Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 271: Không được lên





Mục Thiên Lam hét lên: "Em là vợ của anh, anh phải nghe lời em chứ không được nghe lời mẹ của em!” “Làm phản rồi, trời ơi con ơi là con!”

Ngô Tuệ Lan tát Mục Thiên Lam một cái. Nhưng tay của bà ta lại bị Tiêu Thanh nằm chặt lấy. “Con đã nói bao nhiều lần rồi, mẹ không được đánh Thiên

Lam, mẹ lại đánh cô ấy nữa hả? Không phải mẹ muốn con lên đánh võ sao, con đi. Mẹ cũng quản lý cái tay của mẹ cho tốt vào, nếu mà mẹ dám đánh Thiên Lam, thì mẹ đừng trách con đánh mẹ đấy!

Sau đó, anh hất tay Ngô Tuệ Lan ra và sải bước về phía sàn đầu. “Tiêu Thanh, anh quay lại Anh quay lại đi..."

Ngô Tuệ Lan đi thắng đến bịt miệng của Mục Thiên Lam lại, bà ta không cho phép cô kêu lên. Ngay sau đó, Tiêu Thanh đã trèo lên sàn đấu. "yeah! yeah! yeah!"


Mợ cả, mơ hai, bọn họ cũng vô cùng cao hứng.

Ngô Bội Nghi và Mạnh Hạo Nhiên đang quan sát bằng ống nhòm trong bóng tối, thậm chí họ còn đặc biệt hả hê khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Mạnh Hạo Nhiên bẩm một dãy số và nói: “Ông chủ Trương, ông đối người sang Big Mac, cho anh ta lên sàn đi. Ông nhất định phải giữ lại cái mạng của Tiêu Thanh ở trên sàn đấu cho tôi nhé."

Ông chủ Trương cúp máy và nhìn Tiêu Thanh với vẻ chế nhạo. “Anh chắc chắn muốn lên sân đấu để khiêu chiến chứ?" "Vàng, đúng vậy

Tiêu Thanh gật đầu. “Anh đã đánh võ bao giờ chưa?" “Tôi chưa" “Vậy thì làm sao anh dảm lên sàn đấu hả?" "Bị ép buộc, nhưng mà tất nhiên là tôi cũng tự tin” "Rat tot!"

Ông chủ Trương đứng lên nói: “Tôi rất ngưỡng mộ một người tự tin như anh. Bất kể thắng hay là thua, tôi đều sẽ cho anh sáu trăm triệu" “Được.” Tiêu Thanh nói: "Đưa hết sáu trăm triệu cho tôi. Đều thể chấp hết lên người của tôi đây "Tot!"

Ông chủ Trương cũng sảng khoái, ông ta để cho người dưới quyền của mình lấy sáu trăm triệu đánh cược cho Tiêu Thanh. Sau đó ông ta nói: "Nếu mà anh đã có tự tin như vậy, tôi phải đổi một võ sĩ của tôi để đầu với anh” “Robert, anh đi xuống, Big Mac, anh lên đây!”

Lời vừa mới được nói ra, người da đen trên sàn đấu quay người và nhảy khỏi sản đấu.

Ngay sau đó, một cánh cửa phía sau ông chủ Trương được mở ra, và một người đàn ông da trắng khỏe mạnh cao hai mét và ít nhất thì anh ta cũng phải nặng khoảng một trăm cần bước ra, mỗi bước đi của anh ta cảm giác như đều phát ra tiếng trống. “Ôi trời ơi!

Những người có mặt tại đó đều vô cùng sửng sốt, mắt họ như lồi ra ngoài khi nhìn thấy người đàn ông da trắng Big Mac này. mà!


Người này cũng quá là lực lưỡng rồi nhỉ! Thật quá là đáng sợ Cơ ngực này! Cơ bụng này! Cơ bắp tay này! Tưởng như là nó có thể nghiền nát tất cả các võ sĩ vậy!

Ứng ực

Ngô Tuệ Lan, Mục Thiên Lam, Mục An Phong, Mục An Minh và những người khác đều nuốt nước bọt, dường như họ còn đang nuốt luôn lưỡi của mình xuống dưới nữa.

Tiêu Thanh làm sao có thể chiến đấu với một võ sĩ cao lớn và mạnh mẽ đến như vậy chứ!

Chỉ với một quyền của anh ta đấm vào Tiêu Thanh là có thể thổi bay anh rồi phải không?

Ngay sau đó, dưới vô số ánh mắt kinh hãi, Big Mạc lên sản đầu năm lấy hàng rào bảo vệ, ống thép của tay lan can đã bị bẻ công đến gãy, anh ta làm động tác hạ ngón tay cái về phía Tiêu

Thanh, thần sắc anh ta cùng khinh thường. “Ôi trời ơi!”

Mọi người đều kinh sợ mà hét lên.

Chuyện này thật sự quá đáng sợ mà!

Không hổ là Big Mạc nhi “Tiêu Thanh, đừng đánh nữa. Đừng đánh nữa, anh mau xuống đi, chúng ta về nhà đi, em vừa cãi nhau với mẹ đó, em không cho anh đánh nữa!”


Mục Thiên Lam vô cùng sốc trước sự khủng bố của Big Mạc, cô kéo căng cổ họng hét lớn. Ông chủ Trương tức giận nói: "Cô cho rằng tiền của tôi dễ dàng có được như vậy sao? Cầm lấy tiền của tôi, các người phải đánh, không dám đánh thì tôi sẽ bảo tất cả các võ sĩ giảm chết anh ta!"

Thân thể mềm mại của Mục Thiên Lam run lên, cô khóc “Trả lại tiền cho ông, tôi sẽ cho ông thêm sáu trăm triệu nữa. Ông có thể cho phép chồng tôi xuống sàn đấu được không?" “Không đời nào!”

Ông chủ Trương mạnh miệng: "Cô có đưa cho tôi chục tỷ, thì anh ta cũng không thể xuống sàn đấu. Đây là quy tắc, không phải lấy tiền là có thể thay đổi được quy tắc!”

Đùa chút thôi, giết chết Tiêu Thanh thì có thể nhận được mấy trăm tỷ phần thưởng, làm sao ông ta có thể để cho Tiêu Thanh bước xuống sàn đầu chỉ vì chục tỷ được chứ? "Deu tai me!"

Mục Thiên Lam hét vào mặt Ngô Tuệ Lan: "Bảo mẹ không đặt cược thì mẹ cứ phải đặt cược cơ. Nếu thua thì dừng cuộc chơi. Nhưng mẹ cử nhất định phải đẩy Tiêu Thanh vào hố lửa. Nếu Tiêu Thanh có mệnh hệ gì, con sẽ hận mẹ mãi mãi.

Lần này Ngô Tuệ Lan không phát điên, ngược lại bà ta còn ân cần khuyên nhủ cô: “Con gái à, con đừng tức giận. Nếu mẹ biết ông chủ Trương này sẽ đổi người thành Big Mac, một người cường tráng đến như thế, thì mẹ sẽ không để cho Tiêu Thanh đi đấu võ đầu.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.