Chương 1280
Lúc này không có ai có thể biết được Tân Vũ Phong đang suy nghĩ gì, lời của đám người Đông Hoàng lọt vào tai Tân Vũ Phong, anh hiểu rất rõ, hiếu rõ ý tứ châm chọc vô cùng thích thú của đám người này.
Từ trước đến nay, Tân Vũ Phong chưa bao giờ quên mục đích mình đến đây là để làm gì, là để trả thù cho Bạch Hứa Trạch.
Bạch Hứa Trạch chết như thế nào? Từng giây từng phút Tân Vũ Phong cũng đều chưa từng quên.
Bạch Hứa Trạch chết trong tay người Đông Hoàng, bị người Đông Hoàng hành hạ đến chết, người Đông Hoàng đã uy hiếp Bạch Hứa Trạch muốn để cho Bạch Hứa Trạch thừa nhận Đại Hạ không sánh bằng Đông Hoàng, thừa nhận người Đại Hạ đều là sinh vật rác rưởi.
Câu sỉ nhục này khiến Bạch Hứa Trạch tức giận, cũng đã định trước Bạch Hứa Trạch sẽ hi sinh.
Cũng chính vì câu nói từ trong miệng người Đông Hoàng đã sỉ nhục người Đại Hạ nên anh ấy mới không nén được sự căm phẫn mà liều lĩnh xông về phía người Đông Hoàng, sau đó phải chịu đủ sự sỉ nhục, cuối cùng đã bị Miyamoto Yuichi của gia tộc Miyamoto kia một dao giết chết.
Còn hôm nay, trước mặt Tân Vũ Phong vân có người sỉ nhục Đại Hạ như vậy, thì sao Tân Vũ Phong có thể dễ dàng tha thứ được đây?
Hừi Đột nhiên Tân Vũ Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt hung ác chợt lóe lên tia sát khí và mùi máu tanh, giống như đã ngưng tụ thành thực thể hóa thành hai lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào trái tim của đám người Đông Hoàng trước mặt.
“Các người, gan của các người to bãng trời rồi: Tân Vũ Phong cần chặt răng khiến khớp hàm suýt chút nữa đã chảy máu, nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ từng chữ một Võ sĩ tóc đuôi sam đối diện với ánh mắt của Tân Vũ Phong theo bản năng rùng mình một cái, tại sao chỉ mới thoáng cái mà khí thế của cái tên người Đại Hạ này lại trở nên kinh khủng như vậy chứ?
Khóe môi của Tân Vũ Phong khẽ nhếch lên.
“Sỉ nhục người Đại Hạ…”
“Chết.
Lời của Tân Vũ Phong còn chưa dứt, âm thanh đã vang vọng khắp phòng, bóng dáng y hệt một bóng ma bắt đầu tập kích đám người Đông Hoàng, mắt Nhạc Linh Linh chỉ có kịp nhìn thấy lại bóng lưng của Tân Vũ Phong.
Răng rắc, răng rắc.
Liên tiếp vang lên tiếng xương cốt bị vặn gấy, tên võ sĩ tóc.
đuôi sam thứ nhất trợn tròn mắt, trong miệng không ngừng.
kêu rên những tiếng thất thanh.
Tân Vũ Phong thoáng cái đã vọt tới bên cạnh tên võ sĩ tóc đuôi sam, điên cuồng bẻ ngón tay kêu rốp rốp rốp vài tiếng khiến các đốt ngón tay của tên võ sĩ t bị bẻ gấy, cùng với đó là ánh mắt không thể tin được của mọi người xung quanh Tất cả mọi chuyện đều xảy ra chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người trong phái đoàn võ đạo Đại Hạ thậm chí còn không thấy rõ dư ảnh của Tân Vũ Phong, mà chỉ có thể nhìn thấy một tia sáng màu da thịt thoảt ẩn thoảt hiện qua lại ở các đốt ngón tay của võ sĩ tóc đuôi sam.
Đến nỗi trước khi đám người Đông Hoàng ở sau lưng tên võ sĩ tóc đuôi sam kia kịp phản ứng lại thì Tân Vũ Phong đổi mục tiêu đánh úp về phía một người khác rồi Đám người Đông Hoàng này cũng rất to gan, chỉ có vỏn vẹn bảy tám người đã dám xông tới phái đoàn võ đạo Đại Hạ, có điều bọn họ thật sự không ngờ đến trong phái đoàn võ đạo Đại Hạ lại có một nhân vật như Tân Vũ Phong. Một nhân vật không hề quan tâm đến bối cảnh hay sự kế thừa từ thầy.
của bọn họ mà nảy sinh bất kỳ sự sợ hãi nào, ngay cả võ nghệ cũng cao cường như vậy.
Chỉ trong tích tắc mà Tân Vũ Phong đã liên tiếp đánh ngã ba bốn người Đông Hoàng, dù vậy động tác của anh vẫn không có dấu hiệu dừng lại