Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 548



Chương 548:

Năm cao thủ cấp Tông Sư Tuy nhiên bước chân của Tân Vũ Phong cũng không hề có ý chậm lại. “Bịch bịch bịch!”

Cho dù là người bình thường cũng có thể nghe ra được rằng là đang có người tiến tới từ phía sau lưng.

Năm bóng người cao lớn kia đều là những cao thủ cảnh giới Tông Sự có mặt mũi ở trên giang hồ, theo lẽ đương nhiên bọn họ cũng có thể chú ý tới Tần Vũ Phong.

Chỉ với việc năm cao thủ đồng thời quan sát cũng đã đủ để tạo ra được một luồng sức mạnh đè ép khổng lồ, ùn ùn kéo đến rồi đắp về phía Tân Vũ Phong ở bên kia.

Nhưng mà vẻ mặt và dáng đi của Tần Vũ Phong vẫn rất ổn định, bước chân chững chạc, cả đường đi anh vẫn luôn ngẩng cao đầu, ngực ưỡn thẳng, cử chỉ mạnh mẽ như rồng cuốn, rõ ràng là không bị ảnh hưởng chút nào bởi hơi thở áp đảo và sức mạnh. cuộn trào của năm người kia.

Nhìn thấy hình ảnh này, tuy rằng vẻ mặt của năm người đang đứng tại chỗ kia đều vẫn duy trì thái độ dửng dưng và tỉnh bơ, nhưng không có ai biết được rằng kỳ thật là trong lòng của bọn họ đang không ngừng cuộn trào từng con sóng ngầm dữ dội.

Đồng thời đối mặt với năm người cùng phóng ra loại sức mạnh uy hiếp như vậy mà vẻ mặt vẫn không hề đổi sắc, ngay cả là bất kỳ một người nào trong chính bọn họ khi đối kháng sức mạnh uy hiếp như thế này từ một người khác thì cũng đều vẫn có một loại cảm giác áp lực với những mức độ ít nhiều khác nhau.

Nhưng mà cái tên nhóc này vẫn còn quá trẻ tuổi, vậy thì làm sao lại không hề có một chút phản ứng nào như thế này chứ?

Chắc không phải là đang đeo mặt nạ, cố tỏ vẻ như bên ngoài rất bình tĩnh và ổn định nhưng thực chất thì trái tim bên trong lồng ngực đã đập rộn lên không khống chế được rồi đấy chứ?

“Bốp!”

Vừa nghĩ đến điểm này, một người đàn ông cao lớn ăn mặc có chút giản dị đến mức thậm chí trông có chút tàn tạ đã chủ động tiến lên phía trước một bước.

Chỉ thấy ở phía bên hông của người này có treo một chiếc bình hồ lô được xử lý theo phong cách tương đối cổ xưa, tóc vừa dài vừa rối ren, tùy ý xõa tung ra ở phía sau gáy.

Dựa theo lối ăn mặc như thế này có thể đoán ra được người ở trước mắt này chính là một cao thủ vô song khinh thường những vật ngoài thân tầm thường.

Người đàn ông cao lớn với bộ quần áo nhăn nhúm, bẩn thỉu kia chủ động mở miệng, xưng: “Tôi là Túy Hiệp, Quan Tiến Hiệp!”

Một người đàn ông khác, trên người mặc một bộ quần áo màu trắng, vóc người gầy nhom, dường như là người này đến từ nơi nào đó có không khí vô cùng lạnh giá bởi vì trên cổ áo của người đàn ông gầy này còn được may thêm một lớp lông hồ ly, sau lưng ông ta đeo một thanh kiếm dài, dường như ông ta có quan hệ không tệ với Quan Tiến Hiệp.

Thấy Quan Tiến Hiệp tiến lên, ông ta cũng đi theo lên, cất lời nói: “Trường Bạch Kiếm Tiên, Lý Tống La!”

Hai người đều đã lần lượt đi lên phía trước chào hỏi rồi, ba người còn lại thấy vậy thì cũng không đứng yên như trước nữa.

Một người đàn ông mặc quần áo tím, khuôn mặt bị che bởi một chiếc mặt nạ, không thấy rõ được tướng mạo thực sự của người này là như thế nào, người đàn ông áo tím mở miệng nói: “Tôi là Thẩm Chiêu, người trong giang hồ vẫn hay gọi là Đoạt Mệnh Phi Đao!”

“Càn Khôn Nhất Chỉ, Vương Đông Quân!”

“Tôi là Thẩm Đan Tâm, đảm anh em trên giang hồ thưởng thêm cho mấy lớp da mặt mỏng, gọi tôi bằng cái tên Phán Quan Bút”

Năm cao thủ Tông Sư đồng loạt chủ động tiến lên chào hỏi với Tân Vũ Phong, rõ ràng cho thấy ý đồ của bọn họ là muốn tìm tòi lại lịch!

