Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 588





**********
Chương 588
Ngô Tuệ Lan khóc sòm: "Tôi đã giao con gái của tôi cho cậu, tại sao cậu lại không thể bảo vệ con bé, làm con bé bị bắt cóc, khiến nó phải cắt cổ tự sát.

Cậu trả con gái lại cho tôi! Trả lại con gái cho tôi!
Tiêu Thanh hổ thẹn lên tiếng: "Mẹ, là lỗi của con.

Con không bảo vệ tốt cho Thiên Lam, là con có lỗi với cô ấy "Nhưng mẹ hãy bình tĩnh trước đã, chẳng phải bác sĩ Lý Tế Thế nói đã tìm ra phương thuốc mới có thể cứu Thiên Lam rồi hay sao, chúng ta cứ chờ đã, chờ Lý Tế Thế tới đây, con tin Thiên Lam nhất định có thể vượt qua cơn nguy kịch này."
Nghe cái tên Lý Tế Thế mọi người đều mang một tia hy vọng.


Ngô Tuệ Lan lau nước mắt nói: "Chỉ mong Thiên Lam sẽ sớm ngày tỉnh lại, nếu con bé có mệnh hệ gì, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu!"
Gần trưa, Lý Tế Thế gọi điện thoại tới cho Tiêu Thanh.

“Thế nào rồi bác sĩ Lý, ông đã tìm được phương thuốc chữa trị cho Thiên Lam chưa?" Tiêu Thanh gấp gáp hỏi.

Lý Tế Thế lập tức trả lời: "Tôi đã tìm ra phương thuốc mới rồi, cũng đã chuẩn bị đầu đủ các loại dược liệu rồi nhưng đáng tiếc lại thiếu mất một loại dược liệu quan trọng nhất.

"Thiếu dược liệu gì?" "Sâm Huyết Rồng " "Cái gì!"
Tiêu Thanh nhíu mày thật chặt: "Dược liệu ông đang nói có phải là loại sâm trong truyền thuyết, loại sâm mọc lên nhờ máu rồng đúng không?" "Đúng vậy!"
Lý Tế Thế nói: "Mấy loại dược liệu quý khác, tôi đi tới trụ sở chính tìm bảy tám lần đã gần đủ nhưng vẫn còn thiếu đúng một loại dược liệu là Sâm Huyết Rồng.

Loại dược liệu này quá ít ỏi, gần như bị tuyệt chủng rồi.

Tôi đã tìm ở trụ sở chính nhưng cũng không có, mua trên thị trường lại càng khó, có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

"Nhưng quan trọng nhất loại Sâm Huyết Rồng này lại là dược liệu chính của phương thuốc, không thể thay thế bằng các dược liệu khác được.

Cho nên là cậu Tiêu...!
Tiêu Thanh thở một cách dồn dập.


Anh tất nhiên là hiểu ý của Lý Tế Thế.

Ý của ông ấy chính là không tìm thấy Sâm Huyết Rồng.

Nếu muốn tìm thấy chắc cũng phải mất một thời gian dài, như vậy Thiên Lam chắc chắn phải chết.

"Vậy trước tiên ông cứ mang hết dược liệu ông đã chuẩn bị tới đây, rồi dùng phương pháp trị liệu của ông xem có thể giúp vợ tôi có thể chống đỡ thêm một chút thời gian, tôi vận dụng hết tất cả mối quan hệ thân quen của mình xem có thể tìm được loại thuốc quý này hay không." Tiêu Thanh nói.

"Được rồi, tôi chuẩn bị tới đây!"
Vừa cúp điện thoại, Ngô Tuệ Lan đã hỏi: "Cần tìm loại dược liệu gì?"
Tiêu Thanh nói: "Phương thuốc chữa trị cho Thiên Lam thiếu mất một loại Sâm Huyết Rồng, nếu tìm được nó chúng ta sẽ có thể cứu được Thiên Lam." "Bố mẹ, trước tiên hai người cứ chăm sóc Thiên Lam đã, hôm nay Lý Tế Thế sẽ tới đây, con sẽ cố gắng tìm được loại dược liệu này." "Được rồi, vậy cậu cứ đi đi, tranh thủ thời gian nhanh chóng tìm được nó!” Ngô Tuệ Lan thúc giục.

Tiêu Thanh rời khỏi phòng bệnh lập tức gọi điện thoại tới trụ sở chính của tập đoàn Cửu Châu, ra thông báo cho tổng giám đốc các chi nhánh điều tra, hỏi thăm tin tức của Sâm Huyết Rồng.

Đồng thời, anh còn vận dụng chiến bộ cũng như tất cả các mối quan hệ có thể nhờ vả trong võ đạo và giới chính tri.

Anh còn gọi điện thoại cho dì nhỏ để hỏi thăm nhưng lại không liên lạc được, anh lập tức lái xe đến nhà họ Phương.

ТrцуeлАРР*.cом trang web cập nhật nhanh nhất
Mà lúc này, nhà họ Phương đang bày biện đầy vàng bạc châu báu, cảnh tượng vô cùng sôi nổi.


Đúng vậy!
Hóa ra là vợ chồng Bắc Thanh Vương Đỗ Thiên Sinh mang theo con trai Đỗ Văn Bách đến nhà họ Phương để dặm ngõ Thẩm Thị Thu Mai cho con trai l “Chín trăm chín mươi chín kilogam vàng.

“Cộng thêm tiền mặt hai trăm chín mươi chín tỷ chín trăm bảy mươi triệu đồng!" “Một căn hộ ở chung cư Thanh Thần rộng năm trăm mét vuông.

“Một căn biệt thự Giang Cảnh ở Phù Giang!” "Một chiếc du thuyền sang trọng!" "Một chiếc máy bay tư nhân!" "Một đội xe mười chiếc trị giá hơn ba mươi tỷ!" "Cổ phiếu của nguồn năng lượng mới, cổ phiếu rượu Đế, cổ phiếu của công ty dược phẩm, tổng cộng là hai mươi tư nghìn tỷ đồng!" "Tổng giá trị sinh lễ là hai mươi chín nghìn bảy trăm tỷ đồng."
Giọng cất lên, nhà họ Phương lập tức xôn xao.

"Hào phóng! Thật là hào phóng! Đây chắc chắn là sinh lễ hào phóng nhất từ trước đến nay!" "Không hổ danh là Bắc Thanh Vương! Sinh lễ này đảm bảo là xa hoa, hào phóng bậc nhất từ trước tới giờ." "Sinh lễ gần ba mươi nghìn tỷ đồng, điều này đủ làm rung động cả nước!"
Người nhà họ Phương ai cũng vô cùng kích động.

"Ha ha!"
Thẩm Văn Hạ bắt tay Đỗ Thiên Sinh, cười vui tươi nói: “Ông Đỗ, con bé Thu Mai nhà tôi làm gì có tài đức ngoạn hiền khiến cho ông mang phần sính lễ xa hoa như vậy cưới con bé vào nhà họ Đỗ chứ!"
Đỗ Thiên Sinh vừa cười vừa nói một cách hào phóng "Cưới con gái rượu của nhà họ Thẩm thì nhất định phải cho nhà họ Thẩm mặt mũi chứ, những lễ sinh lễ này cũng không tính là cái gì, ông Thẩm không chế ít là tốt rồi.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.