Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 423



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ngô Tuệ Lan giận dữ nói: "Đồ diễn viên không có tình người, Thẩm Hải Băng chỉ là một diễn viên, loại phụ nữ này trèo cao quá rồi, thậm chí còn cao hơn cả mẹ cô ta.

Sao con không yêu một cô gái phù hợp chẳng phải tốt hơn là đi yêu cô ta hả?
"Còn muốn cưới cô ta, con lấy cái gì để cưới cô ta? Đại học cũng chưa tốt nghiệp xong, còn cô ta thì sao? Là ngôi sao nổi tiếng, mỗi năm kiếm vài trăm tỷ, con còn vọng tưởng mà đi cầu hôn với cô ta?”
Mục An Phong ủy khuất nói: "Con chỉ thích cô ấy thôi, hơn nữa, anh rể hút thuốc lá loại rẻ nhất, cũng không tốn bao nhiêu tiền, chị có thể kiếm tiền, không phải con cũng được hưởng sao, con có gì mà không thể cầu hôn cô ấy?"
"Chờ đến lúc con tốt nghiệp rồi, con sẽ giúp chị làm ăn, lúc đó có thể kiếm tiền, không ít hơn cô ấy, hơn nữa con đối với cô ấy là thật lòng, sao con không thể cầu hôn chứ?"
Ngô Tuệ Lan nghe xong là muốn đánh Mục An Phong.



"Chị con kiếm tiền, là tiền của mẹ, không phải tiền của con!"
"Của mẹ không phải là của con sao?"
Mục An Phong nói.


Ngô Tuệ Lan giơ hai tay lên muốn đánh.


Tiêu Thanh ngăn bà lại, lại nói với Mục An Phong: "Thẩm Hải Băng là loại phụ nữ không trong sạch gì trong giới giải trí, em đừng có mà mơ tưởng tới cô ta, chờ em học xong rồi, anh sẽ giới thiệu cho em một cô vợ tốt hơn."
Anh vừa nói dứt lời, một tiếng khó chịu vang lên.


"Mày là cái thá gì, mà dám nói người phụ nữ của tạo không sạch sẽ?"
Tiêu Thanh quay lại nhìn.


Nhìn thấy một người đàn ông béo, cao to ôm Thẩm Hải Băng cùng một đám người đi đến.



Mà trong đám người này, có cả Hàn Thanh Văn, Trần Hiên, Mục Hải Long, cùng với người nổi tiếng trên mạng Đại Cơ Kha.


"Anh rể! Chính là anh ta đánh em!"
Mục An Phong chỉ tay về hướng Thắng Thiên Kha, rồi sau đó quát: "Bỏ tay thổi của anh ra khỏi người Thẩm Hải Băng của tôi ngay!"
Phụt
Rất nhiều người không nhịn được cười phá lên.


"Tao còn tưởng người nào không có mắt, lại dám cầu hôn người phụ nữ Thẩm Hải Băng của Thắng Thiên Kha, bị Thắng Thiên Kha đánh cho một trận, hóa ra lại là cậu Mục An Phong, ha ha ha..."
Mục Hải Long cười ra tiếng.


Mục Hải Yến cười ra nước mắt nói: "Tôi nói này Mục An Phong, cậu cũng không soi gương xem lại bản thân mình, có cái gì hay ho, mà tùy tiện cầu hôn với nữ thần Thẩm Hải Băng, cậu có đủ tư cách sao?"
"Hơi khó nghe một chút, nhưng ngay cả đến liếm giày cho Thẩm Hải Băng cậu cũng không xứng, thì lấy đầu ra dũng khí để cầu hôn cô ấy vậy?"
Mục An Phong tức giận đứng dậy nói: "Mục Hải Yến, Mục Hải Long, Các người mới không đủ tư cách chế cười tôi, tôi nói cho các người biết, lúc trước có thời gian tôi ở Danh Châu, Thẩm Hải Băng từng có...!
"Anh câm miệng cho tôi!"

Thẩm Hải Băng vội vàng quát: "Bọn họ nói đúng đấy, anh không đủ tư cách cầu hôn tôi, hơn nữa tôi càng không cưới một gã ghê tởm như anh!"
Cô ta sợ Mục An Phong, nói ra chuyện hai người đã từng ngủ với nhau.


Cô ta sẽ đánh mất Thắng Thiên Kha.


Lúc ấy nếu không vì để có tương lai tốt, có thể khiến nhà họ Hoắc tiêu tốn nhiều tiền nâng đỡ cô ta nổi tiếng, làm sao cô ta có thể ngủ cùng với Mục An Phong chứ?
Cậu ta mặc toàn quần áo hãng bình dân, thậm chí không có lấy một bộ đồ hiệu, nghĩ đến cô đã thấy ghê tởm, chỉ cảm thấy tự mình ngủ cùng một kẻ ăn xin, làm sao có thể để cho người khác biết được?
"Hải Băng.

Cô..."
"Cô cái gì mà cô? Mau xin lỗi Thắng Thiên Kha đi, nếu không Thắng Thiên Kha sẽ cho anh biết thế nào là lễ độ!"




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.