Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 740





Trong lúc nói chuyện, ông ta xông ngay đến bên đó.

Hai hộ vệ tông sư của Đỗ Thiên Sinh cũng chạy đến giúp đỡ.

Ngay cả Jeffrey, cũng phải vệ sĩ có thực lực tương đối mạnh mẽ đi giúp đỡ.

Mười hai người đối phó một người, đánh một trận hết sức kịch liệt!
Nhưng ngoài Wells ra, cũng chỉ có Thẩm Văn Đại là tạm ổn.

Còn những người khác, không uy hiếp được gì nhiều đến Hồng Kim Khoa.

Vì thế dù mười hai người đánh một người, Hồng Kim Khoa vẫn ở thế thượng phong.

Và không bao lâu, đã có vài người bị đánh bay ra, trọng thương tại chỗ.

“Công chúa Annie.


Gọi điện hỏi xem hoàng tử Tony đã đến đâu rồi.”
Tiêu Thanh vội vàng nói.

Công chúa Annie lập tức gọi điện ngay.

“Hoàng tử Tony, anh đến chưa? Tình huống cực kỳ khẩn cấp, nhanh chóng đến chi viện ngay!” “Kéo dài thời gian đi! Công chúa Annie hãy cho thần soái và tổng tư lệnh Wells cố gắng, tôi sắp đến rồi, tầm khoảng năm phút nữa là đến nơi!” “Vậy anh nhanh lên, nhanh nữa lên!”
Công chúa Annie gấp đến mức không thể nào gấp hơn.

Vì mười hai người chọi một, nay đã thành năm chọi một rồi.

Cứ tiếp tục như thế, vốn không thể cầm cự được thêm năm phút! “Tiêu Thanh, hoàng tử Tony nói, phải tầm năm phút nữa mới có thể đến được.

Công chúa Annie nói.

Tiêu Thanh cắn răng.

“Xem ra phải đánh lừa ông ta một phen, nếu không thật sự không thể kéo dài thêm được năm phút đâu!”
Nghĩ đến đây, anh lấy tay Mục Thiên Lam ra, nói: “Bà xã à, đừng sợ, hãy nhìn anh đây!”
Nói xong, anh bước lên trước vài bước.

"Ha ha!"
Đột nhiên, anh cười phá lên: “Các cao thủ hoàng cung, cuối cùng thì mọi người đã đến.

Nhanh chóng bắt giữ Hồng Kim Khoa ngay!” “Cái gì?”
Hồng Kim Khoa nghe vậy, thân hình bỗng giật thót, vô thức quay đầu nhìn sang.

Tiêu Thanh thấy cơ hội đến rồi.

Lập tức dùng hết toàn lực, nhón ngón chân, phi ra như hỏa tiễn, cho một cú đấm thật mạnh lên lưng Hồng Kim
Khoa.


"Á!"
Hồng Kim Khoa hét lên một tiếng thảm thiết.

Ngã nhào ra trước.

“Tôi cũng cho một cú!”
Wells nhân cơ hội cũng cho ra một cú.

Phut.

Hồng Kim Khoa phun một miệng máu ra ngoài.

“Đến lượt tôi rồi!”
Thẩm Văn Đại cũng nhân cơ hội bước lên tấn công.

“Chết tiệt!”
Hồng Kim Khoa phẫn nộ xoay người, một cú đấm ngang, đấm thẳng vào phần eo Thẩm Văn Đại.

"Á!"
Thẩm Văn Đại hét lên, bị đấm bay vào trong hồ bơi.

Tần An đang chuẩn bị bước lên, bỗng dừng chân ngay.

“Chết tiệt! Tiêu Thanh đáng chết! Không ngờ dám chơi xỏ tôi!”
Hồng Kim Khoa đang gào thét.

Tiêu Thanh nói: “Là ông nhân lúc tôi đang trúng trùng độc rồi chơi xỏ tôi, nếu không ông đã là một bộ thi thể đông cứng từ lâu rồi!” "Á!"
Hồng Kim Khoa ngước đầu hét lớn.

“Tôi sẽ giết các người! Sẽ giết các người!!!”
Ông ta cuồng bạo tấn công.


Wells, Tiêu Thanh, Tần An, và cả Thẩm Văn Đại đang bò lên từ hồ bơi, cùng nhau hợp sức đối phó.

Sau vài hiệp, từng người bọn họ liên tiếp bị Hồng Kim
Khoa đánh thương bay vãng ra.

Ngay cả đại tướng Wells, gãy xương tay phải, xương sườn cũng bị đánh gãy vài chiếc.

Vết thương khả nặng.

Còn Tiêu Thanh, trùng độc kèm thêm vết thương.

Khiến anh đứng thôi cũng thấy khó khăn.

Những người khác, đều bị thương nằm dưới đất, không đứng dậy nổi.

“Khà khà khà!”
Ông ta cười hung tợn, đi về phía Tiêu Thanh: “Vừa nãy bảo cậu ngoan ngoãn đến xin chết, cậu không đến, cứ đòi động thủ với tôi, bây giờ tôi nổi giận rồi, cho dù cậu có quỳ xuống cầu xin thì tôi cũng không để cho cậu được toàn thây, và những người còn lại, tôi cũng không tha cho bất kỳ ai, tất cả đều phải chết!”
Kết quả ông ta vừa dứt lời, sau lưng bỗng vang lên một giọng nói tiếng không mấy tiêu chuẩn.

“Là ông chết thì có!”
Thình lình xuất hiện một người nước ngoài lớn tuổi, bay đến một cách cuồng bạo.

“Không ổn!”
Phía đằng xa, Matsushita tay cầm kính viễn vọng, phát hiện một bóng người, từ phía sau nhào về hướng Hồng Kim Khoa, sắc mặt ông ta bỗng chốc biến đổi, kinh ngạc nói: “Đó là Tổng tư lệnh Anil của Tây Lương quốc, thực lực cực kỳ khủng bố, là bán bộ võ tôn, đại sư Hồng Kim Khoa sắp gặp họa rồi” “Cái gì?”
Mục Hải Long vốn đang cảm thấy mừng rỡ, tưởng rằng Tiêu Thanh sắp chết rồi, khiến anh ta kích động đến mức khó tả, kết quả khi nghe thấy lời của Matsushita, anh ta bỗng chốc phát hoảng: “Bố vợ, bố không đùa đó chứ! Ông người nước ngoài vừa xông vào sau đó, có thực lực khủng bố đến thế sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.