Chiến Thần Ngày Trở Lại

Chương 223: Siêu Kim Loại Đích Thực





Cả hội trưởng bỗng chốc yên lặng.

Hình Chí Nghị là cao thủ hạng tám, chiến đấu với những đường kiếm đẹp đẽ bây giờ lại bị Vệ Siêu Quần hạng bảy đánh bại chỉ bằng một chiêu!
Hàn Tâm Nhụy ngồi đối diện, gương mặt lộ ra một nụ cười nhạt, không có bất kỳ vẻ gì là ngạc nhiên.

.

Truyện chính ở == TRÙ Mtruyện.

N E T ==
Hàn Vũ Bằng ở bên này thì khác, gã đứng bật dậy, sắc mặt lập tức tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi hét lớn.
“Chuyện này không thể nào! Nhất định là ăn gian!”
Không hổ danh là cậu chủ nhà họ Hàn, nói năng ngông cuồng như vậy.

Hình Chí Nghị rất nổi tiếng ở Yến Kinh, nhà họ Hàn cũng rất ngưỡng mộ vị cao thủ này.

Vì vậy, khi muốn phân định thắng bại trong trận đấu, Trương Mỹ Vi lập tức chỉ định cho Hàn Phong mời Hình Chí Nghị về phe của mình.
Có tên trong bảng xếp hạng chiến lực, người có thực lực cao nhất là hạng chín.

Tuy nhiên, những võ sĩ hạng chín đều là các đại lão một phương, hoặc là tu luyện ẩn cư trong núi, tuyệt đối không đến tham gia thi đấu giúp các gia tộc bên ngoài.


Có thể nói, Hình Chí Nghị là võ sĩ có cấp độ cao nhất mà Hàn Vũ Bằng mời tới được.

Kỳ vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn.

Vệ Siêu Quần ở đối diện đã ở nhà họ Hàn một thời gian khá dài.

Hàn Vũ Bằng cũng rất quen thuộc với ông ta.

Hạng bảy, tuyệt đối đúng, không tu luyện ngầm, cũng không thể thăng hạng trong thời gian ngắn như vậy được,
Theo hiểu biết của gã, Hình Chí Nghị đáng ra có thể tùy ý nhào nặn tên này trong trong tay.

Nhưng thực tế lại vả cho gã một cái.

Vũ khí khó khăn lắm mới cải tạo lại được của Hình Vũ Nghị lại vỡ rồi!
Trên sàn đấu, Hình Chí Nghị, một võ sư hạng tám, vẻ mặt thất thần, sững sờ đứng ở đó, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Ngược lại Vệ Siêu Quần ở phía đối diện sau khi ra đòn thành công, mặc dù không tỏ ra hưng phấn cực độ, nhưng lại không thừa thắng xông lên.

Trần Thái Nhận tinh ý nhận ra hơi thở của Vệ Siêu Quần trở nên gấp gáp, hai tay cầm cây gậy kim loại run lên một cách khó hiểu.

Quả nhiên.

Thực lực hạng bảy muốn đánh bại thực lực hạng tám cũng phải tốn kha khá công sức.

Vệ Siêu Quần cũng đang cố gắng tận dụng cơ hội để mau chóng phục hồi.

Hàn Vũ Bằng đứng bên cạnh lúc này hoàn hồn lại, gã chợt nghĩ ra điều gì đó, quay đầu lại nhìn Trần Thái Nhật, trong mắt hiện lên sự nghi ngờ vô hạn.

“Anh, mau nói! Vũ khí của người họ Vệ kia có gì đặc biệt? Anh sớm đã nhìn ra rồi đúng không?”
Trần Thái Nhật đeo mặt nạ Kungfu Panda, bình thản đáp lại.

“Vũ khí của ông ấy chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là cực kỳ cứng mà thôi”.

Hàn Vũ Bằng tỏ vẻ không cam tâm, quyết tâm hỏi đến cùng.

“Rốt cuộc là cái thứ quỷ quái gì vậy?”
Trần Thái Nhật duỗi một ngón tay ra, không lập tức trả lời.

Hàn Vũ Bằng ngẩn người.


“Ý của anh là gì?”
Trần Thái Nhật bình thản nói.

“Tin tức không miễn phí, hôm nay tôi mang theo Maneki Neko tới”.

Genko đeo chiếc mặt nạ Maneki Neko vẫy tay chào, vai cô ấy khẽ run lên, có vẻ như đang cố kìm lại một nụ cười.

Sắc mặt Hàn Vũ Bằng đột nhiên trở nên vô cùng khó coi.

