Chiến Thần Ở Rể

Chương 1340: 1340: Bí Mật Của Hoàng Tộc





Long Hoàng đang ngồi trên ngai vàng trong điện Long Hoàng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Long Khoa quỳ ở dưới, nơm nớp lo sợ nói: “Con xin lỗi bố, con đã cố hết sức nhưng vẫn không thể tìm được tung tích của các cao thủ kia”.

“Thế nên có thể xác định bọn họ đã bị giết đúng không?”  
Long Hoàng lạnh giọng chất vấn.

Long Khoa không dám đáp lại, nhưng vẫn phải gật đầu.

Nào ngờ Long Hoàng không hề đánh ông ta, chỉ thở dài nói: “Không ngờ Hoàng tộc họ Long lại bị dồn tới bước này, thật hổ thẹn với tổ tiên!”  
Long Khoa áy náy nói: “Tất cả đều là lỗi của con.

Nếu con không khăng khăng đòi lấy mạng Dương Thanh, chúng ta đã không bị tổn thất lớn như vậy”.

“Con xin lấy cái chết để tạ tội, xin bố cho phép!”  
Long Hoàng lạnh nhạt nhìn ông ta: “Bây giờ nói những lời này còn có ý nghĩa gì?”  
“Nếu mười hai cao thủ của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp đều chết dưới tay Dương Thanh, chắc chắn cậu ta đã khôi phục toàn bộ sức mạnh”.

“Cậu ta nhất định sẽ tìm tới Hoàng tộc họ Long chúng ta.

Đến lúc đó dù có dồn hết sức lực, chúng ta cũng không đấu lại được cậu ta!”  
Long Khoa càng nghĩ càng thấy sợ.


Nghĩ tới Dương Thanh đã đột phá Siêu Phàm Cảnh, ông ta bất giác run rẩy.

Bây giờ, Long Hoàng mạnh nhất Hoàng tộc họ Long cũng chỉ được xem là bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Nhưng Dương Thanh lại là cao thủ Siêu Phàm Cảnh hàng thật giá thật!  
Ông ta nghe nói nửa tháng trước, Dương Thanh giao đấu với cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh của Hoàng tộc cổ xưa ở đỉnh Ninh Sơn.

Nếu hiện giờ Dương Thanh vẫn còn sống, tức là anh có thể sống sót dưới tay cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh.

“Chúng ta chỉ có thể cầu xin bọn họ giúp đỡ thôi”.

Long Hoàng bỗng thở dài.

“Bọn họ?”  
Long Khoa nghi hoặc hỏi: “Phụ hoàng, người nói bọn họ là ai?”  
Long Hoàng nhìn chằm chằm ông ta, trầm giọng nói: “Bố đã bồi dưỡng con thành người thừa kế, con chính là Long Hoàng tương lai, cũng nên biết một số chuyện rồi”.

Long Khoa kinh ngạc, không lẽ Long Hoàng vẫn còn bí mật gì đó chưa nói cho ông ta biết sao?.

truyện xuyên nhanh
Mà bí mật này còn có thể giúp Hoàng tộc họ Long đối phó Dương Thanh có thực lực Siêu Phàm Cảnh nữa sao?  
Nhưng quan trọng là, Long Hoàng vừa nói lão ta đang bồi dưỡng ông ta như người thừa kế, còn nói ông ta là Long Hoàng tương lai.

Chẳng lẽ lần này ông ta gây chuyện lớn như vậy, Long Hoàng cũng không có ý định trừng phạt sao?  
“Cảm ơn phụ hoàng!”  
Long Khoa vội vàng cảm ơn.

Trong mắt Long Hoàng hiện lên vẻ không nỡ, nhưng vẫn nói ra: “Con biết tại sao bốn Hoàng tộc có thể đứng vững không gục ngã, còn có thể kéo xa chênh lệch với Vương tộc không?”  
“Con phải hiểu trăm năm trước có chín Hoàng tộc, dù năm Hoàng tộc bị hạ cấp thành Vương tộc nhưng cũng không thể bị bốn Hoàng tộc còn lại bỏ xa như vậy được”.

Long Khoa lắc đầu đáp: “Xin phụ hoàng giảng giải!”  
“Bởi vì trăm năm trước, người kia ở Yến Đô dựa vào sức mình đánh bại năm Hoàng tộc liên thủ chiếm đoạt Yến Đô.

