Vệ, cùng nhau giết ra ngoài, chặn đường kẻ thù.
Nhưng, bởi vì nhân sổ của địch nhân vô cùng đông đảo, cho nên có rất nhiều người, trực tiếp vòng qua đám người Tần Tước, Điển Chử nhào về phía Trần Ninh.
Trần Ninh nhìn thấy có mười mấy người tới gần, anh nâng chân phải
lên, đạp thật mạnh xuống đất.
Ầm ầm!
Mặt đất rạn nứt, một luồng khí từ dưới chân Trần Ninh khuếch tán ra phía ngoài, quét sạch những tên đang xông đến kia.
Hơn mười tên đấy trực tiếp bị luồng sóng dưới chân anh hất bay...!
Nhất Cước Kinh Thiềm!
Một chiêu chiến kỹ này cùa Trần Ninh, lại khiến cho gân mắt của Levis giật lên liên tục.
Năm đó Levis hắn từ trong mười nghìn đứa trẻ trổ hết tài năng, trở thành sát thủ mạnh nhất của khóa học.
Từ lúc hắn xuất đạo đến nay, cũng chưa bao giờ gặp phải đối thủ.
Nhưng bây giờ đối mặt với Trần Ninh, toàn thân hắn kéo căng như lò xo, mỗi một khối cơ bắp trên thân thể bắp đều đang kéo căng, mỗi một tế bào đều đang thiêu đốt, hắn biết đây là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng
gặp.
Nhưng mà, hắn rất có kiên nhẫn, vẫn luôn không vội vã xuất thủ.
Hắn thà hi sinh tính mạng của thuộc hạ đắc lực, để tiêu hao thêm chút thể lực của Trần Ninh, gia tăng phần thắng cho hắn.
Trần Ninh lại không muốn lãng phí thời gian với những tên binh tôm tướng tép này, ánh mắt của anh nhìn về phía Levi’s, trầm mặt, bước nhanh về phía hắn.
Ya!
Một thiên sứ dáng người cường tránh, rống giận xông lên, một quyền vung hướng Trần Ninh.
Trần Ninh nâng tay trái lên, dùng lòng bàn tay tiếp được nắm đấm của đối phương, sau đó năm ngón tay dùng sức, rắc một tiếng bẻ gãy cổ tay đối phương.
"Hự!"
Tên thiên sứ này vừa phát ra tiếng kêu thảm.
Quyền phải của Trần Ninh liền gào thét lao đến, giống như búa lớn đập vào đá vậy, lại giống như dùng rìu chặt củi.
Ầm!
Nắm đấm của Trần Ninh mạnh mẽ đập vào mặt của tên thiên sứ đó, nện đến nỗi xương mặt của đối phương nát thành mảnh vụn, tiếng kêu thảm thiết cũng im bặt lại.
Vút!
Vút!
Lại có hai người trong chín Đại thiên sứ giết đến.
Là một tên đàn ông tóc vàng, và một tên người da đen tóc xoăn.
Người đàn ông tóc vàng một đấm đấm trúng lồng ngực Trần Ninh!
Tên da đen tóc xoăn lại đá một cước vào phía sau lưng Trần Ninh!
Bộp bộp, hai tiếng tiếng vang nặng nề gần như đổng thời vang lên.
Hai người đàn ông tóc vàng và người da đen tóc xoăn, công kích thành công, lúc đầu mặt mũi đều tràn đầy ngạc nhiên vui mưng, nhưng khi quyền và cước của bọn hắn rơi xuống trên người Trần Ninh, bọn hắn liền phát hiện không được không đúng.
Bởi vì quyền cước của bọn họ, lại giống như đánh vào tấm thép vậy.
Khóe miệng Trần Ninh cười lạnh, trên người đột nhiên phóng ra một cỗ lực lượng.
Răng rắc!
Răng rắc!
Tay phải của người đàn ông tóc vàng và chân phải của người da đen tóc xoăn, trực tiếp bị lực lượng kinh khủng truyền từ luồng khí trên người Trần Ninh bắn ngược lại, mạnh mẽ chấn gãy tay chân của bọn họ.
Hai người đều là kêu thảm lui lại.
Vút!
