Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 1846



Chương 1846

“Chuyện này Quỷ vương Huyền Viêm… Kiểu này cũng hù người quá rồi, chả lẽ cái người đánh bị thương Tiểu Quỷ Vương kia lại ở ngay trong đám người chúng ta sao?”

“Thật muốn nhìn xem là ai mà dám kiêu ngạo như thế, vậy mà không thèm để ý đến mặt mũi của Ngũ Đại Quỷ Vương chút nào!”

“Chuyện này cũng kinh khủng quá rồi.”

“Quỷ vương Huyền Viêm bày trận huyết chiến, hôm nay chắc là chúng ta lại có trò hay để nhìn rồi.”

“Cũng không phải sao?”

“Mức quyết đấu cao nhất của Ma Môn, không chết không dừng… Lần này xem ra Quỷ vương Huyền Viêm thật sự tức giận rồi.”

“Chả thế, mấy người cũng không nhìn xem Quỷ vương Huyền Viêm yêu thương Tiểu Quỷ Vương Huyền Tấn đấy đến cỡ nào.”

“Nói không sai.”

Mà sau khi Ma Quân Cửu U hết khiếp sợ lúc ban đầu, cũng sinh ra mấy phần hứng thú nồng đậm. Người trong Ma môn không quá để ý đến những việc nhỏ nhặt, nếu như là ở địa phương bên ngoài Ma Môn, việc Quỷ vương Huyền Viêm làm trước rồi mới báo sau như vậy, sợ rằng đối phương sẽ lập tức bảo ông ta xéo đi, mặc kệ ông ta chết sống thế nào.

Dù sao đây cũng đang ở trong bữa tiệc sinh nhật.

Người nào lại không kiêng kỵ thấy máu trong tiệc sinh nhật?

Nhưng mà Ma Quân Cửu U lại có thể là người bình thường sao?

Lúc này, Ma Quân Cửu U chẳng những không có tức giận, ngược lại còn cảm thấy vô cùng hứng thú.

Ma Quân Cửu U nhíu mày, mở miệng hỏi: “Đã như vậy, đối tượng mà ông muốn huyết chiến, có ở đây sao?”

“Ngược lại thật ra tôi cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai lại dám đánh Tiểu Quỷ Vương của Ma Môn chúng ta bị thượng?”

Mặc dù Ma Quân Cửu U nói như vậy, nhưng giọng điệu cũng rất không nghiêm túc, có vẻ như chỉ muốn xem trò hay, cũng không để ý đến có mặt mũi của Ma Vương gì đẩy hay không.

Quỷ vương Huyền Viêm nghe vậy, không chút do dự giơ ngón tay chỉ về phía Đường Gia Bảo.

“Chính là cô ta!”

“Hả?”

Ma Quân Cửu U quay đầu lại, hơi kinh ngạc nhìn về phía Đường Sương: “Chẳng lẽ lại là cô Đường Gia Bảo sao?”

Đường Sương giật giật bờ môi, vừa định nói cái gì, nào biết được lúc này, Tần Vũ Phong lập tức đứng dậy.

Một cánh tay của Tần Vũ Phong còn nhấn bờ vai của Đường Sương xuống, phòng ngừa Đường Sương tự mình đứng lên.

Anh hơi nâng cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo tự nhiên: “Là tôi, chuyện này không có liên quan gì đến Đường Gia Bảo “Hu?”

Ma Quân Cửu U híp mắt, đánh giá toàn thân trên dưới

Tần Vũ Phong một lượt: “Cậu là ai? Vì sao từ trước tới nay tôi chưa từng thấy qua cậu?”

Giọng nói của Tần Vũ Phong thờ ơ, cho dù là đang ngụy trang thân phận trước mặt nhiều người như vậy, Tần Vũ Phong cũng không có lộ ra chút bối rối nào: “Trước đây tôi không gặp ai, sau đó đi du lịch ở bên ngoài, Đại nhân Ma Quân không biết tôi là chuyện bình thường.”

Ma Quân Cửu U gật đầu nhẹ: “Thì ra là thế”

Cảm xúc của Ma Quân Cửu U giấu quá sâu, Tần Vũ Phong cơ bản nhìn không ra ông ta tin hay là hoàn toàn không tin.

Nhưng mà chuyện đã đi đến tình trạng này, như vậy những chuyện khác cũng không còn quan trọng nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.