Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 1032



Chương 1032 ‘

Yến Đông Lam nhìn người hầu đưa Lâm Kiều Như đi rồi, sau đó mới sửa sang lại một chút, khuôn mặt áy náy nhìn về phía Tứ hoàng tử.

“Xin lỗi! Tứ hoàng tử điện hạ, con gái của tôi, luôn coi là Thiên Vũ đại nhân là thần tượng, cho nên nhất thời không thể tiếp nhận được chuyện này!”

“Nhưng mà Tứ hoàng tử, chuyện này là thật sao? Dù sao Tân Vũ Phong cũng từng là Thiên Vũ đại nhân!”

Tứ hoàng tử gật đầu nói: “Đó là sự thật!”

Trong chốc lát, hàng ngàn ý nghĩ xẹt qua tâm trí Yến Đông Lam.

Đừng nói đến chuyện vứt bỏ con gái ông, nói tới Tân Vũ Phong thôi.

Tân Vũ Phong chính là Thiên Vũ đại nhân, là người trấn giữ Đại Hạ, đứng đầu trăm người, canh giữ trật tự biên giới phía bắc, bảo vệ ngàn dặm non sông của Đại Hạ Nếu chuyện về cái chết của Tân Vũ Phong được truyền ra ngoài, có thể sẽ gây ra một trân kinh thiên động địa!

Suy cho cùng, mặc dù lúc trước chuyện cách chức Thiên Vũ đại nhân tuy là được lan truyền rộng rãi, nhưng có rất ít người biết điều này!

Phía nhà nước căn bản không dám… Đem tin tức rúng động lòng người này truyền ra ngoài Có lẽ Tứ hoàng tử cũng có thể nhìn được trong lòng Yến Đông Lam suy nghĩ như thế nào.

Anh mở miệng: “Tin tức này là tuyệt mật, xin Yến Phiệt chủ yên tâm, người biết tin tức này có thể ít hơn nhiều so với chuyện thực lực của Thiên Vũ đại nhân bị suy giảm!”

‘Yến Đông Lam lúc này khá nặng nề, gật đầu nói: được!”

Nói xong, Yến Đông Lam lại bảt đầu trầm mặc.

‘Về phần trong lòng ông rốt cuộc cảm thấy như thế nào, e là chỉ có bản thân ông mới biết được!

Đúng lúc này, Tứ hoàng tử lại lên tiếng: “Yến Phiệt chủ, lần này tôi tới, không chỉ là đơn giản nói với ông chuyện này thôi đâu!”

“Đương nhiên rồi” Yến Đông Lam gật đầu.

Đường đườn: ó thể đơn giản tới Yến Phiệt một chuyến chỉ để nói về cái chết của Thiên Vũ đại Vậy thì nhân chứ?

Chuyện này, cho dù là Tứ hoàng tử không nói, dựa vào cơ sở nhiều năm nay của Yến Phiệt, không chừng sau khi Tứ hoàng tử truyền tin liền lọt tới tai của Yến Phiệt!

Tứ hoàng tử cười nói: “Chúng ta không nói đến Thiên Vũ đại nhân như thế nào nữa, lần này tôi tới tìm bác Yến là muốn xin một bảo vật!”

‘Yến Đông Lam phối hợp cười to: “Hôm nay Tứ hoàng tử điện hạ chiếu cố rồi, còn gọi tôi là bác Yến hai lần, điện hạ cứ việc nói! Cho dù là trăng sao trên trời, người bác như tôi đây cũng sẽ hái xuống cho điện hại”

“Chỉ cần điện hạ mở lời, tôi đương nhiên là đồng ý!”

Tứ hoàng tử cũng nở nụ cười: “Tôi hôm nay đến đây là xin một bảo vật của bác Yến, sợ là bác Yến không nỡ cho!”

“Ồ? Yến Phiệt chúng tôi có bảo vật gì, mà đến cả điện hạ tôi cũng không nỡ cho? Không sao đâu điện hạ cứ nói! Yến Đông Lam nói.

“Vậy thì, đó là viên minh châu trong tay ông!”

Lời vừa nói ra, Yến Đông Lam cũng ngây ngẩn cả người!

Sau đó, ông nhanh chóng phản ứng lại.

Tứ hoàng tử cái này làm gì phải bảo vật của Yến Phiệt?!

Đây… rõ ràng là tới cầu hôn mài!

‘Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh cũng không bị điếc, họ đứng ở một bên, đương nhiên là nghe rõ những gì Tứ hoàng tử n “Quá tốt rồi!”

‘Yến Vô Kiên thấy chỉ có anh và Yến Thanh Tỉnh hai người bọn họ, nghe thấy chuyện này liền nhỏ giọng hoan hô: “Quá tốt rồi, chị à, điện hạ muốn cầu hôn với chị!”

“Tên nhóc này, nói gì vậy hả!”

Mặt của Yến Thanh Tinh đỏ bừng lên, cô tát Yến Vô Kiên một cái đầy tức giận!

‘Yến Thanh Tinh, trước giờ luôn là một người kiêu ngạo.

Từ nhỏ tới lớn, người trong nhà đều đặt rất nhiều kì vọng vào cô.

Tất nhiên, không phải là hy vọng cô kế thừa Yến Phiệt.

Mà là kì vọng có thể kết hôn với người trong hoàng thất, trở thành hoàng thân quốc thích.

Dưới sự dạy bảo của Yến Phiệt nhiều năm như vậy, được gả cho hoàng thất cũng dường như trở thành giấc mơ của ‘Yến Thanh Tỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.