Chiến Thần Ở Rể

Chương 1314: 1314: Nhà Họ Lục Gặp Nguy Hiểm





Nhìn vào vẻ mặt kinh ngạc của Lý Sơn, Lý Đồng Hạ sực nghĩ đến điều gì bèn nói: "Bố, nhà họ Lục thật sự có một cao thủ rất lợi hại đấy ạ".

      "Khi thằng Tấn bị thương, bên cạnh còn có hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ, nhưng theo như lời thằng bé và hai tên vệ sĩ đó nói thì đối phương là một người trẻ tuổi, cậu ta đã đánh bại hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ chỉ trong tích tắc".

      Ông ta đã nói chuyện này với Lý Sơn một lần, lúc ấy lão ta còn cho rằng Dương Thanh chỉ có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ.

      Bây giờ lại nhắc đến, sắc mặt của Lý Sơn tối sầm: "Nhà họ Lục dám lên mặt như vậy chắc chắn là do có cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong chống lưng, lẽ nào thực lực của người trẻ tuổi mà bố xem thường kia là Vương Cảnh đỉnh phong sao?"  
      Nghĩ đến đây, mặt lão ta lúc trắng lúc xanh.

      Một người mới 27, 28 tuổi mà có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ đã đủ gây náo động rồi, bây giờ họ lại phát hiện ra đối phương rất có khả năng là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong.

      "Thưa bố, có khi nào người trẻ tuổi này chỉ có thực lực Vương Cảnh trung kỳ, còn nguyên nhân nhà họ Lục dám tỏ thái độ với chúng ta không phải cậu nhóc đó mà là thế lực sau lưng cậu ta không?"  
      Lý Đồng Hạ cẩn thận hỏi.

      Hai mắt Lý Sơn tức khắc sáng ngời: "Nếu phân tích theo hướng này thì mọi chuyện đều rõ rồi!"  
      "Nhất định là vậy, ban đầu bố còn cho rằng thực lực của người trẻ tuổi đó nằm ở Vương Cảnh hậu kỳ, bây giờ xem ra không phải, lý do thật sự phải là bối cảnh hùng mạnh của cậu ta mới đúng".

      Nói đến đây, vẻ lo âu trong mắt Lý Sơn không những không biến mất mà còn rõ ràng hơn: "Con nghĩ xem, trước đó cao thủ trẻ này ngồi trên xe Lục Tinh Tuyết về, có phải là cậu ta để ý con bé đó nên nhà họ Lục định liên hôn với thế lực sau lưng cậu ta không?"  
      Lý Đồng Hạ gật đầu: "Chắc chắn là vậy rồi ạ, nếu không thì sao cậu ta lại đánh thằng Tấn đến nông nỗi đó được? Chính là nguyên nhân này!"  
      "Bố, vậy chúng ta nên làm sao đây?"  
      Ông ta sốt sắng hỏi.

      Lý Sơn suy tư một lúc rồi trầm giọng nói: "Xem ra lần này nhà họ Lục đổi đời thật rồi".

      Lão ta cảm khái: "Nhà họ Lý và nhà họ Trương cạnh tranh với nhau nhiều năm, không ngờ cuối cùng lại thành rải đường hoa cho nhà họ Lục.

Bọn họ chỉ vì có được một cô con gái xinh đẹp mà được con cháu của gia tộc lớn để mắt đến".


      Nghe vậy, những người khác đều buồn bã, trước giờ nhà họ Lý là gia tộc có khả năng thống trị Ninh Châu nhất, giờ thì mọi hy vọng đều tan biến cả rồi.

      "Bố à, con có một ý tưởng".

      Lý Đồng Hạ đột nhiên lên tiếng: "Nếu nhà họ Lục được gia tộc lớn chống lưng thì sao chúng ta không điều chỉnh ước mơ trở thành bá chủ Ninh Châu lùi về một bước?"  
      "Ý con là?"  
      Lý Sơn hỏi.

      Lý Đồng Hạ nói lên ý kiến của mình: "Bây giờ hai nhà Lục, Lý đã có xích mích với nhau, nếu nhà họ Lục đứng trên đỉnh Ninh Châu thì nhất định sẽ chèn ép chúng ta, lúc đó nhà họ Trương cũng sẽ giẫm đạp chúng ta".

