Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 94



Chương 94

Cái gì, cái gì?

Nghe Tần Vũ Phong nói, Ngải Giai đầu tiên sửng sốt, sau đó toát ra sự chán ghét không chút che giấu.

“Anh kia, đã cho anh cơ hội, vậy mà anh dám nói ra loại lời nói điên rồ này sao?

“Tỷ phú, nhìn khắp Dương Hải, đều có rất ít, anh lại nói mình chưa từng nghèo như vậy?”

“Vậy xin hỏi, anh là có một ngàn tỷ hay là trăm ngàn tỷ?”

“Trên bảng tài phú Đại Hạ, sao không có tên của anh?”

Đối mặt với sự châm chọc này, Tân Vũ Phong cười nhạt, không trả lời.

Anh chính là chiến thần Thiên Vũ, quản lí tất cả mọi việc ở biên giới phía Bắc.

Tiền đối với anh mà nói, chỉ là mây trôi mà thôi!

Lúc trước Tiêu Mặc Chiến đến mời anh rời núi, dâng lên một tấm thẻ vàng đen chí tôn, có thể điều động ba mươi ngàn tỷ.

Ngoài ra, tập đoàn Phong Vân do Tần Vũ Phong tự sáng lập, hiện giờ có định giá ba mươi ngàn tỷ!

Anh hoàn toàn có vốn để tự hào!

Tuy nhiên những lời này, rơi vào tai người khác lại quá mức khoa trương, giống như người sỉ nói mộng.

“Anh kia, xem ra là anh định quấn quýt, không chuẩn bị rời khỏi Kiều Như!

Là bạn thân của Kiều Như, tôi không đồng ý cho hai người ở cùng một chỗ, càng sẽ không nhìn cô ấy rơi vào hố lửa!”

“Cô Ngải, quan hệ của tôi và Kiều Như thế nào, chỉ sợ cô cũng không quản được chứ?” Tần Vũ Phong hỏi ngược lại.

“Hừ. Chúng ta hãy chờ xem!”

Ngải Giai hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, xoay eo nhỏ bỏ đi.

Tần Vũ Phong bất đắc dĩ thở dài, cũng không tranh cãi với cô ấy.

Rất nhanh, Lâm Kiều Như đã quay lại.

Ngải Giai lập tức lộ ra nụ cười, chủ động nghênh đón, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.

“Kiều Như, cậu có biết hay không, hôm nay họp lớp, còn có một vị khách thần bí đâu!”

“Ai vậy?”

Lâm Kiều Như lộ vẻ tò mò.

“Là Bạch Mã vương tử lớp 8 của chúng ta, Ninh Đạo!” Ngải Giai trả lời.

“A, là anh ta!”

Lâm Kiều Như gật đầu, hứng thú lại nhạt đi một ít.

Khi cô còn là một sinh viên, cô xứng đáng là hoa khôi trường học, và Ninh Đạo này là nam vương trường học.

Đẹp trai, gia đình tốt, thành tích xuất sắ!

c Ninh Đạo từng điên cuồng theo đuổi cô, viết một bức thư tình để trong ngăn kéo, nhưng lúc ấy cô một lòng học tập, căn bản không đồng ý.

“Sau khi Ninh Đạo tốt nghiệp trung học, thì đi nước Mĩ học tập, gần đây mới về nước! Nghe nói bây giờ, anh ta là quản lý của một ngân hàng đầu tư, mức lương hàng năm mấy tỷ, người lại anh tuấn đẹp trai, so với một số người không biết mạnh hơn bao nhiêu lần…”

Ngải Giai cao giọng nói, còn dùng ánh mắt khiêu khích, liếc Tân Vũ Phong một cái, rõ ràng có ám chỉ.

Tần Vũ Phong nhíu mày.

Cũng không biết mình đắc tội với cô ấy ở đâu, mùi thuốc súng lại nồng đậm như vậy!

“Bang!”

Đột nhiên, cánh cửa phòng mở ra một lần nữa.

Một thanh niên cao lớn và đẹp trai bước vào.

Anh ta mặc âu phục màu trắng, mày kiếm mắt sáng như sao, thần thái kiêu ngạo, làm cho người ta có một loại cảm giác hạc giữa đàn gà, cho dù đi tới đâu đều là tiêu điểm.

Đồng hồ Patek Philippe trên cổ tay của anh ta có giá trị lớn, làm nổi bật con người anh ta.

“Cậu chủ Ninh tới rồi!

Lập tức có người hô to lên tiếng, chủ động nghênh đón, trên mặt nở nụ cười ân cần.

Mặc dù Ninh Đạo vừa về nước, nhưng thân phận cao quý, lại là quản lý ngân hàng đầu tư, rõ ràng là người thuộc tầng lớp xã hội thượng lưu.

Nếu có thể có mối quan hệ thân thiết với anh ta, tuyệt đối có thể vớt được không ít chỗ tốt.

Còn có bạn học thiếu nữ, ánh mắt nhìn về phía anh ta hiện lên tình yêu, hận không thể lập tức lấy thân hứa hẹn. ; Ninh Đạo cử chỉ lịch sự, cùng mọi người nói chuyện một lúc, bước nhanh về phía Lâm Kiều Như.

“Kiều Như, đã lâu không gặp, cậu so với năm đó còn xinh đẹp hơn!”

Ninh Đạo toát ra vẻ ngạc nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.