Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 657



Chương 657:
Các chiến binh Sói Siberia ngay lúc này tỏ ra vô cùng đắc ý khi nhìn thấy Tần Vũ Phong hoàn toàn ngập chìm trong rừng đạn pháo.
Chiến thần Thiên Vũ dũng mãnh thì đã làm sao?
Lẽ nào một người bình thường còn có thể chống lại lửa súng đã dệt thành lưới dày này sao?
Phản ứng của các tướng sĩ trong doanh trại Thần Sách và các chiến binh Sói Siberia hoàn. toàn tương phản. Bọn họ cũng cho rằng, những người bình thường vốn không thể nào chống lại được lửa đạn Siberia, thậm chí không thấy rõ cảnh tượng Tần Vũ Phong hoàn toàn ngập chìm trong lửa đạn, có rất nhiều tướng sĩ doanh trại Thần Sách đều nghĩ rằng Tần Vũ Phong sẽ gặp phải bất trắc.
Tiếng kêu gọi, gào thét đau thương vàng tận mây xanh.
Người dẫn đầu của bọn họ, là thần và tín ngưỡng của bọn họ.
Làm sao có thể dập tắt trong lửa đạn?
“Ông đây liều chết với chúng mày!”
Một tướng sĩ trong doanh trại Thần Sách căm giận hét lên nhưng bị những người xung quanh kéo lại.
“Đợi… Đợi đã! Cậu hãy nhìn chiến thần Thiên Vũ!”
Nhìn cái gì, nhìn thi hài của Thiên Vũ đại nhân sao?
Tướng sĩ kia nước mắt đầm đìa nhưng vẫn quay người lại.
Nếu anh ta không tận mắt chứng kiến cảnh này thì có lẽ kiếp này không được chứng kiến lại thêm một lần nào nữa, anh ta chẳng thể nào tin được vào khung cảnh trước mắt mình.
Súng bắn như rồng bay.
Tân Vũ Phong đang múa may ngân thương trong tay, vung đến nỗi ngay cả cái bóng của ngân thương cũng nhìn không rõ, giống như xung quanh Tần Vũ Phong ngưng tụ một màng bảo vệ màu bạc vậy.
Nước tạt không vào, dầu tạt không sôi, vấy mực không nhiễm.
Mặc cho mưa bom bão đạn, vũ khí hay hàng vạn cùng tên…
Cũng chẳng thể nào làm tổn thương Tần Vũ Phong.
Tất cả các viên đạn tấn công chắc chắc là bay thẳng, vốn không thể nào làm tổn thương Tân Vũ Phong. Tất các các tướng sĩ doanh trại Thần Sách đều có mặt, có thể nói đều là những người cùng sinh ra tử với Tần Vũ Phong.
Rất nhiều người đều biết Tần Vũ Phong có một loại võ công gọi là hộ thể canh khí, khi bộc phát toàn thân như tắm trong ánh sáng vàng. Nhưng lần này cũng bởi vì không nhìn thấy ánh sáng vàng từ hộ thể canh khí của Tần Vũ Phong nên bọn họ mới lo lắng như vậy.
Nhưng bọn họ không ngờ Thiên Vũ đại nhân không chỉ dùng Đạo Bắc Thần một cách thành thạo, lại còn có thể sử dụng rất thành thạo ngân thương một cách xuất quỷ nhập thần như chính cánh tay của mình.
Vô tình viên đạn bay đến, thậm chí lao theo hướng chiến binh Sói Siberia rồi bật lại.
“Đùng! Đùng! Đùng!”
“A!”
Tiếng đạn bắn trúng vào da thịt vang lên, một mùi khét lẹt lan tỏa và sau đó là tiếng kêu thảm thiết của những chiến binh Sói Siberia.
Bọn họ chết cũng không ngờ tới, chính mình công kích nhưng viên đạn lại quay lại bắn trúng mình.
Ngân thương vung lên, dao hay súng cũng không tấn công được, viên đạn bật ngược lại, cảnh tượng kinh hãi như vậy khiến ai nấy cũng đều hoảng sợ.
“Đây…đây là người sao?”
Ý Mặc Nặc Phu nhìn cảnh tượng trước mắt, vô cùng hoảng sợ.
“Con mẹ nó..” Sát thủ số một của tổ chức Hắc Ám, Hughes nhìn thấy cảnh trước mắt liền có chút hoang mang.
Sau đó, Hughes đã có đối sách.
Để một người sử dụng vũ khí dài chặn hành động vung ngân thương của Tần Vũ Phong, phá vỡ phòng hộ của Tần Vũ Phong, những người khác chẳng phải là có thể nắm bắt được thời cơ tấn công hay sao?
“Tổ chức Hắc Ám, nghe hiệu lệnh của tôi!”
“Khải Văn Lâm! Dùng dao dài của anh chặn ngân thương của Tần Vũ Phong. Những người khác đi theo tôi tìm cơ hội trực tiếp giết chết Tần Vũ Phong!”
“Tuân lệnh!”
“Đập nát bộ giáp của anh ta!”
Hughes vừa dứt lời, một mình lao thẳng về phía trước, đằng sau chỉ còn lại nhóm nhỏ khoảng mười mấy tên sát thủ đồng loạt nhắm vào Tần Vũ Phong mà tấn công


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.