Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 883



Chương 883 “Cũng không phải là..”

Giờ phút này Nam Tuấn Sái bị chọc giận đến nổi gân xanh, trên trán gân xanh còn đang giật giật, rõ ràng cho thấy lúc này ông ta đã vô cùng tức giận.

“Bùm!”

Nam Tuấn Sái cần răng, khí thể ở xung quanh thân mình bất thình lình biến đổi, bí quyết Cửu Thiên khí phách cũng bắt đầu vận chuyển, lúc này tất cả thần binh lợi khí ở phía sau đều cảm ứng được!

Từng thanh thần binh lợi khí đều rung lên liên tục, tiếng gió bên tai vang lên không dứt!

Dĩ nhiên là Nam Tuấn Sái định ra tay, muốn để cho Tần Thiên Lâm nhận được một ít giáo huấn!

Ông ta nhất định phải làm cho tên nhóc ở Nguyên Địa này biết rõ.

Cho dù là thiếu chủ của môn phiệt trong bát đại môn phiệt thì đã làm sao?

Mặc dù là Quá Giang Long thì cũng phải biết đến đạo lý “cường long không áp rắn rết địa phương”!

Tất cả Tây Nam Miêu Cương này đều là do Nam Tuấn Sái ông ta định đoạt!

Nếu không thì chủ cần một người có thể tùy ý tập hợp đủ một nghìn tỉnh binh là có thể tùy ý làm bây ở Miêu Cương hay sao.

Như vậy thì chẳng phải Thất Thập Nhị trại kia là để cho thiên hạ chê cười sao!

Tuy nhiên Nam Tuấn Sái vẫn phải kiểm soát được!

Nam Tuấn Sái cũng không có ý định muốn đắc tội với môn phiệt sớm như vậy cho nên vẫn thu lại vài phần khí lực, chỉ dùng năm phần thực lực của mình chỉ có ý định dạy dỗ Tân Thiên Lâm một phen mà thôi.

Hẳn là đã nắm chắc mọi chuyện!

“Nhóc con, hiện tại thì vui rồi!”

Nam Tuấn Sái hét lên một tiếng to, thân mình như điện mà phóng tới chỗ của Tân Thiên Lâm!

“Ông làm càn!”

Tần Thiên Lâm đón lấy tấn công của Nam Tuấn Sái, trong miệng quát lên một tiếng lớn, cũng xòe bàn tay của mình ra, muốn cùng với Nam Tuấn mặt đối mặt, cùng chiến đầu với Nam Tuấn Sái!”

Tân Thiên Lâm khoát tay một cái khiến cho tất cả mọi thứ ở xung quanh đều rung lên mạnh mẽ!

“Ha ha hai Đây chính là đại thiếu gia được nuông chiều từ bé ở trong Đế Đô, vậy mà muốn cùng chiến đấu với tổng trại chủ Nam Tuấn Sái của chúng tai”

“Cái tên Tân Thiên Lâm này cũng quá coi thường tổng trại chủ của chúng ta rồi!”

“Đúng vậy! Mặc dù cậu ta cũng là người thuộc cảnh giới tông sư nhưng mà cũng là người được nuông chiều từ bé ở trong Đế Đô dựa vào tài lực của Tân Phiệt, cũng không biết là cái tông sư cảnh này có trộn lẫn bao nhiêu hơi nước.”

“Còn dám vọng tưởng chiến đấu với tổng trại chủ của chúng ta sao? Để xem lần này cậu †a có xấu mặt không!”

“Cũng không thể nói như vậy được, dù sao thì cũng là người của Tân Phiệt, dù có nói như thế nào thì đại trại chủ của chúng ta cũng sẽ để cho cậu ta chút mặt mũi!”

“Ha ha ha, vậy còn không nhanh chóng nhìn xem mặt mũi của Tân Phiệt này đáng giá bao nhiêu để cho đại trại chủ của chúng ta thu vài phần khí lực?”

“Bùm..”

Tất cả mọi người ở đó cùng chăm chú nhìn vào Tân Thiên Lâm và Nam Tuấn Sái hai bên song song chiến đầu với nhau!

Một âm thanh nổ mạnh truyền đến.

Giống như là âm thanh của sao hỏa đụng phải trái đất, tia lửa văng khắp nơi!

Một chưởng này xong thì Nam Tuấn Sái lùi lại ba bước!

Trên mặt của những gạch đá đều bị đạp xuống in những dấu chân thật sâu vào!

Mà thân mình của Tân Thiên Lâm thì lay động một hồi.

Những người ở sau lưng của Nam Tuấn ‘Sái đang xem cuộc chiến đấu nở nụ cười ở khóa miệng, đều dương dương đứng lên.

Bọn họ đang chờ đợi lúc mà cậu chủ lớn n Phiệt này bị đánh ngã sấp xuống sau cả bọn họ sẽ đứng ở xung quanh cười nhạo anh ta!

Nhưng mà Tân Thiên Lâm thân hình cũng hơi lung lay nhẹ mượn lực mà lùi về phía sau vài bước, cũng không có bất kỳ phản ứng bị thương nào!

Hai người đều có thực lực ngang nhau!

Tây Nam Miêu Cương, một đường chém chém giết giết, cường giả tông sư là người đứng thứ bảy ơ trong Long bảng, Nam Tuấn Sái!

Tân Phiệt của Đế Đô, được nuông chiều từ bé, dùng rất nhiều nguyên liệu của trời báu vật của đất để lên đến cảnh giới tông sư, tuổi cũng chỉ là hai mươi mà thôi, Tân Thiên Lâm.

‘Vậy mà hai người lại cùng ra sức mạnh ngang nhaut Cậu chủ lớn được nuông chiều từ bé ở Đế Đô lại có thể so sánh thực lực với cao thủ thử bảy ở trong Long Bảng sao!

Chuyện này… làm sao có thể?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.