Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 926: Đã Không Còn Kịp Nữa Rồi!





Hàn Chấn Thiên vội vàng dừng bước chân lại. 
Không sai, ông ta sợ rồi. 
Vì thế, ông ta vội vàng hét lên ngay: “Nếu tôi không giết cậu ta, ông có thể tha cho tôi và người nhà họ Hàn không?” 
“Có thể!” 
Dương Thiên Vọng trả lời: “Chỉ cần ông cút khỏi nơi này thì tôi sẽ không truy cứu, nếu không hậu quả ông tự gánh lấy” 

“Được!” 
Hàn Chấn Thiên không nói hai lời, lập tức cách Tiêu Thanh thật xa. 
Tiêu Thanh khó khăn trở mình, khóe miệng nâng lên một nụ cười, yếu ớt kêu lên: “Ông Dương, sao ông lại đến đây?” 
Dương Thiên Vọng chém ra một đao, vừa chém giết một tên samurai, vừa đáp lại: “Chủ của Long Quốc phái đi hầu hết cao thủ hoàng cung tới đây cứu anh đấy.

Tổng cộng ba mươi người phân chia khắp nơi trong sa mạc tìm kiếm anh, vận khí của tôi tốt, để tôi tìm được anh rồi” 
Tiêu Thanh cảm động rơi nước mắt: “Chủ của Long Quốc không quên tôi, không uổng phí tôi một lòng thẳng thắn trung thành với Chủ của Long Quốc nha!” 
Đúng lúc này, một chiếc máy bay ném bom tàng hình xuất hiện ở trong khoảng không trên đỉnh đầu Tiêu Thanh. 
Giống như gà mái đẻ trứng, thả xuống một quả bom có trọng 
lượng lên tới cả một tấn. 
Quả bom này thả xuống, cũng xé tan màn hư không, rơi xuống với tốc độ cực nhanh. 
Tiêu Thanh vừa nhìn thấy cảnh này, đồng tử cung co rút mạnh mẽ..


Cập nhật truyện nhanh tại _ TR UMtruyen.

mE _
Quá nhanh rồi! 
Tốc độ thật sự là quá nhanh rồi! 
Anh vừa mới phát hiện, quả bom đã cách anh rất gần. 
“Không kịp nữa rồi! Đã không còn kịp nữa rồi! 
Trong nháy mắt, trong đầu Tiêu Thanh hiện lên đều là những chữ này. 
Nếu như là lúc anh ở trạng thái khỏe mạnh, thì còn có thể tránh thoát.

Nhưng giờ phút này, ngay cả đứng dậy anh cũng cảm thấy tốn sức, thì làm sao có thể chạy thoát khỏi phạm vi oanh tạc của trái bom chứ? 

Hơn nữa, còn là một quả bom cỡ lớn! 
"A!" 
Anh không muốn chết, anh muốn trở về quê hương, anh muốn ôm cục cưng của anh, anh không muốn để cho Mục Thiên Lam trở thành quả phụ, càng không muốn khiến cho cục cưng của anh trở thành đứa trẻ không có bố.

Anh rống lên một tiếng, cố gắng đẩy ra một chút chân khí từ chân khí cạn kiệt trong cơ thể, bảo vệ cơ thể của mình. 
Giây tiếp theo! 
Quả bom rơi trúng trên người của Tiêu Thanh. 
Bum! 
Một tiếng nổ lớn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.