Sau khi bọn họ bị hạ cấp thành Vương tộc, có các cao thủ thần bí tìm tới bốn Hoàng tộc còn lại”.

“Khi đó, ông nội con đã là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng lại không thể chống đỡ nổi cao thủ thần bí kia”.

“Đối phương chỉ dùng một đòn đã đánh bại ông ấy!”  

Long Khoa giật mình kinh hãi: “Một đòn đánh bại cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong? Vậy thì thực lực của đối phương ít nhất cũng phải là bán bộ Siêu Phàm Cảnh”.

Long Hoàng gật đầu đáp: “Nhưng ông nội con nói thực lực của người kia ít nhất phải là Siêu Phàm Nhất Cảnh!”  
“Ôi!”  
Long Khoa hít sâu một hơi, cả kinh nói: “Người kia chủ động tìm tới Hoàng tộc họ Long, còn đánh bại ông nội, chắc chắn là có chuyện gì phải không?”  
“Phải!”  
Long Hoàng gật đầu: “Ông ta muốn chúng ta trở thành một nhánh của bọn họ, cứ cách mười năm sẽ phái cao thủ tới Hoàng tộc họ Long lựa chọn những cao thủ trẻ tuổi có thiên phú xuất chúng”.

“Ai lọt vào mắt bọn họ đều sẽ bị đưa tới gia tộc bọn họ”.

Long Khoa bỗng nghĩ tới điều gì đó, kinh ngạc thốt lên: “Con nhớ ra rồi, cách mười năm lại có người tới Hoàng tộc họ Long quan sát thế hệ trẻ thi võ”.

“Con nhớ ba mươi năm trước, anh ruột của con là Long Dược đã biến mất sau một cuộc đấu võ.

Lúc đó bố nói anh ấy chết rồi”.

Long Khoa ngạc nhiên nhìn Long Hoàng: “Có phải anh ấy chưa chết, mà là có thiên phú võ thuật xuất chúng nên bị những người kia đưa đi rồi không?”  
Long Hoàng cũng không giấu diếm, gật đầu nói: “Không sai, mấy chục năm nay, Long Dược là dòng chính duy nhất bị bọn họ đưa đi”.

“Tính ra bây giờ nó cũng đã 55 tuổi rồi!”  
“Không biết thực lực đã mạnh tới mức nào”.

Trong mắt Long Hoàng chất chứa tưởng niệm.

Long Khoa kinh ngạc hồi lâu mới lấy lại tinh thần: “Bố định tìm anh ấy về sao?”  
Long Hoàng gật đầu, ánh mắt nhìn Long Khoa hiện lên vẻ áy náy: “Nếu bố nhớ không lầm, Long Dược rất quan tâm đến con đúng không?”  
Long Khoa gật đầu, vẻ mặt nhớ mong: “Anh ấy rất tốt với con, thà bị thương cũng không cho phép kẻ nào làm hại đến con”.


Ông ta và Long Dược là anh em ruột cùng một mẹ sinh ra.

Long Hoàng có rất nhiều phụ nữ, cũng có nhiều con cái, nhưng hai anh em cùng mẹ có rất ít.

Năm đó nghe tin Long Dược chết, Long Khoa đã đau buồn rất lâu.

Không ngờ Long Dược chưa chết, còn bị đưa tới gia tộc kia.

“Nhưng phụ hoàng cũng đã nói, năm đó gia tộc kia coi trọng thiên phú võ thuật của anh Dược nên mới đưa anh ấy đi, còn không cho người khác biết.

Chắc chắn bọn họ không muốn anh ấy có liên hệ gì với Hoàng tộc chúng ta nữa”.

“Sao bọn họ có thể để bố gặp được anh ấy?”  
“Dù có gặp được, sao có thể thả anh ấy trở về?”  
Long Khoa bỗng nhiên hỏi.

Long Hoàng híp mắt lại: “Con nghĩ nếu anh con biết con bị Dương Thanh giết, nó có trở về không?”  
“Nếu vậy, chắc chắn anh ấy sẽ quay về trả thù cho con!”  
Long Khoa ngạo nghễ nói, rất có lòng tin với anh trai.

Nhưng ngay sau đó, ông ta đột nhiên nghĩ tới một khả năng, lập tức hoảng hốt nhìn Long Hoàng: “Ý của phụ hoàng là sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.