Chương 2105
Làm sao Triệu Hào có thể chấp nhận kết quả như vậy cơ chứ?
Chân tay Triệu Hào run rầy: “Người đâu!”
“Thiếu chủ” Lúc này, trong Bát Tướng Thiên Môn có một người chủ động đứng lên. Ngay cả những người khác trong Thiên Môn cũng cực kỳ kinh ngạc “Lúc này còn dám chủ động đứng lên, lẽ nào không sợ chọc giận thiếu chủ hay sao?”
“Chẳng lẽ anh ta tự tin có thể đánh bại Diệp Thanh Đình?”
“Chậc chậc, lúc này là lúc nào rồi mà còn dám đứng lên…”
“Việc này khiến cho đám người Kiều Trí Dụng khá xấu hổ đây!”
“Ai nói không phải chứ…À phải rồi, vừa nãy là vị tướng nào nói thế?” Vào đúng lúc này, một người bước ra từ bóng tối.
Diệp Kính Dương không khỏi mở to mắt khi thấy người kia.
Lâm Ngọc.
Tần Vũ Phong cũng vô thức hỏi Diệp Kính Dương: “Người đó là ai?”
Diệp Kính Dương nuốt nước bọt.
“Người đó là Lâm Ngọc, một trong số Bát Tướng Thiên Môn. Anh ta cũng giống anh, cảm giác anh ta tồn tại rất thấp. Trước đây anh đã từng nhìn thấy anh ta chưa?”
Tần Vũ Phong trợn tròn mắt.
Trong lòng anh thầm nói “Gì mà giống tôi chứ, tôi là cố ý làm thế, chỉ một lần này thôi, hiểu không?
Vì hai chị em nhà cậu, tôi đây là lần đầu tiên phải gánh một cô gái đấy.
Thế nhưng cảm giác tồn tại của Lâm Ngọc thật sự rất thấp.
Trước đây Tần Vũ Phong đã tính toán rồi, quả nhiên Bát Tướng Thiên Môn là 8 người.
Thế nhưng.
Thế nhưng từ trước tới nay quả thực có rất ít người có thể chú ý tới.
Cái tên Lâm Ngọc này thật sự là vừa rồi anh mới phát hiện ra.
“Chưa từng gặp.” Tần Vũ Phong lắc đầu: “Lai lịch của anh ta thế nào?”
Diệp Kính Dương lại nuốt nước miếng: “Cái tên Lâm Ngọc này, sử dụng vũ khí ẩn thân rất tốt, chính xác mà nói đó là sát thủ của Thiên Môn”
“Thực lực của anh ta ngang bằng với chị tôi, thế nhưng động thái tấn công của anh ta rất khác lạ. Thật đó. Tôi không biết anh ta sẽ đột nhiên xuất hiện từ đâu, cũng không thể biết anh ta sẽ dùng vũ khí gì. Dù sao thì anh ta cũng là một người rất khó lường.”
Tần Vũ Phong trầm ngâm gật đầu.
“Giỏi về sử dụng vũ khí ẩn à… Chuyện này thì dễ xử lý thôi.
Người này nếu như gây ra một mối đe doạ chết người cho Diệp Thanh Đình, thì quá dễ để anh giúp đỡ cô ta. Chẳng qua chỉ là vũ khí ẩn thôi mà, chỉ cần dùng nội lực đánh bay anh ta là được.
Diệp Kính Dương lo lắng nói: “Anh đừng coi thường người này!”
“Mặc dù tên khốn này chỉ là sát thủ, bình thường không thể nhìn thấy, thế nhưng chiêu thức tấn công của anh ta khó có thể đề phòng, không biết có bao nhiêu người đã bị anh ta giết đầu.
“Anh ta từng tự tay ám sát cả một khu cải tạo cấp B đó!”
“Người của khu cải tạo cấp B, anh có biết nghĩa là gì không? Nó gần như tương đương với người cải tạo toàn thân, rất ít điểm yếu!”
“Có rất ít điểm yếu có thể dẫn đến chết người!” Tần Vũ Phong trầm ngâm.