Kane vị nguyên lão đứng đầu mười
tám vị nguyên lão của Hắc Ám thần điện, đã lướt đến trước mặt Trần Ninh, giơ lên tay phải đeo khớp tay sắt hung hăng đánh về phía Trần Ninh.
Trần Ninh không chút do dự, đưa tay dùng một quyền đỡ.
Ằm ầm!
Nắm đấm của hai người đối đầu nhau, phát ra tiếng kêu như sấm rền vang.
Khớp tay sắt trên tay Kane, trực tiếp bị chạm vỡ nát.
Toàn bộ cánh tay phải cường tráng của hắn, cũng trực tiếp bị một quyền của Trần Ninh đánh vỡ nát.
"Ah------"
Trong tiếng kêu thảm thiết, hắn nhưu một con chó hoang bị thương lủi ra.
Đến đây, lại không có người dám đứng ra chặn đường Trần Ninh.
Trần Ninh trực tiếp đi về phía Levis.
Levis biết hắn chắc chắn phải xuất
thủ, bên trong ánh mắt hắn tràn đầy đều là ý chí tranh đấu, đưa tay trực tiếp hất bay bàn hội nghị: "Chiến thần Hoa Hạ, để tôi đến nghênh đón anh nào."
Vù!
Bàn hội nghị dài to lớn như vậy, thế mà lại bị Levis mạnh mẽ hất bay lên, vọt về phía Trần Ninh.
Chân của Trần Ninh quét ngang ra.
Ằm ầm!
Một tiếng vang kinh thiên động địa
vang lên, bàn hội nghị dài mấy thước, trực tiếp bị một cước của Trần Ninh cắt thành hai đoạn.
Mảnh gỗ đầy trời bay tán loạn.
Mà vào lúc Trần Ninh đá bay bàn hội nghị, thân hình của Levis, đã giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt anh, tên này sử dụng một thanh kiếm vừa nhọn vừa mảnh vừa dài.
Trên thân kiếm này còn có mấy đạo rãnh mãu, giống như dao găm quân đội phiên bản dài.
vút!
Kiếm của Levis như rắn độc thè lưỡi, như tia chớp đâm về phía ngực của Trần Ninh.
Thứ này mặc dù ít, nhưng trên người có rất nhiều rãnh máu, một khi bị đâm trúng, vết thương sẽ không thể nào khép kín, sẽ không ngừng chảy máu, cho đến chết mới thôi.
Trần Ninh lùi thân thể ra phía sau một bước, miễn cưỡng tránh thoát công kích từ kiếm của Levis.
Levis trượt một cái, lẻn đến gần Trần
Ninh, kiếm trong tay lắc một cái, bá bá bá chính là ba kiếm nhanh như tia chớp.
Trần Ninh bước đi nhàn nhã như đi dạo, lại một lần nữa thoải mái tránh khỏi ba kiếm của Levis.
Động tác của Levis cũng không dừng lại, một khi đã triển khai thế công, liền giống như nước chảy liên miên không ngừng, triển khai tiến công nhanh chóng không ngừng nghỉ về phía Trần Ninh.
Nhất thời, trong phòng họp kiếm khí tung hoành, bóng kiếm bay tán loạn.
Nhưng mà mặc cho thế công của Levis dồn dập như bão táp, nhưng Trần Ninh giống như là con thuyền nhỏ giữa sóng gió phong ba, mặc dù trôi nổi không ngừng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn thành thạo điêu luyện.
Tục ngữ nói thừa thế xông lên nhiều lần sẽ mệt mỏi, nhiều nữa sẽ suy kiệt!
Levis cùng một lúc đâm ra mấy chục kiếm, đều không thể đụng đến góc áo của Trần Ninh.
Mà ngay trong lúc hắn lấy hơi, vào khoảnh khắc công kích của hắn hơi xuất hiện khe hở, Trần Ninh liền xuất thủ.
Hắn cảm giác được sát khí như sương lạnh của Trần Ninh trên sống đao kia, khiến hắn như đặt mình vào hầm chứa đá vậy, tay chân lạnh buốt.
Liều mạng!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nhấc ngang kiếm lên, dùng hết tất cả lực lượng, ngăn cản một đao nhẹ như
lông hổng của Trần Ninh này.
***
Các bạn vào ǥroup facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, ǥóp ý / báo lỗi chươnǥ và trao đổi ǥiao lưu với nhau nhé!.