Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 1047



Chương 1047

Yến Thanh Tinh ngã trên mặt đất, khóc sướt mướt mắng Lâm Kiều Như cả nửa ngày, rốt cuộc Yến Vô Kiên mới hồi lại phục tinh thần.

Yến Vô Kiên theo chị gái tới đây, vốn dĩ là tìm Lâm Kiều Như tính sổ.

Nhưng trước đó Yến Thanh Tinh phát huy quá tốt, không cho anh ta bất cứ cơ hội xen mồm nào.

Còn Lâm Kiều Như, ngày thường tính cách giống như một cô gái bánh bao mềm, vậy mà lại dám ra tay với Yến Thanh Tỉnh,Yến Vô Kiên không ngờ tới.

Cho nên, cho dù là Yến Vô Kiên, cũng ngây ngốc một lúc, sau đó mới hồi phục lại tinh thần.

Sau khi Yến Vô Kiên lấy lại tinh thần, sao có thể chịu để chị gái Yến Thanh Tinh của mình, bị con khốn Lâm Kiều Như đánh?

Phải biết rằng, Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh, từ nhỏ lớn lên với nhau ở Yến Phiệt.

Từ nhỏ đến lớn, bên trong tất cả những sự giáo dục của ‘Yến Vô Kiên, đều không có một chút trọng nam khinh nữ nào, chỉ có phải tôn trọng chị gái của mình.

Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh, mối quan hệ giữa đôi chị em này, có thể nói là thân mật khăng khít.

Nếu nói toàn bộ Yến Phiệt chỉ có một người biết, người ‘Yến Thanh Tinh yêu hơn hoàng quyền phú quý của Tứ hoàng tử, vậy thì người này, chính là Yến Vô Kiên!

Mà tình cảm của đôi chị em này, cũng không phải một mình Yến Vô Kiên đang cố gắng!

Cho tới nay, Yến Thanh Tinh thương yêu nhất, chính là người em trai này của mình.

Khi còn nhỏ, mỗi lần Yến Vô Kiên gặp rắc rối, khi bố mẹ muốn dạy dỗ Yến Vô Kiên, Yến Thanh Tinh đều sẽ chủ động đứng ra, ôm hết tất cả tội lỗi!

Em trai kính trọng chị gái, chị gái yêu thương em trai, hơn nữa từ nhỏ đến lớn, trước nay hai người đều chưa từng rời xa nhau, tình nghĩa giữa hai chị em, tất nhiên là thân mật khăng khít!

Trước mắt, Yến Vô Kiên thấy chị gái mình bị con nhóc thấp hèn Lâm Kiều Như kia đánh, trong cơn giận dữ, hai mắt lập tức trở nên đỏ đậm!

Chị gái anh ta, ngay cả khi hai người trẻ người non dạ chơi đùa, anh ta cũng chưa nỡ làm chị gái bị thương chút nào.

Ngay cả Yến Thanh Tinh va chạm vào chỗ nào sưng đỏ lên một chút, khi còn nhỏ Yến Vô Kiên đều sẽ đau lòng đến rớt nước mắt.

Nhưng trước mắt, Lâm Kiều Như lại đánh Yến Thanh Tinh thành cái dạng này!

Yến Vô Kiên sao có thể nhẫn nhịn?!

“Đồ đê tiện, cô đúng là đang tìm chết mài!”

Lúc ấy Yến Vô Kiên vọt lên trong cơn giận dữ, hạ quyết tâm phải dạy dỗ Lâm Kiều Như một trận!

Trong cơn giận, Yến Vô Kiên xuống tay, căn bản là không có phân biệt nặng nhẹ!

Bàn tay không biết nặng nhẹ, không phải vô ý.

Mà là Yến Vô Kiên cố ý!

Bây giờ anh ta hận không thể giết chết Lâm Kiều Như tại chỗ, sao có thể ra tay nhẹ nhàng!

Yến Vô Kiên duỗi tay, chính là tuyệt chiêu hàng đầu của Yến Phiệt!

“Đại ngã bi thủ!”

Nội kình trong cơ thể Yến Vô Kiên, điên cuồng kích động, toàn bộ đều tập trung vào cái tay thi triển chiêu kia.

“Chát!”

Chỉ thấy một bàn tay của Yến Vô Kiên, ở trong khoảnh khắc ánh sáng vàng bừng sáng, uy lực bất ngờ, thanh thế to lớn!

Đôi mắt đẹp của Lâm Kiều Như nhíu lại, lộ ra vẻ kinh hãi.

Không xong rồi!

Tuy răng Yến Vô Kiên không tập võ, nhưng Yến Vô kiên thân là cậu chủ duy nhất của Yến Phiệt, tất nhiên là cần phải tu võ nghệ.

Lâm Kiều Như biết, Yến Vô Kiên chính là một nửa tông sư, có khác biệt rất lớn với mình!

Mình có thầy dạy dỗ, luyện tập ở Diễn Võ Đường của Yến Phiệt, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, đã tăng lên tới một nửa bước tông sư.

Mà Yến Vô Kiên ở một nửa bước tông sư, là từ lúc còn rất nhỏ, đã bắt đầu tu luyện võ nghệ, đánh ổn đấm ổn, cho đến bây giờ.

Bất kể là thực lực cường hãn trình độ lớn mạnh, hay là kinh nghiệm chiến đấu, đều mạnh hơn mình quá nhiều!

Hoàn toàn không phải người cùng một cấp bậc!

Lâm Kiều Như, nguy rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.