“Anh muốn bao nhiêu?”
“Một giá thôi, một trăm vạn”.

“Anh!”
Trong mắt Hàn Vũ Bằng lóe lên ý thù địch, nhưng Trần Thái Nhật lát nữa còn giúp mình lên sàn thi đấu, không thể lật mặt ở đây được.

“Hàn Phong, mang tiền ra đây!”
Hàn Phong ở bên cạnh lúc này giống như đầy tớ, vui vẻ lấy ra một trăm vạn tiền mặt đưa cho Genko.

“Tiền lẻ thì hãy mau tiêu hết, không cần phải xót đâu”.

Trần Thái Nhật ân cần nhắc nhở Genko ở bên cạnh.

“Hi hi, cám ơn chủ nhân”.

Hàn Vũ Bằng ở bên cạnh nghe thấy tức phát điên.

Mẹ chứ, rõ là tiền của tôi, anh không xót là chuyện đương nhiên!
Tuổi còn trẻ mà lòng dạ tràn đầy mưu mô, Hàn Vũ Bằng trầm giọng nói.

“Bây giờ anh có thể nói được chưa”.

Hàn Phong và Genko ở bên cạnh cũng tò mò.

Trần Thái Nhật ngẫu nhiên chỉ lên sàn đấu.

“Vật liệu cốt lõi của cây gậy đó là siêu hợp kim địa tâm được chế tạo đầu tiên trong phòng thí nghiệm của Hoa Hạ”.

“Siêu hợp kim địa tâm!”
Tất cả mọi người có mặt đều bị sốc.

Là tầng lớp trung thượng của gia đình hoàng kim giàu có, nhà họ Hàn cũng biết kha khá một số vật liệu có giá trị đặc biệt trên thế giới này.


Hàn Vũ Bằng cau mày.

“Tuyệt đối không thể! Siêu hợp kim địa tâm cho dù là gia tộc hoa mẫu đơn hạng nhất mỗi năm cũng chỉ được cung cấp năm trăm gam! Còn phải dùng ba bốn tỉ tiền mặt để đổi lấy!”
Nói xong, gã chỉ tay vào Vệ Siêu Quần trên sàn đấu.

“Cây gậy trong tay ông ta ít nhất cũng phải hai mươi cân, cho dù bán cả nhà họ Hàn đi cũng không kiếm được nhiều như vậy!”
Trần Thái Nhật lắc ngón tay.

“Giá của siêu hợp kim địa tâm tinh khiết là khoảng bảy triệu một gam, nhưng chỉ sử dụng một số loại bột, sau đó trộn với hợp kim cứng nhất, như vậy giá thành sẽ tự khắc giảm xuống”.

Nói xong, lại chỉ vào sàn đấu.

“Cây gậy trong tay ông ta có chứa ít nhất hai mươi đến hai năm gam siêu hợp kim, phần hợp kim không gian còn lại chỉ cần khoảng một trăm triệu, hợp kim đắt tiền đều nằm trong bột siêu hợp kim rồi”.

Genko ở bên cạnh đột nhiên nhận ra.

“Chẳng trách! Siêu hợp kim là kim loại quý giá nhất trên thế giới, mọi quốc gia đều kiểm soát doanh số bán hàng trong nước và không bao giờ xuất khẩu ra nước ngoài, hóa ra là do tính năng của chúng”.

Trần Thái Nhật gật đầu.

“Siêu hợp kim địa tâm có nhiệt độ nóng chảy ở hàng chục nghìn độ, sức mạnh của nó mạnh hơn kim cương hàng chục lần, và nó cũng có độ dẻo dai nhất.

Đây đúng là một thứ kim loại đang kinh ngạc, chỉ đáng tiếc là nguồn gốc của kim loại này quá tàn nhẫn…”
Hàn Phong đứng bên cạnh Hàn Vũ Bằng, khi nghe thấy câu này, trên mặt hắn xuất hiện sự gượng gạo, còn có một chút ớn lạnh.

Đại sư đã thi đấu vất vả cho cậu ta như vậy, ai cũng có thể thấy ông ấy đã cố gắng hết sức mình.

Mặc dù bây giờ vũ khí đã bị phá hủy và thế cục dường như đã nghiêng về một bên, cũng không thể nói những lời qua cầu rút ván như vậy được!
Trần Thái Nhật đeo mặt nạ Kungfua Panda đứng bên cạnh đột nhiên cao giọng hỏi Hàn Vũ Bằng một câu.

“Cậu chủ Hàn, cậu nghĩ là Hình Chí Nghị đã thua rồi sao?”
- -------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.