      "Như vậy thì mình nghĩ cách làm mối quan hệ giữa nhà họ Trương và nhà họ Lục trở nên căng thẳng đi ạ".

      "Bây giờ lũ họ Trương kia vẫn chưa biết đằng sau nhà họ Lục còn có một gia tộc lớn, chỉ cần dùng một mưu kế nhỏ là có thể gây ra mâu thuẫn giữa bọn họ, một khi sự mâu thuẫn này đến hồi gay gắt nhất thì có lẽ không cần chúng ta ra tay, nhà họ Trương đã tự biến mất khỏi Ninh Châu rồi".

      "Bên cạnh đó, chúng ta cũng tìm cách hàn gắn quan hệ với nhà họ Lục, không đứng nhất được thì chí ít cũng phải đứng thứ hai".

      Nghe Lý Đồng Hạ phân tích, ánh mắt Lý Sơn lộ ra sự hài lòng, lão vỗ vai con trai mình: "Giỏi lắm! Thế thì bố giao chuyện này cho con, làm tốt thì bố sẽ bỏ qua sơ xuất vừa rồi và khen thưởng cho con".

      "Con cảm ơn bố!"  
      Lý Đồng Hạ mừng rỡ.

      Nhà họ Lục không biết rằng nhà họ Lý nghĩ họ có gia tộc lớn làm chỗ dựa, đã bắt đầu kế hoạch âm thầm khơi mào tranh chấp giữa hai gia tộc Lục, Trương.

      Hôm sau, Lục Nguyên Thông đang ngồi trong phòng uống trà thì Lục Xuyên chợt hốt hoảng xông vào.

      "Bố, không ổn rồi, nhà họ Trương giết hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ của chúng ta".

      Hai mắt ông ta đỏ bừng.


      "Xoảng!"  
      Tách trà trong tay Lục Nguyên Thông rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh.

      "Con nói sao? Chúng ta mất hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ rồi à? Là nhà họ Trương làm?"  
      Lục Nguyên Thông phẫn nộ hỏi.

      Đối với những gia tộc đứng đầu Ninh Châu mà nói, các cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ chính là trụ cột không thể thiếu.

      Nhà họ Lục chỉ có bốn cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ nhưng lại bỗng chốc lại bị giết đến hai cao thủ, dễ thấy Lục Nguyên Thông giận dữ đến mức nào.

      "Vâng, là nhà họ Trương đấy ạ!"  
      Lục Xuyên cắn răng nói: "Bọn họ còn nói rằng nếu nhà họ Lục còn dám khiêu khích nữa thì sẽ tiêu diệt luôn!"  
      "Ầm!"  
      Lục Nguyên Thông đập tay xuống bàn trà, không kìm nổi cơn tức giận: "Lão Trương Quỳnh này, ông ta muốn chết rồi à!"  
      Trương Quỳnh chính là người đứng đầu nhà họ Trương, cùng thời với Lục Nguyên Thông, tính cách rất chuyên chế và độc tài.

      Trước đây, lão ta có một câu nổi tiếng cả Ninh Châu: Nhà họ Trương không cần chứng cứ, hoài nghi là giết!  
      Có thể thấy Trương Quỳnh ngạo mạn và điên cuồng đến mức nào.

      Bây giờ lão ta lại giết hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ của nhà họ Lục, rõ ràng là đang nghi ngờ cái gì nên mới làm vậy.

      "Khốn kiếp! Bố nhất định sẽ khiến ông ta trả giá đắt!"  
      Lục Nguyên Thông nghiến răng nghiến lợi thề.

      Tổn thất hai cao thủ hùng mạnh, thực lực của nhà họ Lục đã bị giảm sút rồi.


      "Bố, hay là chúng ta nhờ cậu nhỏ đi, cậu ấy mà ra tay thì nhà họ Trương chỉ có nước bị diệt sạch thôi!"  
      Lục Xuyên căm tức nói.

      Lục Nguyên Thông lắc đầu: "Khoan hãy vội, nhà họ Trương đột nhiên có thái độ gay gắt với chúng ta như thế chắc chắn là có nguyên do, điều tra cho rõ đã rồi tính sau".

