Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 1626



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1626

Đám người Tân Vũ Phong đi đến nhà khách gần nhất.

Nói gần nhưng thật ra cũng không gần lắm. Vốn dĩ La Phù Sơn là nơi hẻo lánh, nơi gần nhất cũng phải xuống núi ngủ một đêm ở nhà dân hoặc là cảm trại ở dưới chân núi.

Nhưng sao Quách Thành có thể để chiến thần Thiên Vũ ở tạm ở chỗ đó?

May mản là với tốc độ của mấy người họ thì đến nhà khách gần nhất cũng chỉ trong chốc lát.

Mặc dù Tân Vũ Phong và Công Tôn Vũ ở phía trước là đi dạo quanh sân nhưng Quách Thành ở phía sau là điên cuồng chạy theo.

Sau khi đến nhà khách, vận may của Tân Vũ Phong cũng khá Chỉ còn một phòng đôi cuối cùng với một chiếc giường lớn dù không thể tránh khỏi việc một người phải ngủ sô pha nhưng có là đã không tệ rồi.

Nếu còn tìm nhà khách nữa thì không biết phải đến bao giờ.

Tân Vũ Phong nhanh chón. phòng xong, lúc vừa mới cầm lấy thẻ phòng thì đột nhiên nghe thấy tiếng kêu hốt hoảng ở bên cạnh.

“Tân Vũ Phong nghe thấy nên quay lại nhìn.

Chỉ thấy một anh công tử trẻ tuổi có ngoại hình nổi bật đi vào.

Khuôn mặt khôi ngô, đường nét thanh tú và vô cùng nữ tính. Có phần giống với công tử Linh Hoa ở trong Thất Thập Nhị Trại của Tây.

Nam Miêu Cương.

Nhưng khí chất trên người của người này lại khác với công tử Linh Hoa.

Công tử Linh Hoa phù phiếm, bốc đồng còn khí chất trên người anh công tử trẻ tuối này lại cực kỳ điềm tĩnh và mang theo chút hơi thở.

hững hờ, tuy nhiên lông mày khó che giấu được vẻ kiêu ngạo…

Nhưng người trẻ tuổi có sự kiêu ngạo nhất định cũng không phải là chuyện gì xấu.

Tân Vũ Phong chỉ liếc nhìn một cái, thậm chí không cần thăm dò cũng có thể biết thực lực của anh công tử trẻ tuổi này tuyệt đối không đơn giản.

Hoặc cũng có thể gọi là một đứa con cưng của trời, cũng xem như một trong những cao thủ của thế hệ trẻ.

Lúc này, bên cạnh đối phương hiển nhiên là một người tùy tùng, liếc mắt nhìn người ở bên này rồi rống cổ hét lớn: “Cậu chủ Dung! Cậu là thiếu chủ của Thiên Quyền Tông, đứng thứ ba mươi trong bảng Thiên Kiêu. Lần này đến tham gia đại hội Âm Môn, nhất định có thể khiến mọi người hốt hoảng, đánh bại đám anh hùng!”

Tân Vũ Phong cảm thấy trên đầu mình lên ba vạch đen.

Lại có lúc mình nhìn nhầm người, tùy tùng như vậy thì cậu chủ Dung này chắc chắn không phải là nhân vật hờ hững thờ ơ! Quả nhiên người được gọi là cậu chủ Dung đó xua tay, trông thì khiêm tốn nhưng thật ra là khoe khoang: “Lý Tứ, việc gì phải như vậy? Ở đây có rất nhiều vị cao thủ, đừng để người ta chê cười!”

Lý Tứ tiếp tục gân giọng hét lớn: “Cậu chủ Dung, cậu chính là như vậy, cứ thích khiêm tốn!”

“Tân Vũ Phong lại không nói nên lời.

Quách Thành trợn mắt với đối phương rồi ghé vào tai Tân Vũ Phong bắt đầu giới thiệu Lần này, sở dĩ Quách Thành có tư cách đi theo Tân Vũ Phong, cũng không phải chỉ để thay thế vị trí của Tiêu Mặc Chiến.

Điều quan trọng hơn nữa là lần này Quách Thành tham gia đại hội tỷ thí võ công còn học thuộc hết các nhân vật của các tông môn có thể sẽ xuất hiện.

Quách Thành đã sớm nhận ra cậu chủ Dung này.

“Đại nhân, đây là thiếu chủ Dung Chiêu của Thiên Quyền Tông. Hai mươi bảy tuổi bước vào cảnh giới Tông Sư…. thật ra thực lực cũng không tệ”

“Trước đó, Thiên Quyền Tông cũng đã từng tổ chức đại hội giao lưu võ thuật giữa các Ẩn Môn Môn Phái. Lúc đó hình như Dung Chiêu giành được vị trí thứ ba… người tham gia cũng nhiều, lúc đó Long Hổ Sơn cũng phái người đến tham gia.”

Công Tôn Vũ ho khan một tiếng: “Tôi không có đi.”

Tân Vũ Phong cười khế một tiếng, xem ra Công Tôn Vũ cũng rất khinh thường cậu chủ Dung này.

Quách Thành dừng lại một lát rồi nói tiếp: ‘Quyền pháp mà Dung Chiêu tu luyện chính là Thiên Giáng Thần Quyền, là một quyền từ trên trời giáng xuống. Lúc đó, Dung Chiêu đã đánh bại một cường giả cảnh giới Tông Sư bằng một quyền”

Tân Vũ Phong gật đầu tỏ vẻ đã biết.

đều là những thế hệ trẻ xuất sắc của Ẩn Môn Môn Phái.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.