Cả năm người đang đứng ở đây đều là những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, được rất nhiều người biết đến trong chốn giang hồ.

Túy Hiệp Quan Tiến Hiệp, người này cũng được coi là đáng mặt với cái tên tiến rượu, chỉ dựa vào một bài túy quyền đã có thể không tốn công sức đánh chết một cao thủ cảnh giới Ám Kình, chiến tích không ít.

Trường Bạch Kiếm Tiên dùng một thanh kiếm dài, cứ mười bước lại giết một người, mười nghìn hải lý cũng chưa từng phải dừng lại một lần, người xưa đã nói như vậy, hôm nay dùng lại để khen Lý Tống La này!

Đoạt Mệnh Phi Đao Thẩm Chiêu là sát thủ xếp hạng chính giữa trên Ám Bảng, cũng là một nhân vật có tên tuổi vang dội khắp chốn, thủ đoạn phi đao tẩm độc đã khiến cho không biết bao nhiều mạng người phải chết ở dưới đạo của anh ta.

Càn Khôn Nhất Chỉ Vương Đông Quân, chiêu thức giết người chân chính là do ông ta tu luyện một loại võ công đặc biệt, dùng dấu tay mà tạo thành, sau khi kết hợp thành công thì đã có được hiệu quả thần kỳ khó tả, sức mạnh đủ để có thể phá núi xẻ đất!

Phán Quan Bút Thẩm Đan Tâm, thật ra thì người này nổi danh là do tính cách nhỏ mọn, nhìn bề ngoài của ông ta giống như là một người nho nhã, điềm đạm, nhưng mà ở trong bụng thì lại tính toán so đo từng chút từng chút một đồng thời thì thực lực của ông ta cũng rất mạnh, mỗi khi ghi hận một người nào đó thì ông ta sẽ viết tên của người đó vào trong cuốn sổ ghi chép của tử thần” của chính mình, chuẩn bị đánh giết!

Giống vậy, những người đã chết ở dưới tay của ông ta cũng sẽ được ghi lại vào trong cuốn sổ ghi chép đó.

Năm cao thủ đang đứng ở nơi này, ngoại trừ sát thủ Thẩm Chiếu trên Ám Bảng ra thì bốn người còn lại đều là những cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy ở trên Hổ Bảng, khoảng cách giữa bọn họ với mười cao thủ đứng hàng đầu ở trên Long Bảng cũng chỉ còn một bước nho nhỏ nữa mà thôi!

Bọn họ đều rất tò mò, rốt cuộc thì cái tên nhóc con mới đến này có bản lĩnh như thế nào mà lại có thể đồng thời đối mặt với sức mạnh uy hiếp của cả năm người bọn họ ấy nhưng vẻ mặt lại vẫn như cũ, không hề biến sắc thế này?

Nếu như mà người thanh niên này có được thực lực chân gì đó… thì thôi.

Còn nếu như chỉ là tỏ vẻ ra oai cho đẹp mã mà không có thực lực thật sự thì đừng nói là nhà họ Hàn không thể dễ dàng tha thứ, mà với sự kiêu ngạo tự có của năm cao thủ Tông Sư bọn họ, bọn họ cũng sẽ không cho phép loại người vàng đồng lẫn lộn lọt vào bên trong đây!

Tần Vũ Phong cũng loáng thoáng cảm nhận được sự khinh miệt từ năm người này, anh bình thản đưa ánh mắt hờ hững quét qua gương mặt của năm Tông Sư kia một lượt.

Trong lòng Tần Vũ Phong âm thầm suy nghĩ, năm người này đều được xếp vào hàng cao thủ cấp Hổ Bảng, ngay cả anh cũng có nghe thấy tên tuổi, tùy tiện ném một cái tên ra bên ngoài thôi cũng đã là cao thủ có khả năng làm rung động một phương trời rồi, vậy mà hôm nay tất cả bọn họ lại tụ tập ở nhà họ Hàn.

Chính là vì đóa Cửu Diệp Kim Liên kia!

Bây giờ nhìn lại, việc tranh giành Cửu Diệp Kim Liên cũng không khác nào một trận rồng tranh hổ đấu vô cùng khốc liệt.

Nhưng dựa vào thực lực của Tần Vũ Phong thì làm sao có thể sợ hãi trước mấy cao thủ được xếp hàng trong Hổ Bảng đây!

Vì để chữa trị cho Kiều Như vậy nên tình thế của anh là bắt buộc phải có được đóa Cửu Diệp Kim Liên này!

Còn về việc năm người trước mặt này có coi trọng anh hay là không thì đúng thật là anh không quá quan tâm!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.