      "Vâng thưa bố!"  
      Lục Xuyên đáp.

      Lúc này, trong biệt thự của Lục Tinh Tuyết.

      "Chị họ, chị sao thế?"  
      Mục Thiên Thiên nhìn dáng vẻ buồn bực không vui của Lục Tinh Tuyết, có hơi lo lắng.

      Lục Tinh Tuyết lắc đầu, hai mắt hồng hồng: "Ông Phương và ông Hồng mới vừa rồi đã bị nhà họ Trương giết".

      "Sao ạ?"  
      Mục Thiên Thiên giật mình thốt lên.

      Cô ta biết ông Phương và ông Hồng mà Lục Tinh Tuyết vừa nói là ai, đó là hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ của nhà họ Lục.

      Thế mà lại bị giết rồi.

      "Nhà họ Trương đúng là đáng ghét mà!"  
      Mục Thiên Thiên không nén nổi cơn giận, cắn răng nói: "Chị à, nhờ anh ấy ra tay đi, anh ấy nhất định sẽ báo thù giúp chúng ta!"  
      "Có chuyện gì vậy?"  
      Hai chị em đang nói chuyện thì Dương Thanh ra khỏi phòng.

      "Người của nhà họ Trương quá khốn kiếp, họ giết hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ nhà chúng tôi rồi".

      Mục Thiên Thiên hối hả chạy qua, kích động nói: "Ông Phương và ông Hồng chăm sóc chị Tinh Tuyết từ nhỏ đến lớn, giờ họ bị giết rồi, chị ấy buồn lắm, anh cũng không muốn nhìn chị ấy buồn đúng không?"  
      Dương Thanh thế mới biết nguyên nhân, nhìn Lục Tinh Tuyết đang nghẹn ngào, mở miệng nói: "Tinh Tuyết, nén bi thương!"  
      "Anh này, mặc dù tôi rất muốn nhờ anh đi báo thù cho ông Phương và ông Hồng nhưng nhà họ Trương là một trong hai gia tộc mạnh nhất Ninh Châu, cao thủ nhiều như mây".


      Hai mắt Lục Tinh Tuyết đỏ hoe: "Ông nội tôi nhất định sẽ tìm đến nhà họ Trương để yêu cầu họ cho một lời giải thích thỏa đáng, anh đừng đi báo thù, tôi sợ anh sẽ bị thương".

      Mặc dù cái chết của ông Phương và ông Hồng gây đả kích rất lớn cho Lục Tinh Tuyết nhưng cô ta không phải người không biết suy nghĩ, hiểu rất rõ nhà họ Trương hùng mạnh đến nhường nào.

      Hiện giờ, nhà họ Lục đã hoàn toàn đắc tội nhà họ Lý, nếu trở mặt với cả nhà họ Trương thì e là gia tộc bọn họ sẽ rơi vào bước đường cùng mất.

      Quan trọng hơn, Lục Tinh Tuyết rất lo cho Dương Thanh, sợ anh sẽ đến nhà họ Trương rồi bị thương.

      "Tôi nghe cô!"  
      Dương Thanh gật đầu đồng ý.

      Tuy biết bản thân rất mạnh nhưng anh chẳng hiểu biết gì về nhà họ Trương, nếu ở đó cũng có cao thủ ngang ngửa anh thì không ổn.

      Khi đó, không chỉ không thể báo thù giúp cho nhà họ Lục mà còn chọc giận nhà họ Trương, dẫn đến mâu thuẫn giữa hai bên trở nên gay gắt hơn.

      Ngay lúc này, mấy chục chiếc xe hơi sang trọng xông vào trang viên nhà họ Lục.

      "Lục Nguyên Thông, giao người ra đây!"  
      "Đúng, giao người ra đây!"  
     ...! 
      Toàn bộ nhà họ Lục như bị nhấn chìm trong tiếng hò hét.

.

ngôn tình hài
      Những kẻ này đến từ những gia tộc có cùng cấp bậc với nhà họ Lục ở Ninh Châu.

      Bọn họ cùng nhau xông vào đây yêu cầu Lục Nguyên Thông giao người ra.

      



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.